Long Huyết Chiến Thần

Chương 240: Nửa Đường Ám Sát



“Tốt, ta đáp ứng ngươi!”

Lý Tử Linh nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này.

“Thật là ngoan nha, háo hài tử, ngươi sớm nên như vậy, ca ca thương yêu nhất chính là nữ tử ngoan, mau ném tới đây thôi”.

Long Thần cười nói.

Nhưng Lý Từ Linh không có làm theo lời hắn, nàng giương tay lên, trực tiếp đem Lôi Diễm tinh phách hướng bên ngoài động ném đi. Trong nháy mắt Lôi Diễm tinh phách vượt qua Long Thần, lên trên vách núi ở phía sau hắn.

Cứ như vậy Long Thần sẽ phải chạy theo chộp lấy Lôi Diễm tinh phách.

“Ném liền ném, còn là một bộ đùa giỡn nữa à.”

Long Thần cười hắc hắc, hắn buông Lý Thanh Linh, mùi chân vừa động thân pháp Chân Long Cửu Thiểm khởi động. Trong nháy mắt hắn đã tới nơi Lội Diễm tinh phách, lấy tốc độ cực nhanh gở xuống sau đó cho vào trong túi càn khôn, khi hoàn thành xong hết thảy thì Lý Tử Linh đã giết tới nơi rồi.

Đây chính là nguyên nhân mà nàng không có trực tiếp ném Lôi Diễm tinh phách cho Long Thần.

“Tiểu tử, đi chết đi!”

Dùng đến chân khí không còn bao nhiêu, còn có Lỗi Diễm chiến thể cấp ba, Lý Tự Long bộc phát ra một quyền, mặc dù nàng đã cho nó mạnh tối đa nhưng một quyền này cũng không giống vật bình thường.

“Phí công mà thôi.”

Thanh Long Chiến Kích xuất hiện ở trong tay Long Thần chỉ trong nháy mắt, Long Thần nhanh chóng vũ động, nhất thời công kích không lồ hướng Lý Tư Linh áp tới.

“Thanh Long chiến pháp, Đoạn Hoàng Tuyền, Toái Thanh Minh.”

Hai chiêu liên tục trực tiếp đem Lý Tử Linh đã mệt mỏi đánh bay ra ngoài, Long Thần liền cười ha ha, hướng bên ngoài lao nhanh, rất nhanh chạy khỏi phạm vi tầm nhìn Lý Tử Linh.

“Khốn kiếp! Tiểu nhân! Thừa dịp chân khí ta tiêu hao hầu như không còn, nếu không phải như thế mười ngươi cũng không là đối thủ của ta!”

Trong lòng Lý Tử Linh chưa từng có tức giận như lúc này. Bỗng nhiên nàng như nhớ ra cái gì đó.

“Đồ mà hắn sử dụng là Thanh Long Chiến Kích? Hắn chính là Long Thần?”

Thời điểm Lý Tư Linh trấn áp Lôi Diễm tinh phách Long Thần cũng biết nàng đã không còn lực lượng gì nữa. Nếu nảy sinh ác độc mà nói nói không chừng Long Thần có thể trực tiếp giết chết nàng. Chẳng qua là trước khi chiến đấu tại di tích viễn cỗ mà đi giết chết Lý Tử Linh tất nhiên sẽ khiến cho Thần Hi Thương Minh về đến cho nên Long Thần mới không động thú với nàng.

Hơn nữa một đại mỹ nhân nũng nịu như vậy Long Thần cũng không đành lòng giết.

Lần này có thể có được Lôi Diễm tinh phách mục đích của hắn đã hoàn thành, đã xem như là hài lòng. Về phần Lý Tử Linh có nhận ra lại lịch thân phận của hắn hay không hắn hoàn toàn không thèm để ý, cho dù có nhận ra thì làm thế nào? Không nói trước kinh sợ Lý Tuyền Cơ, Long Thần hiện giờ thuộc về thế lực Linh Vũ gia tộc, Linh Vũ gia tộc sẽ bảo vệ hắn.

Thế nhưng còn dư lại nửa tháng Long Thần cũng không có chuẩn bị trở về Linh Vũ gia tộc. Hắn đã có nơi đến thích hợp hơn. Ở nơi đó dung hợp Lôi Diễm tinh phách, tăng lên lực chiến đấu càng thêm thích hợp.

Hiện tại khẩn yếu nhất chính là chạy trốn, không biết tình huống ở bên phía tiểu Lang thế nào nữa. Hai người đuổi theo ở phía sau đã hoàn toàn không kịp cước bộ của mình cho nên Long Thần đây nhanh tốc độ.

Tại thời điểm sắp lao ra khỏi quặng mỏ Long Thần nghe được từng đợt tiếng kêu thảm thiết. Vừa xông ra nhìn lại lam giáp võ giả ngã xuống đây đất chất thành một đống to, còn những người khác thì khuôn mặt hoảng sợ nhìn thiếu niên điên cuồng nổi đóa ở trung tâm.

“Năm đại khanh khách lại bị tiểu Lang đánh cho ngã nhào xuống hai tên!”

