Long Huyết Chiến Thần

Chương 347: Ba Đại Bí Điển (1)



Long Thần đã thay đổi không biết bao nhiêu chỗ ở nhưng chỉ có nơi nào Đông Phương Huyền Tiêu xuất hiện mới khiến hắn cảm nhận hơi ấm của người thân.

Hắn mới vừa đóng cửa lại, Linh Hi đã khẩn cấp bay ra. Thân ảnh nàng đung đưa trước mắt hắn quá mức quen thuộc.

Long Thần nhẹ nhàng đặt Tiểu Lang đang hôn mê lên giường, Linh Hi vẫn im lặng quan sát từng cử động của hắn.

"Thần ca ca, ta muốn người ôm ta ngủ." Giọng nói Linh Hi có vẻ buồn bã, nàng đã quen với cảm giác có hắn ở bên cạnh mỗi đêm. Bây giờ bỗng nhiên quay về như cũ, trong lòng nàng nhất thời không kịp thích ứng.

"Yên tâm, ba tháng sau ta sẽ quay về Bích Ương hoàng thành. Đến lúc đó ta sẽ tìm Cửu Thiên Tiên Linh quả cho ngươi." Long Thần cười nói.

"Ừ!"

Linh Hi gật đầu nói: "Thần ca ca, thật ra ta không sao đâu. Chỉ là đôi khi hoài niệm cảm giác với người mà thôi, lúc này ta đã tăng trưởng hồn lực rất mạnh. Trong Thiên Ma cung cũng có không ít dược vật hỗ trợ khôi phục thần hồn, ta không cần phải lo lắng vấn đề tiêu hao tính mạng lực. Nếu như người gặp chuyện gì nguy hiểm, ta còn có thể giúp người chiến đấu. Có phải là tiểu Hi tốt hơn trước kia đúng không?"

"Cho dù ngươi biến thành dạng gì, ta đều thích cả. Nhưng ta không thích người khác quyết định thay ta. Lần này Lâm Tử Thần chèn ép, nên người mới từ bỏ Huyền Thiên Ngọc Liên. Ta vẫn phải nhắc nhở ngươi một câu, sau này không được làm theo ý mình."

Long Thần vừa nói vừa nhìn ánh sao bên ngoài cửa sổ.

"Thần ca ca, ta cảm thấy sư tôn người nói rất đúng. Trên con đường tu luyện quan trọng nhất là tâm tính. Người phải cố gắng kiềm chế bản thân mình cho tốt." Linh Hi nhẹ nhàng nói.

Long Thần gật đầu đồng ý với nàng.

"Dù sao ta cũng không thể lãng phí máu huyết Độc Giác Tế vương. Thực lực ta hiện tại chỉ là Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng, ở trong Thiên Ma cung đúng là không đủ dùng. Nói không chừng sẽ phải nhịn nhục khi người khác trêu chọc."

Độc Giác Tê vương là lễ vật ra mắt của Triệu Thanh Vân, Long Thần sử dụng luyện huyết hóa khí bắt đầu hấp thu máu huyết. Yêu thú Địa giai thất phẩm chỉ có thể giúp hắn khôi phục lại cảnh giới Thiên Hà cảnh đệ ngũ trọng, khoảng cách tới đệ lục trọng còn khá xa.

"Tác dụng Huyết Tế thật sự nghịch thiên, những hậu quả cũng quá lớn. Sau này ta ít dùng mới tốt, nếu không tu vi giảm xuống sẽ lưu lại tai họa ngầm. Chỉ khi nào gặp phải nguy hiểm sinh tử mới được dùng đến nó." Long Thần suy nghĩ ở trong lòng.

"Lần này ta phải cố gắng tu luyện theo đường chính đạo, trước mắt sẽ phải đạt tới Thiên Hà cảnh đệ lục trọng, sau đó tìm cách ngưng tụ Thiên Hà, ổn định lực lượng. Không biết quanh đây có chỗ nào rộng rãi thích hợp thu nạp lực lượng trăng sao?"

"Vị trí tiếp cận bầu trời tốt nhất không phải là đỉnh núi Đế Ma sơn sao?" Linh Hi cười nói.

"Tiểu Hi, ngươi đúng là quá thông minh. Ta sẽ xin phép sự tôn lên đó tu luyện, kể từ ngày mai ta sẽ chuyên tâm tu luyện, bồi dưỡng tinh thần chờ ngày trở lại đối phó Lâm Tử Thần."

Nói đến đây, nội tâm Long Thần tràn đầy kích động.

