Đối với bọn họ thì đây không còn là kỳ tích nữa, mà nó đã vượt quá khả năng tưởng tượng rồi.
Hàng vạn người đưa tay dụi dụi mắt, cứ ngỡ là mình hoa mắt. Thế nhưng, sau đó bọn họ phát hiện mình không có nhìn lầm, Long Thần còn sống, còn Kiếm Hoàng mắt vàng đã chết.
Một chiêu Thời gian nghịch lưu đã tạo thành kết quả tương phản vô cùng to lớn.
Dĩ nhiên nếu để cho Long Thần lựa chọn, hắn tuyệt đối không dám thử lại một lần nữa. Bởi vì cảm giác tử vong quá mức kinh khủng, nếu như nghị lực sợ rằng tinh thần sẽ hỏng bét trong quá trình trọng sinh, Long Thần là vì cứu viện Tiểu Lang, nghịch chuyển thế cục mới bắt buộc phải mạo hiểm. Lúc này nội tâm hắn vẫn còn sợ hãi, chỉ mong sớm kết thúc cuộc chiến để quay về tĩnh dưỡng.
Cả tòa thành lặng như tờ.
Tiểu Lang đi tới bên cạnh Long Thần, trong mắt tràn đầy cảm kích. Lúc nãy Long Thần chẳng những cứu tính mạng của hắn, mà còn giúp hắn có cơ hội báo thù. Hai Kiếm Hoàng đã chết một, hiện tại đối phó người còn lại sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Ít nhất một mình Long Thần cũng có thể làm được chuyện đó.
Thế nhưng, trong lúc quan sát bức tượng Kiếm Hoàng mắt vàng, vẻ mặt Long Thần đột nhiên ngây dại.
Kiếm Hoàng mắt vàng tử vong kiểu này thì vật phẩm trên người hắn đã hóa thành tro bụi, vậy thì túi càn khôn cũng không còn rồi. Như vậy Cửu Thiên Tiên Linh quả thì sao đây?
Long Thần bị dọa không nhẹ, Cửu Thiên Tiên Linh quả là mục đích để hắn phấn đấu mấy năm nay. Nếu như bị hủy chỉ vì sai lầm của bản thân có khi hắn sẽ trực tiếp tức giận đến hộc máu.
Chỉ có điều ở thời điểm đó, Tiểu Lang sử dụng ngọn lửa Cửu U Ma Tổ giết chết Kiếm Hoàng mắt vàng là lựa chọn tốt nhất. Dưới tình huống tính mạng nguy cấp, hắn cũng không thể quản nhiều như vậy. Lúc này sắc mặt hắn tái nhợt, im lặng không nói được một câu. Linh Hi chú ý thấy thái độ hắn đột ngột biến hóa thì vội vàng hỏi:
"Thần ca ca, có chuyện gì?"
Bộ dạng của Long Thần quả thật hù dọa nàng sợ hãi tái mặt.
"Cửu Thiên Tiên Linh quả... bị hủy rồi..." Long Thần chỉ chỉ thi thể Kiếm Hoàng mắt vàng, giọng nói run rẩy.
"Mất rồi?"
Linh Hi ngược lại cảm thấy vui mừng, vội vàng nói tiếp:
"Thần ca ca, đây là ông trời không muốn ta rời khỏi người. Lần này người nghe lời ta một lần được không? Tiểu Hi thật sự muốn ở lại với người, cả đời sẽ không chia lìa."
"Chớ nói nữa, còn có một người." Vẻ mặt Long Thần âm trầm tới cực điểm. Hắn không thể nào từ bỏ khi mục tiêu đã gần kề như vậy, ánh mắt hắn chậm rãi dời sang Kiếm Hoàng mắt đen lúc này còn đang kinh hãi sững sờ.
Hoặc là do hồn phách hắn liên lạc chặt chẽ với người kia, một bên tử vong sẽ gây ảnh hưởng rất lớn với người còn lại.
"Long Thần, người thi triển tà pháp sao?" Kiếm Hoàng mắt đen quát lớn, hai mắt trợn chừng nhìn chằm chằm Long Thần.
"Bởi vì ta có thân thể bất tử." Long Thần mỉm cười nhàn nhạt, nụ cười thể hiện rõ sự nhạo báng.
Hắn tiến lên mấy bước, đánh giá Kiếm Hoàng mắt đen từ trên xuống dưới thật kỹ:
"Nếu người lấy ra Cửu Thiên Tiên Linh quả, ta sẽ tha cho ngươi một mạng, thế nào?"
