Long Thần tăng cường thực lên tới Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng nguyên bản lòng tin tràn đầy, lúc này bất chợt nghe Linh Hi nói một câu như vậy khiến hắn không kịp phản ứng. Sắc mặt hắn lộ vẻ trầm trọng nhìn chăm chú Linh Hi, hồi lâu không nói câu nào.
Thật ra hắn đã cảm thấy Linh Hi biểu hiện kỳ lạ từ lâu rồi, lúc trước không để tâm nhiều là vì nghĩ rằng nàng lo lắng đến an nguy của mình. Vì thế trong lòng hắn càng thêm quyết tâm muốn đoạt lấy Cửu Thiên Tiên Linh qua nhưng mà kết quả hiện tại lại nằm ngoài dự đoán.
Hắn quả thật đoán không ra lý do tại sao Linh Hi lại nói như vậy.
"Tiểu Hi, ngươi có ý gì thì mau nói ra."
Hưng phấn trong lòng hắn lập tức nguội lạnh, im lặng tìm một bãi cỏ ngồi xuống rồi gọi Linh Hi đến. Nàng vô cùng nghe lời hạ xuống lòng bàn tay của hắn, vẻ mặt e ngại không dám nói thêm gì nữa.
"Thần ca ca, không phải là ta cố tình kiếm chuyện mà là có nguyên nhân trong đó. Lúc trước ta không dám nói ra là vì sợ trách móc."
Giọng nói Linh Hi có chút nghẹn ngào khi nói đến đây.
"Nha đầu ngốc, đừng có như vậy. Ngươi không tin tin ta sao? Trước giờ ta có khi nào trách mắng ngươi không?"
Mặc dù Long Thần không thể hiểu nổi tâm tình Linh Hi nhưng hắn vẫn trấn định dò hỏi.
Lúc này Linh Hi mới bình tâm trở lại, chậm rãi nói ra tâm sự của mình.
"Lúc ban đầu gặp ngươi ta chưa từng nghĩ đến mình sẽ có một ngày ở chung một chỗ với ngươi, tình cảm gắn bó khó thể phân ly như vậy. Vì thế khi người nói muốn tìm kiếm Cửu Thiên Tiên Linh quả, ta chỉ đáp ứng tùy tiện mà thôi. Khi đó ta nghĩ rằng ngươi không có cách nào làm được chuyện này, chỉ hi vọng tiếp tục sống bình an qua ngày là tốt rồi. Hơn nữa nếu như người làm được ta sẽ cho ngươi vài lợi ích rồi từ biệt, chúng ta chỉ là khách qua đường vô tình chạm mặt trong đời, không hơn."
Vẻ mặt Linh Hi đau khổ, khóc không thành tiếng. Mặc dù năng rất muốn kiềm hãm cảm xúc trong lòng nhưng nước mắt cứ thế tuôn trào.
"Tại sao lại nói với ta chuyện này?"
Vừa nghe đến đây nội tâm Long Thần đã có dự cảm xấu.
Linh Hi lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
"Thần ca ca, ngươi không biết thế lực gia tộc của ta cường đại thế nào đâu. Ngươi vĩnh viễn không thể tưởng tượng nổi, sở dĩ ta không muốn nhận được Cửu Thiên Tiên Linh quả là vì không muốn rời xa ngươi."
Linh Hi nước mắt lưng tròng nhìn chăm chú Long Thần, thanh âm càng lúc càng nhỏ.
Từ đó có thể thấy được tình cảm của nàng sâu đậm như thế nào.
Hai người bọn họ đã trải qua rất nhiều chuyện, sinh sinh tử tử cũng không thể chia cách bọn họ. Thế mà nàng lại sợ gia tộc của mình?
"Tại sao tìm được Cửu Thiên Tiên Linh quả thì chúng ta sẽ phải tách ra? Hi nhi, ý ngươi là gia tộc của người sẽ gây khó dễ với chúng ta sao?"
Long Thần chợt nhớ tới vấn đề này. Nhưng cho dù Linh Hi khôi phục thân thể cũng không cần phải lập tức trở về nhà kia mà? Hắn cho rằng mình vẫn có rất nhiều thời gian để trưởng thành, sau đó lấy tư thái cường giả xuất hiện để cho gia tộc Linh Hi thừa nhận. Chẳng lẽ trong chuyện này còn có biến cố phát sinh?
Long Thần thấp thỏm bất an.
Linh Hi lắc đầu thống khổ, ánh mắt tràn đầy ý xin lỗi:
"Có một việc ta vẫn luôn lừa gạt ngươi. Thần ca ca, thế lực sau lưng ta khổng lồ ngoài sức tưởng tượng của ngươi. Phụ thân và mẫu thân ta đều là đại nhân vật nằm trong tay vô số cường giả. Tuy rằng thiên phú ngươi rất tốt, tốc độ trưởng thành rất nhanh nhưng ngươi vĩnh viên không có cách nào đứng lên cùng độ cao với bọn họ."
"Ta đã nghĩ đến điểm này rồi. Nhưng mà tiểu Hi, chúng ta vẫn còn thời gian mà?"
Long Thần vội vàng hỏi.