Thời gian dần dần trôi qua, đến khi trời hừng sáng Long Thần phát hiện Tiểu Lang rốt cuộc có động tĩnh, điều này làm cho hắn vô cùng hưng phấn. Mấy ngày nay, Linh Hi cũng rất quan tâm đến thương thế của Tiểu Lang, lúc này nàng lập tức dùng tinh thần âm trao đổi với nhau. Hồi lâu sau, Tiểu Lang mới biết được nguyên nhân tại sao mình xuất hiện ở nơi này.

Long Thần nghe Linh Hi nhắc lại lần trước Tiểu Lang thiêu đốt ngọn lửa sinh mệnh đã gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng. Thực lực từ Địa giai ngũ phẩm rớt xuống dưới Địa giai tứ phẩm.

Thật ra Long Thần và Tiểu Lang giống nhau trên nhiều phương diện, luyện huyết hóa khí và Huyết Tế tổ hợp lại cũng tương đương với bí pháp thiêu đốt ngọn lửa sinh mệnh và thôn phệ hỏa diễm thăng cấp. Chỉ là những pháp môn của Long Thần ưu việt hơn mà thôi, hắn sử dụng Huyết Tế sẽ trả giá suy giảm đẳng cấp, còn Tiểu Lang lại trực tiếp uy hiếp đến tính mạng.

"Sau này ngươi không được dùng biện pháp thiêu đốt ngọn lửa sinh mệnh, nếu không đừng xem ta là huynh đệ nữa." Bởi vì sợ Tiểu Lang vọng động tạo ra sai lầm, Long Thần bắt buộc phải cảnh cáo hắn nghiêm khắc.

Tiểu Lang lúng túng gật đầu.

"Đây là Hỏa Luyện tinh, nói cho ngươi biết một tin tức tốt, qua một đoạn thời gian ngắn chúng ta sẽ tiến vào một địa phương gọi là Diễn Hòa địa mạch. Nơi đó có rất nhiều Hỏa Luyện tinh và yêu thú Hỏa thuộc tính cao cấp. Vì thế người phải cố gắng khôi phục thương thế, sau khi đến đó tìm cách tăng cường thực lực." Long Thần nói.

Trên mặt Tiểu Lang lộ vẻ hưng phấn, Long Thần đưa ra Hỏa Luyện tinh chính là vật phẩm hắn cần nhất lúc này.

Có thể nói Diễn Hỏa địa mạch chính là thiên đường tu luyện đối với Tiểu Lang.

"Thế nhưng, điều kiện tiên quyết là ta phải đạt được thứ hạng trước mười trong các đệ tử Thiên Ma cung." Long Thần lại nói tiếp.

Linh Hi và Tiểu Lang trao đổi trong chốc lát, chốc lát sau Linh Hi bỗng nhiên quay sang cười nghịch ngợm:

"Thần ca ca, Tiểu Lang bảo người phải cố gắng nhiều hơn. Nếu hắn không được vào Diễn Hỏa địa mạch thì người cũng không cần làm huynh đệ với hắn nữa rồi."

Long Thần dở khóc dở cười, Tiểu Lang rõ ràng là chơi chiêu “gậy ông đập lưng ông” mà.

Không sao cả, dù sao cảm giác có huynh đệ quan tâm nhau vẫn tốt hơn một mình phấn đấu rất nhiều.

Thấy Linh Hi hoạt bát không ngừng nói cười vui vẻ, Long Thần mới ý thức được hình như mình yêu cầu nàng giữ lại thân thể Huyền Thiên Ngọc Liên là sai lầm rồi. Linh Hi hiện tại mới đúng là nàng, hồn nhiên, vui vẻ không còn cả ngày lo lắng, ưu sầu vì làm liên lụy đến hắn.

"Tiểu Hi, thật xin lỗi, trước kia là ta không chú ý đến suy nghĩ của ngươi." Long Thần thở dài một hơi, nói nhỏ với nàng.

"Cái gì? Ngươi đang nói gì đó, ta nghe không rõ. Tiểu Lang, chúng ta đi chơi, không để ý tới cái tên chỉ biết tu luyện này nữa."

Long Thần dần dần trải qua cuộc sống an bình trong Thiên Ma cung. Mỗi ngày sinh hoạt vô cùng đơn điệu, Triệu Thanh Vân chấp thuận cho hắn rời khỏi Thanh Vân các, thường ngày lên trên đỉnh núi Đế Ma sơn tu luyện. Bình thường hắn ở trên đó im lặng tĩnh tu, cách một đoạn thời gian mới có đi xuống thăm hỏi Đông Phương Huyện Tiêu và Triệu Huyên.

Ngoại trừ những chuyện đó ra, Long Thần chưa từng đi tới địa phương khác. Thân ảnh hắn chỉ quanh quẩn chung quanh Ma Điện, hành tung xuất quỷ nhập thần y như Triệu Thanh Vân. Đôi khi lại có người lấy chuyện hắn là nghĩa tử Huyền Tiêu ra chế nhạo, nếu không mọi người sớm đã quên mất cái người tên là Long Thần vẫn tồn tại ở nơi này.