"Làm sao người biết ta có Cửu Thiên Tiên Linh quả?" Kiếm Hoàng mắt đen lấy làm kinh hãi, tròng mắt trợn tròn không dám tin tưởng.
Long Thần chú ý thấy ánh mắt hắn khẽ liếc xuống chiếc túi dưới hông, điều này chứng minh Cửu Thiên Tiên Linh quả quả thật ở trên người hắn.
"Ngươi không cần quản ta làm sao biết được, đây là nhượng bộ lớn nhất rồi. Có giao Cửu Thiên Tiên Linh quả ra không?" Ánh mắt Long Thần lạnh như băng, cầm Đế Ma kiếm chỉ vào Kiếm Hoàng mắt đen.
Lúc này Kiếm Hoàng mắt đen cũng từ từ khôi phục tinh thần trở lại, vẻ mặt bị thống tiêu tan, ngược lại mặt mày nổi đầy gân xanh cực kỳ dữ tợn. Tròng mắt hắn hiện đầy tia máu đỏ ngầu tựa như một đầu hung thú bị thương.
"Các ngươi dám giết phân thân của ta, thế nào... tưởng rằng có thể đánh bại ta sao?" Nói đến đây, trên mặt Kiếm Hoàng biểu hiện thần sắc điên cuồng.
"Nếu như lúc nãy các ngươi liên tục công kích có lẽ đã giành được thắng lợi. Đáng tiếc là người trì hoãn thời gian vì Cửu Thiên Tiên Linh quả giúp ta hồi phục tinh thần. Long Thần ơi Long Thần, người vẫn còn quá non."
"Ha ha ha!"
Kiếm Hoàng cười phá lên quanh quẩn khắp Bích Ương hoàng thành. Tất cả mọi người đều hiểu ý của hắn, ngày hôm nay vốn đã xuất hiện quá nhiều bất ngờ rồi, chẳng lẽ đến tận lúc này
Kiếm Hoàng vẫn còn lá bài tẩy có thể đánh bại Long Thần?
"Tiểu Lang, người đã giết một tên rồi. Tên còn lại giao cho ta đi!" Long Thần nói với Tiểu Lang, sau đó tiến lên chuẩn bị nghênh chiến. Kế tiếp sẽ là một đối một, dù sao tiêu Lang đã không còn chiến lực, cố gắng tham gia chỉ làm bận tay hắn mà thôi.
Từ biểu hiện của Kiếm Hoàng, Long Thần đã biết Kiếm Hoàng mắt vàng là một phần thân. Bản thân Long Thần thi triển Thần Hóa phân thân phận cũng thuộc phạm trù này. Chỉ có điều
Kiếm Hoàng tách ra thành một người hoàn chỉnh cho thấy công pháp hắn tu luyện lợi hại hơn nhiều.
Dĩ nhiên các loại công pháp đều có hạn chế, Kiếm Hoàng đã sử dụng hết tâm lực mới luyện thành một cái phân thân, hẳn là hao phí không ít thời gian. Bây giờ tâm huyết của hắn đã bị tiều Lang hủy diệt, hắn có thể không tức giận sao?
Long Thần im lặng chờ đợi trận quyết chiến cuối cùng, Kiếm Hoàng cũng bình tĩnh điều chỉnh lại tâm tình. Khí thế trên người hắn liên tục đề thăng, lực lượng Thông Thiên cảnh trào ra mãnh liệt tạo thành vô số đạo Kiếm quang trôi nổi chung quanh cơ thể hắn.
"Thần Hành Cửu Cung bộ."
Thân ảnh Kiếm Hoàng biến mất trong nháy mắt, mọi người chỉ thấy một cái bóng lao thẳng đến chỗ Long Thần. Theo đó từng đạo kiếm khí rít gió bắn tới.
"Vô Tung ma ảnh."
Long Thần cũng thi triển thân pháp hóa thành vô số huyễn ảnh mơ hồ, cho dù Kiếm Hoàng nhanh hơn nữa cũng khó lòng nhận ra đâu là thật giả.
