Long Huyết Chiến Thần

Chương 304: Tiên Thú Triều (2)



Hắn đến chết cũng không ngờ tới lá gan Long Thần lại lớn đến trình độ này. Mặc dù Long Thần không phải là sói nhưng mà tính cách lại rất giống lang sói, biết cách ẩn nhẫn, chịu đựng, một khi bộc phát nhất định phải đánh ra chiêu thức tàn nhẫn nhất, cường đại nhất, không cho đối phương có cơ hội trở mình.

Sau khi giết chết Vũ Trùng, Long Thần ném thi thể hẳn về phía biển tiên thú vô cùng vô tận ở phía sau. Chúng nó oán hận nhân loại thấu xương, thi thể Vũ Trùng nhất định sẽ biến mất không còn lại một mầu xương.

“Ta chỉ muốn người hiểu được một chuyện, những người đắc tội ta sẽ không có kết quả tốt. Người và Vũ Đào ca ca ngươi cũng giống nhau, còn Cửu hoàng tử nữa, các ngươi chính là hòn đá kê chân để tiến lên cảnh giới cao hơn.” Long Thần cười nhạt, âm thầm cười lạnh trong lòng.

Bây giờ hắn không còn thời gian suy nghĩ quá nhiều, thông qua Phế Linh yêu đồng đã có thể thấy biển tiên thú đông nghịt đang lao tới. Nếu như hắn trở lại căn cứ quá nhanh, Vũ Đào tất nhiên sẽ hoài nghi về cái chết của Vũ Trùng. Vì thế hắn phải lưu lại thêm chốc lát, giả tạo chứng cớ để người khác không nghi ngờ chính mình.

“Không nghĩ tới Trương Viễn Đằng nhắc tới tiên thú triều cách đây mấy ngày, thế mà ta lại đối mặt với nó nhanh như vậy.”

Chốc lát sau, Long Thần chạy về phía khu vực bảo vệ, đông đảo tiên thú gây ra động tĩnh rất lớn, tiếng thú gầm chấn động thiên địa. Lúc này phần lớn thần vệ Tiến cảnh đã vào trong khu vực bảo vệ Long Thần rất muốn tìm gặp Trương Viễn Đằng để hỏi vài vấn đề.

Thấy Long Thần bình yên vô sự, Trương Viễn Đằng mới từ từ buông lỏng tâm tình, cười nói: “Long Thần, người thấy ta đây mỏ quạ đen không? Ta mới vừa nói tới tiên thú triều, không bao lâu sau tiên thú triều đã xuất hiện. Nhưng ngươi không cần lo lắng, bây giờ chúng ta đã được an toàn rồi.”

Long Thần không trực tiếp chạy tới lãnh thổ cao cấp thật ra là vì muốn gặp Trương Viễn Đằng. Đây là một người bạn tốt hiếm có, cần phải bảo đảm an toàn của hắn.

“Không được, bây giờ ta có việc cần làm. Trương huynh, nếu như người xem ta là huynh đệ thì không nên hỏi nhiều. Ta tự biết chừng mực, chuyện này cực kỳ trọng yếu đối với ta, chỉ hi vọng người không nên can thiệp. Người ở lại cẩn thận, gặp lại sau!”

Sau khi nói xong, Long Thần không nói thêm gì nữa, trực tiếp đi lướt qua Trương Viễn Đằng, lấy thật nhanh tốc độ biến mất ở đường chân trời. Long Thần hành động khiến cho Trương Viễn Đằng sợ hết hồn, bởi vì ngữ khí Long Thần rất cứng rắn, cho nên Trương Viễn Đằng không biết làm sao để khuyên giải. Vừa mới suy nghĩ một lát thì Long Thần đã chạy trốn mất tiêu rồi.

Dưới tình huống bất đắc dĩ, Trương Viễn Đằng chỉ có thể mang tâm sự tiến vào khu vực trung tâm. Lúc này tiên thú triều đã sắp tới nơi rồi, khắp nơi đều là tiếng thú gầm định tại nhức óc, trên căn bản không có mấy người chú ý tới hành tung của Long Thần.

Nơi này là giao giới giữa khu vực mười tám và mười bảy, chẳng những dòng người từ khu vực mười tám tới đây, mà bên phía khu vực mười bảy cũng chạy tới không ít. Khi Long Thần nói chuyện với Trương Viễn Đằng, từ nơi xa một đám thần vệ Tiến cảnh bảo vệ một gã thiếu niên vội vàng chạy đi. Khi thấy Long Thần chạy ngược lại, trong mắt bọn họ lóe lên một tia tàn nhân.

“Người thiếu niên kia không phải là Long Thần, cái tên khốn kiếp tranh đoạt danh tiếng của ta trước mặt Kiếm Ma sao? Thì ra hắn thuộc Nghịch Ương quân, đúng là đáng giận!”

Nghĩ đi nghĩ lại, đồ vật mình chuẩn bị lại rơi vào tay Long Thần, trong lòng Tùng Nguyệt Phong càng lúc càng hận. Thân ảnh Long Thần chạy mất dạng trong nháy mắt, thoáng cái đã chìm vào trong màn sương mù dày đặc.

“Ngươi chạy trốn rất mau nhưng trước sau gì cũng là Nghịch Ương quân. Người có trốn mãi sao?” Tùng Nguyệt Phong âm trầm cười lạnh, cất bước đi theo Trương Viễn Đằng.