Long Thần lấy làm kinh hãi, bởi vì hắn thấy được số người kịch chiến với tiểu Lang chỉ có ba Thiên Đan cảnh đại thành, hai tên còn lại đang chữa thương trong vòng bảo vệ của lam giáp võ gia.

Long Thần cướp đoạt Lôi Diễm tinh phách đại khái mất hai khắc đồng hồ thời gian, ước chừng Mạc Tiểu Long đấu với bọn họ cũng khoảng hai khắc đồng hồ. Có thể thấy được hắn rốt cuộc lợi hại đến cỡ nào.

“Tiểu Lang, đi thôi.”

Long Thần cười ha ha một tiếng liền từ trong hang động lao ra ngoài. Hướng bên ngoài lao đi.

Nghe được thanh âm Long Thần Mạc Tiểu Lang trong lòng vui mừng, tốc độ của hắn so với đối thủ còn nhanh hơn nhiều lắm. Lúc này chỉ lắc mình một cái thôi cả người liền hướng Long Thần phóng đi, tốc độ nhanh đến nỗi cơ hồ mắt thường không nhìn thấy rõ. Nghĩ đến Doãn Mộng Dao từng nói qua Huyễn Ảnh Thần Hành Bộ này.

Vọt tới bên cạnh Long Thần, Mạc Tiểu Lang kích động hỏi:

“Đại ca, có thành công không?”

Từ trên người của hắn Long Thần có thể thấy trải qua chiến đấu dài lâu như vậy hắn cũng đã có chút ít mệt mỏi. Dù sao đối mặt với năm đại cao thủ có cùng cấp bậc đây không phải là chuyện dễ dàng gì.

“Ta ra tay dĩ nhiên làm được rất thỏa đáng, thế nhưng tiểu Lang, lần này thật sự cảm tạ ngươi. Nếu không có ngươi ta không thể nào tới tay được Lôi Diễm tinh phách!”

Long Thần tự đáy lòng nói.

“Đại ca, ngươi đừng nói như vậy, chúng ta là huynh đệ, vốn nên kề vai chiến đấu mà.”

Mạc Tiểu Lang cười hắc hắc, trong nụ cười có chút ngây ngốc và ngượng ngùng.

“Nói thật là hay! Việc này không nên chậm trễ nữa, chạy nhanh thôi.”

Lúc này đám người Lý Tử Linh đuổi theo đến nơi mà năm đại khanh khách kia cũng đều biết được Long Thần đã đoạt đi Lội Diễm tinh phách, nhất thời cả đám người đều hướng hai người Long Thần điên cuồng đuổi theo sát.

Đáng tiếc chính là tốc độ Long Thần và Mạc Tiểu Lang thật sự quá nhanh, trong đó Lý Từ Linh chính là người lợi hại nhất mà đã hao hết chân khí rồi cho nên chỉ có thể nhìn hai người Long Thần biến mất tại trước mặt của mình.

“Đáng chết!”

Lý Từ Linh đánh ra một quyền, trực tiếp đem một tảng đá to tướng ở bên cạnh nổ tung.

“Tiếp tục đuổi! Ta nhất định phải đem bọn họ rút gân lột da mới được.”

“Đại ca, lần này thật kích thích nha!

Đã thoát khỏi nguy hiểm, Mạc Tiểu Lang cười hắc hắc nói.

“Đi theo ta lăn lộn kích thích là phải rồi.”

Long Thần vô cùng vui vẻ. Nhớ lại thời điểm bọn họ gặp nhau tại Bạch Dương trấn, bởi vì thực lực chênh lệch Long Thần có chút ngưỡng mộ Mạc Tiểu Lang nhưng thực lực bây giờ đã gần bằng nhau, cảm giác của hắn tốt lên rất nhiều.

Lúc này bọn họ đã chạy ra khỏi Lôi Hoa sơn mạch, đang hướng phương hướng Lôi Hỏa trấn đi tới.

Tâm tình Long Thần cũng đã buông lỏng rất nhiều.

Phía trước xuất hiện một cửa tiểu cốc, chỉ cần đi thông qua cái tiểu cốc này chính là Lôi Hoa trấn.

Long Thần đang muốn xuyên qua cửa cốc bỗng nhiên tại phía trước một khối đá to lớn từ trên sơn cốc ầm ầm nện xuống, cự thạch kéo theo lực lượng khổng lồ chấn cho mặt đất trở nên run rẫy liên hồi.

“Tiểu Lang, tránh ra.”

Thời khắc khẩn cấp Long Thần chỉ có thể cùng Mạc Tiểu Long tách ra, hướng bên cạnh dịch chuyển. Cự thạch kia lăn qua bên cạnh bọn họ, ầm ầm đập lên trên mặt đất, nhất thời nhấc lên không ít cát đá và bụi mù hướng bốn phía lan tràn ra.

Long Thần trong lòng căng thẳng, hắn biết có người động thú đến hắn rồi, lúc này hắn cũng không kịp suy tư là tại vì sao, trong quấn quýt sử dụng Long Hồn biến thân.

Lân giáp màu đỏ như máu hoàn mỹ là vậy, nhất thời đem thân thể của hắn bao trùm vào trong, gai xương màu đỏ bén nhọn sắc bén đâm ra ngoài.