Hai người di chuyển với tốc độ cực nhanh, mọi người chỉ thấy toàn là hư ảnh xẹt qua xẹt lại trên chiến trường. Kiếm quang đối chọi với kiếm quang điên cuồng chớp lóe, năng lượng xung kích đánh tới chấn động cả tường thành, Long Thần giữ vững thôn phệ Huyết Giới nhằm kiềm hãm Kiếm Hoàng, nhờ đó mới đánh một trận ngang tay khó thể phân thắng bại trong thời gian ngắn. Dưới tình huống này rất khó nói người nào chiếm cứ thượng phong, người tới ta đi vô cùng kịch liệt. Ngay cả cao thủ và tướng lĩnh cũng nhìn hoa cả mắt, đầu óc choáng váng.
"Đây mới thực sự là cao thủ à, Long Thần đã có thể chiếm một vị trí trong hàng ngũ cường giả định cấp Thương Ương quốc. Thực lực sư tôn của hắn Triệu Thanh Vân cũng tới đây là cùng, Thiên Ma cung chủ đúng là lợi hại. Hoàng tộc ngu xuẩn đưa ra quyết định truy sát Long Thần, vô tình đẩy hắn về phía Thiên Ma cung. Xem ra thế lực hoàng tộc tại Thương Ưng quốc sắp sửa tiêu vong rồi, chúng ta cũng nên chuẩn bị tư tưởng đi!"
"Thiên Ma cung có cường gia Thông Thiên cảnh trấn giữ mới tạm thời chống đỡ hoàng tộc tiến công bấy lâu này. Nhưng không ngờ chỉ vì một mình Long Thần đã tạo thành thay đổi quá lớn, nói không chừng ta sẽ đưa nhi tử gia nhập Thiên Ma cung, tựa hồ bọn họ cũng không tà ác như hoàng tộc thường xuyên rêu rao."
Trên dưới Hoàng thành không ngừng vang lên thanh âm tranh luận, lúc này Long Thần và Kiếm Hoàng chiến đấu đã tới giai đoạn gay cấn. Kiếm Hoàng đánh ra hai chiêu Võ Đạo Chí Tôn kiếm gây ra vết thương thật lớn trước ngực Long Thần, chân khí hùng hậu chấn cho hắn khí huyết xao động.
Hơn nữa, Long Thần vẫn phải duy trì thôn phệ Huyết Giới, chân khí và tinh thần lực tiêu hao cũng không phải ít.
Nhìn thấy Long Thần bay ngược ra sau, hồi lâu không thể ổn định thân hình, trong lòng mọi người âm thầm than thở.
"Long Thần vẫn còn ít tuổi, Kiếm Hoàng chinh chiến mấy chục năm có được kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Long Thần không phải là đối thủ của hắn là chuyện bình thường, sợ rằng hắn khó thể giữ được mạng qua ngày hôm nay."
"Ta nghĩ Kiếm Hoàng không tha cho hắn đâu. Ai bảo hắn có tiềm lực kinh khủng như thế? Nếu hắn không chết thì Kiếm Hoàng bệ hạ làm sao ngủ yên?"
Ngay lúc này đột nhiên dưới chiến trường nổ vang một tiếng thật lớn, tất cả mọi người vội vàng mở to mắt ra nhìn.
Long Thần bắt buộc phải thừa nhận Kiếm Hoàng rất mạnh, dưới tình huống một đối một hắn vẫn thua kém đối phương chút ít.
"Long Thần, thật là đáng tiếc. Thật ra bản thân ta rất bội phục người, nhưng mà... hết thảy mọi chuyện đã kết thúc!" Kiếm Hoàng cười lớn, cánh tay huy động chém ra một luồng Kiếm quang khổng lồ phóng tới Long Thần.
Sau đó Kiếm Hoàng tiếp tục ngưng tụ năng lượng chân khí trên đầu ngón tay, một cỗ khí tức cường đại dần dần hình thành khiến cho không gian xung quanh hắn liên tục biến ảo.
Hiển nhiên Kiếm Hoàng đang định dốc toàn lực thi triển một chiêu cường đại nhất một chiều, hắn muốn thừa dịp này đánh chết Long Thần. Đây là nguyên nhân đám người trên tường thành kinh hãi, bởi vì trận chiến này đã đến lúc kết thúc rồi.
Kiếm Hoàng mắt đen sử dụng chiêu này tạo ra cường đại hơn phân thân nhiều lắm, kiếm quang bộc phát uy lực phá vỡ không gian đánh tới Long Thần. Chỉ cần đánh trúng mục tiêu là trận chiến kết thúc, hoàn toàn không có kết quả nào khác.
Chẳng lẽ Long Thần lại bị giết lần nữa sao?
Nội tâm mọi người lại nghĩ đến sự tình lúc nãy.
