Long Huyết Chiến Thần

Chương 507: Trần Phong



Sương mù màu đỏ tràn ngập sơn cốc, Long Thần thi triển thôn phệ Huyết Giới càng lúc càng mạnh chèn ép đối phương gắt gao.

“Hiện tại ta đã có thể phát huy lực lượng Tru Thiên kiếm trận mạnh nhất rồi.”

Long Thần vui mừng cười thầm, trong lúc đó vẫn tiếp tục phóng tới tiếp cận Cửu Luân Quỷ hỏa thú. Đế Ma kiếm không ngừng huy động vẽ ra mấy đạo kiếm phù tinh diệu.

Long Thần vừa xuất thủ đã khiến cho Cửu Luân Quỷ hỏa thú kiêng kỵ. Lúc trước hắn chỉ là một gã nhân loại nhỏ bé trong mắt nó nhưng mà bây giờ đã là địch nhân cường đại có thể uy hiếp tính mạng của nó.

“Ùng ùng ùng!”

Tru Thiên kiếm trận bộc phát lực lượng kinh thiên động địa, một cỗ năng lượng khổng lồ lan tràn ra khắp sơn cốc, vô số đạo Kiếm ảnh lượn lờ ngay trên đầu Hỏa thú.

Nhưng đó chỉ là một phần uy lực của Tru Thiên kiếm trận mà thôi.

Thôn phệ Huyết Giới và Tru Thiên kiếm trận đồng thời bộc phát mới là uy hiếp lớn nhất, điều này cũng kích phát hung tính yêu thú. Cửu Luân Quỷ hỏa thú gầm thét rung trời, buông thả khí tức cường đại áp chế Long Thần.

Cửu Luân Quỷ hỏa thú bị hạn chế lớn hơn Long Thần rất nhiều. Dưới tình huống bình thường, thôn phệ Huyết Giới ít nhất cũng làm suy giảm hai phần chiến lực của đối phương.

Tru Thiên kiếm trận nhanh chóng hạ xuống, Cửu Luân Quỷ hỏa thú cảm giác lực lượng khủng khiếp cũng bị hù dọa kinh hãi. Đến lúc này nó không dám khinh thường gã nhân loại kia nữa, hỏa diễm xanh biếc từ trong thân thể nó thiêu đốt hừng hực, hỏa diễm phóng thẳng lên cao hóa thành đám mây lửa chói mắt. Chín đạo Hỏa luân nhanh chóng xoay tròn phát ra nhiệt lực cực nóng. Trong phút chốc, chín đạo Hỏa luân dần dần mở rộng rồi bắn tới nghênh đón Tru Thiên kiếm trận.

Cửu Luân Quỷ hỏa thú có lòng tin đột phá Tru Thiên kiếm trận, sau đó nhất cử giết chết gã nhân loại kia. Lúc nãy nó chỉ là nhất thời khinh thường mới bị đối phương chiếm cứ tiên cơ.

Uy lực Hỏa luân không thể khinh thường, chín đạo Hỏa luân cùng lúc công kích dư sức phá nát cả ngọn núi lớn. Ánh sáng Tru Thiên kiếm trận và thôn phệ Huyết Giới cũng bị đám mây lửa che khuất.

“Cuối cùng đã thi triển tuyệt chiêu rồi sao?”

Long Thần nhếch miệng cười lạnh, mắt thấy Cửu Luân quỷ hỏa sắp va chạm với Tru Thiên kiếm trận liền phất tay một cái. Trên thực tế, hắn đã hạn chế uy lực Tru Thiên kiếm trận chỉ còn một nửa nhằm đánh lừa Cửu Luân Quỷ hỏa thú.

Kế tiếp Cửu Luân Quỷ hỏa thú xem như xong đời.

“Ầm ầm ầm ầm ầm ầm!”

Tru Thiên kiếm trận hoàn toàn bạo phát, vô số kiếm quang lao tới dần dần tiêu diệt chín đạo Hỏa luân. Cửu Luân Quỷ hỏa thú bị đánh không kịp hoàn thủ, trong lúc hốt hoảng đã bị Kiếm trận giảo sát, tử trạng cực kỳ thê thảm.

