Triệu Hoài chịu đấm ăn xôi, cuối cùng cũng đến lượt bản thân thị uy. Nghiền ép Gia Kiệt dưới mũi thương của mình. Khiến cho đối thủ, trải nghiệm cái cảm giác mà hắn ta đã từng trải qua. Và đây, cũng chỉ mới là khởi đầu mà thôi.
- Đừng có mà xem thường ta!- Gia Kiệt nghiến răng, dồn lực phản công.
Đem thương của kẻ địch, hất qua một bên. Xoay người phản kích, đánh ra một đòn. Uy lực không tệ nhưng đáng tiếc là đánh không trúng. Hắn ta liền thuận thế mà quét ngang một kích nữa. Kết quả là không khác gì mấy, đối phương đưa thương chặn đứng.
- Hơi tàn sức yếu, còn không chịu thua!- Triệu Hoài lạnh giọng, mười phần nghiêm nghị.
- Muốn thắng ta, không dễ thế đâu. Ngươi ở đó, đừng có mà tự tin!- Gia Kiệt cũng không kém, mạnh miệng mà đáp.