Long Thần mấy lần đi ngang qua nghe đám hạ nhân thì thầm to nhỏ về mình nhưng hắn chỉ biết dở khóc dở cười. Bởi vì hắn chính là Long Thần, không ngờ cuối cùng lại bị gắn vào quan hệ tới Huyền Tiêu rồi mạo danh thay thế Long Thần đại danh đỉnh đỉnh, sau đó còn được Thiên Ma cung chủ thu nhận làm đệ tử thần truyền. Điều này khiến hắn thật sự bất đắc dĩ, chỉ là hắn đang cố gắng áp chế sát khí trong lòng mình, điều dưỡng tâm thái bình hòa giống như Triệu Thanh Vân. Cái hắn cần là lòng dạ rộng lớn, những chuyện cười nhạo phỉ báng xem như là gió thoảng mây trôi.

Rất nhiều thứ không cần giải thích, việc hắn cần làm lúc này chính là nỗ lực tu luyện. Đợi đến ngày hắn một bước lên trời, thực lực đột nhiên tăng mạnh thì đám người kia tự nhiên câm miệng.

Từng ngày từng ngày trôi qua, mỗi khi đêm xuống Long Thần lại hấp thu lực lượng trăng sao, ngưng tụ Thiên Hà. Lúc này hắn đã củng cố trụ cột vô cùng vững chắc.

Đỉnh núi Đế Ma sơn mây mù dày đặc, mặt đất không có một ngọn cỏ. Từ trên đây nhìn xuống sẽ thấy cảnh sắc trong phương viên ngàn dặm. Tất cả thành trì phía dưới chỉ là những đốm nhỏ trong mắt Long Thần.

Long Thần đắm chìm trong quá trình tu luyện, Linh Hi trước sau vẫn làm bạn bên cạnh hắn.

Về phần Tiểu Lang không cần tu luyện, sau khi hấp thu năng lượng của hai mươi viên Hòa Luyện tinh, thực lực hắn đã quay lại Địa giai ngũ phẩm, cũng tương đương với trình độ Thiên Hà cảnh đệ ngũ trọng của Long Thần.

Không biết đã qua bao lâu, Long Thần đứng trên đỉnh núi dõi mắt quan sát bầu trời trên cao.

Thời gian một tháng đã qua, khí chất hắn càng thêm nội liễm, ánh mắt và làn da không ngừng lưu chuyển Tinh quang nhàn nhạt. Những đường gân máu cũng dần dần thu liễm để lại vẻ trong sáng như mặt hồ thu.

Hắn đã trải qua rất nhiều lần chiến đấu sinh tử, tâm tính theo đó phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Cũng may là hắn vận khí rất tốt, cuối cùng tu luyện trên Đế Ma sơn khôi phục lại trạng thái yên bình trước kia, lực lượng tinh thần cũng tăng trưởng một bước dài.

"Xem ra người đã hiểu ra không ít, chỉ một tháng đã tiến bộ nhanh hơn ta tưởng. Hắn là không bao lâu nữa người sẽ thăng cấp lên tới Thiên Hà cảnh đệ lục trọng."

Đây là nhận định của Triệu Thanh Vân dành cho hắn.

Cho đến một ngày, Long Thần hoàn toàn nhiệm vụ tu luyện quay trở lại Thiên Ma cung. Hắn đầu tiên đi thăm hỏi Đông Phương Huyền Tiêu và Triệu Thanh Vân, sau đó dự định tiếp tục

tu luyện trên đỉnh Đế Ma sơn.

Hắn không sợ mệt mỏi và khô khan, dù sao vẫn có Tiểu Lang và Linh Hi phụng bồi ở bên cạnh, những tâm tình mặt trái rất khó ảnh hưởng đến hắn.

Long Thần đi không lâu bất chợt phát hiện phía trước có người. Hắn vốn là không muốn xen vào việc của người khác nhưng mà chuyện trước mắt có chút quá mức.

"Tiểu tử, mau liếm giày sạch sẽ cho ta. Nếu không làm tốt, ngày hôm nay sư huynh đệ chúng ta sẽ cho cái mông của người nở hoa."

"Đúng, chỉ cần ca ca cao hứng nói không chừng sẽ ban thưởng Thiên Hà đan cho ngươi."

Long Thần thấy nhóm đệ tử Thiên Ma cung vây quanh một gã thiếu niên mặc trang phục tạp dịch, vẻ mặt thiếu niên cực kỳ thê thảm, liên tục cầu xin tha thứ. Nhưng mà đối phương vẫn cường ngạnh chèn ép, tìm mọi cách sỉ nhục hắn.