Triệu Hoài đối chiến Bích Hải Giao Long, tình hình phải nói là vô cùng cam go. Dù sao thực lực của nó vẫn là Yêu Linh cấp Thống Lĩnh, sự cách biệt đó nhất thời khó mà bù đắp cho được. Cũng mai là đối thủ thân mang trọng thương, không thì cái mạng của hắn ta sớm đã mất từ lâu rồi.
- Sao yếu vậy? Thực lực này của ngươi, sao tệ thế nhở? Không lẽ là bị con cá kia đánh, tới giờ vẫn chưa hồi phục à?- Trong lúc giao chiến, Triệu Hoài còn không quên nói lời bỡn cợt với đối phương.
- Hay cho tên khốn nhà ngươi, lại dám nhắc đến con cá c·hết tiệt kia. Nếu không phải là vì nó, ta cũng không cần thảm hại như thế này. Nhưng dù sao lạc đà có ốm c·hết đi chăng nữa, vẫn to hơn ngựa béo rất nhiều. Ngươi đấy, đối với ta mà nói cũng chỉ là giun dế mà thôi!- Bích Hải Giao Long cũng không chịu yếu thế, khí tức của nó trong thoáng chốc liền trở nên cường đại hơn.
- Vậy sao? Giun dế mà ngươi nói, có thể g·iết được lạc đà đấy. Tốt nhất, là ngươi nên cẩn thận vào. Không thì, chậc chậc, nhiêu đây thịt rắn ăn thật là ngán lắm đó!- Triệu Hoài nhẹ cười, tiếp tục nói lời châm chọc. Nhưng ánh mắt thì lại không ngừng quan sát lấy từng chuyển động của Yêu Linh trước mặt.