Long Thần lại một lần nữa nghiệm chứng uy lực chân chính của Tru Thiên kiếm trận.

Không hổ là đồ vật xuất phát từ gia tộc Linh Hi, cho dù chỉ là chiến kỹ Thiên giai cao đẳng nhưng uy lực đã tiếp cận chiến kỹ Vương cấp. Thiên giai bát phẩm Cửu Luân Quỷ hỏa thú sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất cũng không thể ngăn cản Kiếm trận tru sát.

Sau khi lấy yêu đan Cửu Luân Quỷ hỏa thú giao cho Tiểu Lang, Long Thần ném thi thể vào trong Thái Hư cảnh. Hắn vội vàng rời khỏi chiến trường, bởi vì nơi này phát sinh động tĩnh quá lớn rất dễ hấp dẫn yêu thú hoặc cường giả ở nơi khác.

Tiểu Lang ngậm yêu đan trong miệng, đợi Long Thần chuyển vào Thái Hư cảnh mới bắt đầu luyện hóa. Về phần Long Thần đã hoàn thành nhiệm vụ lần này trong lòng tràn đầy lòng tin với đợt khảo hạch đệ tử sắp tới.

“Đám người ở Vương điện không biết sự tồn tại của ta, đến lúc đó ta sẽ cho bọn họ một món quà thật lớn, hắc hắc!”

Ánh mắt Long thần lóe lên quang mang hưng phấn, Đế Diễm châu là món đồ hắn muốn thu vào tay.

“Địa Vũ cảnh, Thiên Vũ cảnh, Thần Vũ cảnh, ba cảnh giới này còn quá xa xôi, ta muốn đi gặp Linh Hi ít nhất phải đạt tới Thần Vũ cảnh nhưng đến khi nào ta mới trưởng thành đến trình độ kia?”

Nghĩ đến đây, áp lực trong lòng hắn càng thêm trầm trọng.

Long Thần thở dài một hơi, quyết định bỏ qua ý niệm trong đầu, bây giờ hắn đã làm xong sự tình tại đệ tam trọng Ma giới. Vì thế hắn quay lại thông đạo, thời gian không còn nhiều lắm, hiện tại hắn muốn tu luyện chiến kỹ Vương cấp - Ma ảnh phân thân.

Đây là chiến kỹ có thể phát huy lực chiến đấu lên mấy thành, Long Thần đương nhiên phải học tập cẩn thận.

Hắn nhớ rõ con đường đã đi, cho nên lúc này trở về không mất bao nhiêu thời gian. Chốc lát sau, hắn đã xuất hiện tại thông đạo đệ nhị trọng Ma giới, không ngờ từ phía sau bỗng nhiên hiện ra hai người lấy tốc độ thật nhanh ngăn cản ở trước mặt hắn.

Hai người này là Xích Quỷ vương điện - Ứng Thiên và một người xa lạ. Người kia vóc dáng gầy gò, tướng mạo bình thường, trên người khoác y phục màu đen, tứ chi có lực, thoạt nhìn giống như một con báo săn mồi, cặp mắt hắn tràn đầy sát khí. Long Thần cảm giác được người này nguy hiểm, thậm chí còn vượt qua cả Ứng Thiên.

Ba người im lặng chìn nhua, giằng co trong khoảng thời gian ngắn.

“Trần Phong huynh, người này chính là thành viên Thanh Ly vương điện - Long Thần, nghe nói biểu hiện thiên phú vô cùng xuất chúng, tin tưởng không bao lâu nữa sẽ trở thành cột trụ chống đỡ Thanh Ly vương điện.”

Giọng nói Ứng Thiên mang theo ý tứ châm chọc lộ liễu.

Trần Phong nghe xong chỉ mỉm cười lạnh nhạt, nói:

“Ứng huynh chớ có nói đùa, lấy tư cách gì tham gia đại hội khảo hạch? Sợ rằng chức vị trưởng lão còn không leo lên nổi, huống chi là cột trụ.”

“Ngươi không biết, ta đã đích thân khảo nhiệm hắn rồi. Lúc trước sử dụng Ngự Phong kiếm chỉ công kích không thể đánh trúng hắn nổi, hắn có một bộ độn pháp thần kỳ chạy trốn rất nhanh. Nghe nói Trần Phong huynh tu luyện các loại chiến kỹ thiên về phương diện tốc độ, hẳn là cảm thấy hứng thú đối với bộ độn pháp kia.”