"Không, chúng ta không có thời gian. Sau khi ta khôi phục thân thể sẽ có lại lực lượng, đây là dấu hiệu để gia tộc của ta tìm kiếm tung tích. Bọn họ sẽ nhanh chóng phát hiện ra truy tìm
theo đầu mối. Vạn Quốc cương vực rộng lớn nhưng không thể làm khó bọn họ. Thần ca ca, thật sự xin lỗi, ta nên nói cho ngươi biết sớm hơn."
Khi Linh Hi nói đến chỗ này Long Thần cứng đờ người như bị sét đánh. Hắn đúng là không ngờ được tình huống như thế, không trách được Linh Hi thường nói nàng chỉ cần hắn mà không cần Cửu Thiên Tiên Linh quả.
Long Thần gần như phát điên, bởi vì hắn tin tưởng những chuyện Linh Hi nói. Bối cảnh của nàng rõ ràng là thâm sâu khó lường, đến khi người nhà xuất hiện sẽ trực tiếp mang nàng đi. Hai người bọn họ sẽ vĩnh viễn chia lìa, trọn đời không được gặp nhau. Bọn họ chỉ là hai con người nhỏ nhoi trong thế giới rộng lớn bất tận, một khi chia lìa chính là lúc vĩnh biệt.
Trong lúc nhất thời Long Thần cảm giác cổ họng khô nóng, hắn phát hiện giờ phút này trong lòng mình cực kỳ khó chịu. Nói thật hắn rất muốn tát Linh Hi một cái thật mạnh, tại sao đến lúc này mới chịu nói? Loại chuyện này vốn phải nói càng sớm càng tốt để hắn chuẩn bị tâm lý chứ không phải ngay thời điểm tinh thần hưng phấn bừng bừng rồi bị giội một gáo nước lạnh như thế này.
Long Thần khổ tu rất lâu, chiến đấu không ngừng nghỉ mới đạt tới cảnh giới Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng, sau đó lại tu luyện thành công Tru Thiên kiếm trận hào khí ngất trời. Thế mà Linh Hi chỉ nói mấy câu đơn giản đã gây ra đã kích trầm trọng đối với hắn khiến cho hắn cảm giác như bị đá rớt xuống vực sâu ngàn trượng.
"Thần ca ca, ta xin lỗi. Ta biết người rất khó chịu, trong lòng ta cũng rất khó chịu, chỉ hận không thể tự đánh chết mình. Nhưng ta không có cách nào cả, mỗi một lần ta định nói đều thấy người tràn đầy ý chí chiến đấu nên ta không đành lòng nói ra.”
"Tại Nguyên Linh thành, khi ta lần đầu tiên nghe nói Cửu Thiên Tiên Linh quả đã nghĩ đến kết cục này rồi. Chỉ là trước kia tình cảm của chúng ta vẫn chưa sâu đậm như vậy, cho nên ta không có nghĩ nhiều. Nhưng mà sau đó nhiều sự kiện liên tiếp phát sinh bản thân ngươi càng lúc càng trọng yếu đối với ta. Thần ca ca, ta không có nói dối đâu, chỉ cần để ta ở bên cạnh ngươi là tốt rồi, ngươi muốn gì ta cũng nguyện ý. Ta thật sự chỉ muốn ở bên người mãi mãi thôi!"
Sau khi nói xong Linh Hi cúi đầu tựa như tội đồ chờ đợi bản án đến với mình.
Long Thần im lặng nhìn chằm chằm Linh Hi, bởi vì nàng bắt buộc hắn phải đưa ra lựa chọn tiến thoái lưỡng nan. Hắn đương nhiên không muốn nàng rời đi nhưng mà bây giờ hắn phải làm sao đây? Lúc ban đầu chia cách tại Nghịch Ương tiên cảnh chưa tới một tháng đã khiến hắn phát điên, đừng nói tới đến lúc phải chia ly vĩnh viễn. Hắn quả thật không dám nghĩ tới kết quả này.
Linh Hi thấy hắn buồn bực mãi không nói mới khẽ cắn đôi môi, nhẹ giọng nói:
"Thần ca ca, ngươi đừng thương tâm, bất luận thế nào ta cũng không đi. Cho nên ta quyết định không cần tìm Cửu Thiên Tiên Linh quả nữa, chúng ta sống chung một chỗ, vượt qua đời đời kiếp kiếp có được không? Ta biết như thế sẽ không thể sinh con cho ngươi nhưng ta chỉ ích kỷ một lần này thôi, ngươi có thể chấp nhận hay không?”
Sau khi nói xong ánh mắt Linh Hi tràn đầy thâm tình chờ đợi Long Thần Nàng hi vọng hắn sẽ trả lời một cách chắc chắn.
Nội tâm Long Thần trải qua một trận phong ba bão táp, sóng nước điên cuồng đánh tới khiến hắn chật vật. Rất lâu sau hắn mới trầm giọng nói:
"Tiểu Hi, ngươi nói đúng, ngươi không có sai. Nhưng mà ngươi không biết nam nhân, ngươi không hiểu tích cách của ta."
Long Thần đứng lên, tròng mắt giăng đầy tia máu. Hắn chuyển động thân thể, dõi mắt nhìn mảnh trời đất rộng lớn. Thế giới này quá rộng lớn còn hắn chỉ là con kiến nhỏ bé, điều này làm hắn cảm thấy vô lực nhưng nó không thể đẩy ngã hắn.