Trên thực tế, bất kỳ ai cũng coi trọng thiên phú của Long Thần, chỉ cần cho hắn thêm ít thời gian khẳng định sẽ là cường giả trần quốc trong tương lai. Một thiếu niên thiên tài như vậy lại bị đích thân đế vương hạ sát đúng là trò cười trong thiên hạ.
Long Thần gấp rút lui về phía sau, nhưng hắn không có bối rối. Ánh mắt trấn định nhìn đạo Kiếm quang càng lúc càng gần.
"Vù vù vù!"
Tại thời khắc mấu chốt, Long Thần quyết đoán xuất kiếm. Đế Ma kiếm di động thật nhanh vẽ ra vô số dấu ấn màu đen tạo thành trận pháp.
Trận pháp vừa hình thành đã tỏa ra khí thế cường đại xông thẳng lên trời cao.
"Long Thần đang làm gì đó?" Tất cả mọi người nhìn mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Dưới tình huống sinh từ nguy nan, Long Thần còn có thời gian vẽ trận pháp, chẳng lẽ hắn muốn tự tử?
"Hắn đang tìm chết đó hả?"
Trong lòng mọi người đều có ý nghĩ này. Bởi vì Long Thần hành động đã nằm ngoài phạm vi hiểu biết của bọn họ.
Nhưng lần này bọn họ đã đoán sai, Long Thần không hề muốn chết, mà là phát động một chiêu cường đại nhất nhằm đối kháng Hoàng Đạo Chí Tôn kiếm. Tu Thiên kiếm trận nhanh chóng hoàn thành, bản thân hắn đứng giữa vòng sáng lập lòe ký hiệu mờ ảo, vô số ấn ký cổ xưa liên tục xoay chuyển mang theo uy lực khó lường.
"Phá cho ta!"
"Đế Ma kiếm khí."
Trong một sát na thiên địa biến sắc, vòng sáng trên người Long Thần đột nhiên biến mất. Theo đó từng đợt sóng gợn quỷ dị tràn đến Kiếm Hoàng, mỗi lần sóng gợn chớp động lại hiện ra một đạo bóng kiếm hư ảo.
Tru Thiên kiếm trận là chiến kỹ Thiên giai cao đẳng, bên trong Thương Ương quốc chưa từng xuất hiện chiến kỹ cấp bậc này. Vì thế Long Thần thoải mái thi triển mà không sợ người ta nhận biết. Hơn nữa, Thiên giai sơ đăng Hoàng Đạo Chí Tôn kiếm đối mặt với nó chỉ là trò cười mà thôi.
Làn sóng gợn Tru Thiên kiếm trận bao phủ Kiếm Hoàng, cỗ năng lượng Hoàng Đạo Chí Tôn kiếm bị phá hủy trong nháy mắt. Vốn là Kiếm Hoàng cho rằng Long Thần chết chắc rồi, bỗng nhiên cơ thể hắn bị lực lượng quỷ dị áp chế khiến hắn kinh hãi tái mặt.
Bởi vì hắn cảm giác mình bị kéo vào một thế giới khác, nơi này chỉ có vô tận kiếm quang, hàng vạn hàng triệu bóng kiếm gào thét vây khốn hắn vào giữa.
"Đây là nơi nào?"
Kiếm Hoàng còn chưa ý thức được đây là chiến kỹ do Long Thần thi triển, mà cứ ngỡ rằng mình bị lạc vào thế giới khác, ý thức dần dần mơ hồ thác loạn.
"Vụt vụt vụt!" Trong phút chốc, tất cả Kiếm quang từ bốn phương tám hướng phóng tới Kiếm Hoàng. Vào lúc này, hắn phát hiện chính mình không còn năng lực đối kháng.
Tựa hồ bản thân hắn rơi vào thế giới này đã biến thành con kiến hồi bé nhỏ, hoàn toàn vô lực dưới uy thế kinh khủng kia.
"Không thể nào, đây chỉ là ảo giác mà thôi. Chỉ cần ta sống sót qua đợt công kích này sẽ có biện pháp rời khỏi."
Kiếm Hoàng cắn lưỡi, dùng cảm giác đau đớn đề tỉnh chính mình.
Đáng tiếc là hắn nghĩ lầm rồi.
Vô tận bóng kiếm tràn tới điên cuồng chém phá biến hắn thành tro bụi xơ xác.
