Với sự xuất hiện của các Siêu Việt giả, tình hình giờ đây đã dần ổn định hơn. Nhưng cục diện, vẫn là có chút rối ren. Yêu ma bị tiêu diệt không ít nhưng hết lớp này rồi lại đến lớp khác không ngừng tràn vào, càng là hung mãnh dị thường, điên cuồng mà t·ấn c·ông lấy bất kì một ai chúng gặp phải.
Đối với tình thế hiện tại, các Siêu Việt giả đã lập nên một phòng tuyến an toàn tạm thời. Để các học viên tránh nạn cũng như ổn định lại thế cục. Trước mắt, đây là những gì bọn họ có thể làm để giảm thiểu tổn thương đến mức thấp nhất.
Trong một góc nào đó của phòng tuyến, Triệu Hoài một tay bế lấy hồ ly nhỏ, ánh mắt chăm chú mà quan sát lấy tình hình xung quanh. Hắn ta giữ cho mình một thái độ bình thản như thường, nhưng sâu bên trong là những tính toán không lường trước được. Đang lúc suy tư, bất chợt âm thanh quen thuộc lại vang lên bên tai.
- Ngươi làm gì mà len la lén lút thế? Định làm chuyện xấu gì à?- Thanh Đạt bất thình lình mà vỗ lấy vai đối phương, ý đồ hù dọa hắn ta một phen.
- Là ai ngươi, ta còn tưởng là ai. Thế nào, chuyện ta giao, đã làm xong chưa? (Cái tên khốn này, muốn hù c·hết ta sao?)- Triệu Hoài liếc mắt mà nhìn, ngoài mặt thì tỏa ra bình thường nhưng trong lòng sớm đã dậy sóng.