“Lại giết một người xem như món ăn khai vị, không bao lâu sau Long Thần tất nhiên quay lại khu vực bảo vệ. Đến lúc đó lại ăn bữa chính.” Tùng Nguyệt Phong lầm bầm tự nhủ.

Long Thần giơ tay đánh chết một đầu Vân Lam Khuyển Địa giai tam phẩm, sau đó nhìn luồng sương mù màu trắng nồng đậm ở chung quanh. Nghịch Ương tiên cảnh lúc này biến hóa cực nhanh, hẳn sử dụng Phệ Linh yêu đồng thấy được đông đảo linh hồn tiên thú dần dần tiếp cận, rất nhiều võ giả không kịp rút lui bắt buộc phải liều mạng chiến đấu với nhóm tiên thú, thanh âm gào thét vang vọng bốn phía.

Tiên thú triều xảy ra khi các tộc tiến thú bên trong lãnh thổ cao cấp hoặc trung cấp tụ tập lại với nhau càn quét lãnh thổ trung cấp hoặc thấp hơn. Thần vệ Tiên cảnh ở nơi này hoàn toàn không có khả năng địch lại mới buộc phải ân núp bảo tồn lực lượng. Đến khi nào nhóm thân vệ Tiên cảnh trực thuộc lãnh thổ cao cấp xuất hiện hỗ trợ sẽ liên hợp lại trấn áp tiên thú, chèn ép chúng nó trở về khu vực cũ.

Long Thần bây giờ đã rời khỏi khu vực bảo vệ, trực tiếp tiến vào lãnh thổ trung cấp. Hắn phát hiện linh khí nơi này nồng đậm hơn không ít, phẩm cấp linh được cũng tốt hơn vài phần.

Thần vệ Tiến cảnh trực thuộc lãnh thổ trung cấp đều là võ giả Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng đến đệ lục trọng, tiên thú Địa giai tứ phẩm đến Địa giai lực phẩm rất dễ gặp phải. Nếu như Long Thần còn chư luyện thành tầng thứ ba Phế Linh yêu đồng, vô tình đối mặt chúng nó nhất định là bi kịch thảm khốc.

Dựa vào Phệ Linh yêu đồng, Long Thần có thể tránh né tiên thú và võ giả cường đại từ khoảng cách thật xa. Vân Lam Khuyển Địa giai tam phẩm nhiều đến nỗi đi đâu cũng thấy, hắn vừa đi vừa chém giết, đồng thời lợi dụng luyện huyết hóa khí tăng cường thực lực của mình.

“Chuyện gì xảy ra? Trong khoảng thời gian này sử dụng luyện huyết hóa khí mấy lần dường như có cảm giác choáng váng đầu óc, sát khí trong lòng cũng nặng nề hơn nhiều.”

Long Thần loáng thoáng cảm giác mỗi lần sử dụng luyện huyết hóa khí đều có cảm giác giống như bị trúng độc. Mặc dù thực lực tăng thêm không ít, cả người thân thanh khí sảng, thế nhưng trong lồng ngực luôn luôn trồi lên luồng khí sát phạt, ý nghĩ chém giết dần dần trưởng thành lấn áp hết đầu óc hắn.

Thế nhưng, hiện tại là giai đoạn Long Thần cần thực lực nhất, Linh Hi chết sống hoàn toàn dựa vào một mình hắn. Vì thế Long Thần không dám chậm trễ chút nào, cắn răng đè luồng khí sát phạt và tanh máu xuống tận đáy lòng. Hắn một đường đi không ngừng nghỉ, xuyên qua lãnh thổ trung cấp càng lúc càng nhanh.

Ở trong lãnh thổ trung cấp cũng có không ít linh được trọng yếu được thần vệ canh chừng, những linh dược Huyền giai Hoàng giai trở xuống là một động lớn. Thân vệ Tiến cảnh toàn là võ giả thiên tài, sau lưng lại có thể lực lớn nâng đỡ vốn không thèm để ý chút ít lợi ích kiều này.

Hơn nữa, thần vệ Tiến cảnh chính là tài sản quan trọng nhất, nếu như tổn thất quá lớn sẽ ảnh hưởng đến đại cuộc. Cho nên mỗi một lần tiên thú triều bộc phát đều phải lùi về khu vực an toàn, hiện tại trong các lãnh thổ chỉ là một mảnh vắng lặng, cơ hồ không thấy bất kỳ người nào.

Trong lúc đi đường, Long Thần nhìn thấy vài gốc linh dược Địa giai trung đẳng. Thế nhưng, bởi vì những gốc linh dược này chưa có thành thục, cho dù có hai cũng chỉ là vô dụng. Hắn đành phải tiếc nuôi bỏ qua, âm thầm hi vọng vận may tìm đến với mình.

Lúc này toàn bộ lãnh thổ trung cấp và sơ cấp đã bị tiên thú chiếm đóng, Long Thần nhờ có Phệ Linh yêu đồng mới đi lại tự nhiên, người khác vốn không có năng lực giống như hắn. Trên đường đi, hắn từng nhìn thấy vài đầu tiên thú Địa giai lục, thất phẩm, nếu như hấp thu máu huyết thì thực lực sẽ tiến bộ rất nhanh. Đáng tiếc là hắn không có thời gian, và cũng không có khả năng săn giết chúng nó.

Ngay cả Địa giai lục phẩm đã là mộng đẹp xa xôi đối với hắn rồi.