Đám người trên tường thành thấy một màn này đều sợ ngây người. Bởi vì bọn họ nhìn thấy Hoàng Đạo Chí Tôn kiếm bị Long Thần phá hủy, sau đó trận pháp quỷ dị kia bao trùm lấy
Kiếm Hoàng, cơ thể hắn cứ thế dần dần biến mất khỏi thế giới này, cuối cùng chỉ còn lại một đống tro bụi tung bay trong gió. Trong quá trình đó, ánh mắt Kiếm Hoàng kinh hãi và tuyệt vọng khiến cho mọi người run sợ tột độ.
Hết thảy đã chậm...
Kiếm Hoàng tử vong triệt để...
Long Thần chậm rãi nhặt túi càn khôn lên, đây là đồ vật hắn cố ý lưu lại không để bị Kiếm trận phá hủy.
Trước đó bọn họ không dám nghĩ đến kết quả này, Long Thần lại có thể Kiếm Hoàng - đệ nhất cường giả Thương Ương quốc? Hai Kiếm Hoàng đã chết, vậy thì thể lực hoàng tộc xem như tiêu rồi.
Cho dù thế nào, Long Thần đã dùng thực lực chứng minh mình mạnh hơn Kiếm Hoàng.
Kiếm Hoàng là người nắm quyền cao nhất Thương Ương quốc, hắn tử vong đương nhiên gây ra chấn động khắp toàn quốc. Lúc này hoàng tộc chỉ còn lại một võ giả Thiên Hà cảnh để bát trọng, nhưng mà khắp đế quốc còn có rất nhiều võ giả cấp bậc này. Hoàng tộc lấy cái gì tiếp tục thống trị đế quốc?
Chỉ có một câu trả lời duy nhất, đó là không thể. Kiếm Hoàng tử vong đã là dấu chấm hết thời kỳ thịnh vượng của hoàng tộc.
Tất cả mọi người biết rằng Thương Ương quốc sẽ phải thay đổi thế lực thống trị. Cho dù sau này thế sự biến hóa thế nào cũng phải nhìn vào Long Thần. Bởi vì hắn là người giết chết Kiếm Hoàng, đệ nhất cường giả Thương Ương quốc không phải là Kiếm Hoàng, không phải là Triệu Thanh Vân, mà là hắn cái tên Long Thần đại danh định đình sẽ truyền đi rất nhanh, rất xa.
Hơn nữa, hắn còn rất trẻ, chưa tới hai mươi tuổi đã đi tới độ cao này. Ai dám khẳng định thành tựu sau này của hắn?
Mười bảy tuổi có thể hoàn thành như vậy tráng cử, Long Thần tuyệt đối đã là Thương Ương quốc truyền kỳ trong truyền kỳ.
Rất nhiều người bắt đầu nóng lòng rời đi, hoàng tộc tiêu vong sẽ lưu lại một cái bánh ngọt thật lớn, ai lại không mơ tưởng được chia một mảnh? Bọn họ phải mau chóng trở về gia tộc bàn bạc kế sách, âm thầm chờ đợi Long Thần hạ quyết định. Ít nhất địa vị Long Thần hiện tại đã bay lên rất cao, Thương Ương quốc hoàn toàn nằm trong quyền sinh sát của hắn.
Long Thần không nói gì, không một ai dám động đậy một cái.
Trên tường thành, phần lớn người cảm giác như đang nằm mơ, nhưng bọn họ đều hiểu rõ ràng.
Chỉ là bọn họ không nguyện ý tin tưởng vào kết quả này. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, có đánh chết cũng không ai dám tin đây là sự thật.
Long Thần thật sự giết chết Kiếm Hoàng.
Lâm Phách Thiên ngơ ngác ngồi bệch xuống đất, cho dù thuộc hạ kêu gọi thế nào cũng không thức tỉnh. Ngày hôm nay chính là cơn ác mộng trong đời hắn, hắn muốn điên rồi, chỉ là vẻ mặt hắn đờ ra, cơ thể không có cách nào nhúc nhích.
Một lát sau, hắn đột nhiên đứng phắt dậy chạy tới vách tường thành, vẻ mặt hưng phấn kỳ lạ. Trong lúc mọi người còn đang nghi hoặc thì hắn lấy ra một thanh kiếm đâm vào ngực mình.
"Phụt!" Máu tươi phun thành vòi, không gian im lặng đến đáng sợ.
"Phụ hoàng." Lâm Phách Thiên lẩm bẩm một câu cuối cùng, sau đó thân thể hắn rơi xuống tường thành, máu tươi tràn ra ướt đẫm mặt đất.