Ánh mắt Ứng Thiên nhìn sang Long Thần với vẻ đắc ý.

Không trách được cái tên Ứng Thiên này nói nhiều như vậy, Long Thần nghe vài câu coi như là hiểu mục đích của hắn rồi. Hắn rõ ràng là muốn Trần Phong chú ý tới bí pháp Huyết Độn, Long Thần dĩ nhiên không chịu cho, cứ thế Trần Phong sẽ xuất thủ đối phó Long Thần. Vậy hắn sẽ ngồi chơi làm ngư ông hưởng lợi.

Sau khi nghe xong lời nói của Ứng Thiên, ánh mắt Trần Phong lập tức sáng ngời. Hắn trịnh trọng hỏi lại lần nữa:

“Ứng huynh, ngươi nói có thật không?”

“Hắn có năng lực tránh thoát Cửu Tiêu Thiên Lôi phù, ngươi nghĩ sao?”

Ứng Thiên nhún vai cười khẩy.

Trần Phong lại nhìn về phía Long Thần:

“Ta tên là Trần Phong, đại đệ tử Thanh Minh vương điện. Hẳn là ngươi đã nghe qua danh hiệu của ta?”

Long Thần lắc đầu nói:

“Chưa nghe nói qua, ngươi rất nổi danh sao?”

“Cũng không phải nổi danh, chẳng qua là trong tất cả đệ tử bảy đại Vương điện, ta là người duy nhất đạt tới Thông Thiên cảnh đệ cửu trọng.”

Trần Phong vỗ ngực nói, bộ dạng kiêu ngạo tột đỉnh.

“Ngươi còn chưa nghe tin tức sao? Trần Phong huynh mấy ngày trước đã thăng cấp lên tới Thông Thiên cảnh đệ cửu trọng, tin tức này chấn động cả Cổ Ma vực. Nhà ngươi đúng là giả ngu giả dại, ha ha ha!”

Ứng Thiên cười nói.

Võ giả Thông Thiên cảnh đệ cửu trọng?

Lúc mới vừa nhìn thấy thấy gã nam tử này Long Thần đã cảm thấy khí tức nguy hiểm. Không nghĩ tới thực lực hắn lại cao như vậy, đại đệ tử Thanh Minh vương điện, xếp hàng thứ nhất trong tất cả đệ tử, đẳng cấp đã tương đương với một vị Ma tướng. Ngươi này không thể khinh thường được.

Long Thần biết cảnh giới Thông Thiên cảnh đệ bát trọng và đệ cửu trọng chênh lệch rất lớn, một điểm trọng yếu là võ giả Thông Thiên cảnh đệ cửu trọng có thể phi thăng. Nói cách khác, cái tên Trần Phong này đã mở ra Thiên Nhất huyệt, đã có thể bay lượn như chim rồi.

“Dĩ nhiên, ta không muốn khi dễ kẻ yếu. Nghe Ứng huynh nói ngươi có một môn độn pháp thần kỳ, hi vọng ngươi không làm ta khó xử. Ta có thể dùng một môn chiến kỹ Thiên giai cao đẳng trao đổi, cho dù là công kích, hay là luyện thể, thân pháp... tùy ngươi lựa chọn. Lấy thực lực của ngươi có lẽ bộ độn pháp kia cũng chỉ là Thiên giai cao đẳng, đúng không? Ngươi trao đổi với ta chỉ có lợi, không thiệt chút nào.”

Ánh mắt Trần Phong nhìn Long Thần tràn đầy mong đợi, hắn nghĩ lấy thân phận của mình đòi hỏi một môn chiến kỹ, đồng thời còn trao đổi ngang hàng đã là nể tình lắm rồi. Long Thần hẳn là lệ rơi đầy mặt, vui vẻ tiếp nhận mới đúng. Nhưng hắn đợi hồi lâu vẫn không thấy Long Thần nhúc nhích, hình như không có ý định giao chiến kỹ cho hắn.

Sắc mặt Trần Phong dần dần tái nhợt, càng lúc càng khó coi.