Long Thần chỉ có thể làm được như vậy thôi. Hắn giống như thường ngày sử dụng Tru Thiên kiếm trận thế nhưng Tru Thiên kiếm trận lúc này, cùng trước đó rất không giống nhau.
Thứ nhất, thực lực hắn đã tăng lên thật nhiều.
Thứ hai, lực lượng Kim Ô tàn hồn.
Tại thời điểm Ưng Vũ vương công kích, Long Thần cũng không nhàn rỗi, Tru Thiên kiếm trận hắn đã sử dụng qua vô số lần nhưng lần này mà nói là cường đại chưa từng có trước đây, thanh kiếm vũ động, nhảy lên thật cao, điên cuồng đập xuống, tạo thành kiếm trận, kiếm trận này mặc dù không lớn nhưng mà lực lượng ẩn chứa trong từng cái kiếm phù, lại hơn mười mấy lần trước đây.
Từng kiếm phù, đều trở nên rung động, phát ra từng tiếng rít tiếng rít gào làm không khí cũng trở nên chấn động liên tục. Nếu nhàn nhạt như vậy thì thôi đi còn chưa đủ uy hiếp đối phó với Ưng Vũ vương, cái chính là, trên từng đạo kiếm phù thế nhưng lúc này bốc lên hừng hực hỏa diễm màu đỏ như máu.
Loại hỏa diễm này, chỉ một tí xíu thôi, cũng đã làm cho Ưng Vũ vương bị thương, hà huống chi đây là ngàn vạn kiếm phù, lúc này đều mang theo hỏa diễm kia? Trong lúc nhất thời, cả người Ưng Vũ vương đều bị bao phủ bởi hỏa diễm màu đỏ máu.
“Chết!”
Long Thần không chút do dự, đánh xuống Tru Thiên kiếm trận.
“Chết!”
Hỏa diễm kia mặc dù kinh khủng nhưng Ưng Vũ vương cắn chặt hàm răng, muốn liều mạng.
Bởi vì sự tồn tại của Kim Ô tàn hồn, thuộc tính lực lượng Long Thần, đã nghiên về phía dương tính, máu và lực lượng trên người giống như là đang sôi trào vậy, cuồn cuộc lưu động, nếu nói khí huyết phương cương, hẳn là như thế, huyết khí khổng lồ, khi hắn còn trẻ khỏe mạnh cường tráng, chi dương chí cương đều thể hiện ra ngoài.
Tru Thiên kiếm trận mang theo lực lượng Kim Ô tàn hồn, và cùng với Vương cấp chiến kỹ Tán Hồn ưng trảo của Ưng Vũ vương ầm ầm va đụng nhau! Giờ phút này tròng mắt chúng nhân đều ngắm về phía này cho nên bọn họ khẩn trương tới cực điểm, vốn là không một ai cho rằng Long Thần là đối thủ Ưng Vũ vương, bất quá khi mà trong công kích Long Thần xuất hiện hỏa diễm màu đỏ máu kỳ dị, trong lòng tất cả bọn họ cũng đều không yên tâm.
Long Thần sẽ thắng lợi, có lẽ cũng có khả năng.
Bằng vào Tru Thiên kiếm trận, Long Thần đã giết chết không ít người rồi, bắt đầu là Kiếm hoàng, đến bây giờ là Ưng Vũ vương. Nếu không tính huyết tế tam trọng lần trước thì Ưng Vũ vương là đối thủ mạnh nhất dưới Tru Thiên kiếm trận Long Thần mà Tru Thiên kiếm trận bây giờ cũng là lúc ở trạng thái mạnh nhất.
Tru Thiên kiếm trận công kích dày đặc mà khổng lồ, cơ hồ chỉ cần bị bao vây là ở chỗ nào cũng có nhưng kiếm quang kia, mỗi một đạo đều mang theo hỏa diễm màu đỏ máu, trở nên trí mạng vô cùng.
Thắng bại, sắp được sản sinh ra.
Công kích Ưng Vũ vương mặc dù khoảng cách, chỉ cần gần người, lập tức Long Thần nghỉ ăn cơm, sau khi đến Địa Vũ cảnh, phần lớn công kích đều là công kích cận thân, bởi vì Địa Vũ cảnh tốc độ, các loại lực lượng... đều xa xa ở trên Thông Thiên cảnh, cho dù là Thông Thiên cảnh thi triển ra thủ đoạn cường hãn nhất, cũng không ngăn cản được công kích cận thân Địa Vũ cảnh, khi Địa Vũ cảnh đối phó Thông Thiên cảnh, lập tức áp sát, sau đó tương đương như chém dưa thái rau.
Mà Long Thần hết lần này tới lần khác yêu nghiệt chính là, hắn chỉ có lực lượng Thông Thiên cảnh tầng chín nhưng lại có lực chiến đấu viễn trình với Địa Vũ cảnh, lần này ngay từ đầu hắn đã không cho Địa Vũ cảnh cận thân cho nên hắn thắng lợi. Công kích của hắn vượt xa Thông Thiên cảnh, phá vỡ định luật!
Dưới công kích Tru Thiên kiếm trận, Ưng Vũ vương ra sức đề kháng, liều mạng vọt tới trước, chỉ khi hắn lao ra khỏi Tru Thiên kiếm trận bao phủ, giết Long Thần chỉ là chuyện trong giây lát nhưng mà hắn liều mạng, vẫn là đánh giá thấp sự cường đại của Tru Thiên kiếm trận Long Thần.
Khi đạo kiếm quang thứ nhất mang theo hỏa diễm, đột phá ngăn chặn Ưng Vũ vương, đâm vào thân thể của hắn, đau đớn kịch liệt làm cho Ưng Vũ vương căng gân, cái loại nhiệt độ này, trong nháy mắt liền đốt trụi thân thể xác thịt lành lạnh của hắn.
Bởi vì đau đớn, Ưng Vũ vương thất thần, điều này đưa đến tại trong khoảng thời gian ngắn, ngàn vạn kiếm quang triệt để nhấn chìm hắn.
Ở bên trong Tru Thiên kiếm trận, một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra, sau đó rất nhanh liền yên tĩnh lại mà Ưng Vũ vương, dưới Tru Thiên kiếm trận mang theo Kim Ô tàn hồn của Long Thần, triệt để tiêu vong, chết không thể chết thêm lần nữa.
Trước mắt là một khoảng trống rỗng.
Long Thần bỗng nhiên cảm giác một trận vô lực, hắn biết, lực lượng Kim Ô tàn hồn cũng không thể tùy tiện dùng, nhất định phải tiết kiệm một chút mới được, mới có thể lúc bộc phát cuối cùng, đánh chết địch nhân!
Cuộc chiến ở bên hắn đã kết thúc.
Ngay khi bên hắn kết thúc, hai chiến trường đối diện, cũng rất nhanh liền xảy ra biến hóa cực lớn, bên Kiếm Trần, bởi vì thực lực chiếm ưu thế, chốc lát sau khi Long Thần giết chết đối thủ, đối phương đã bị kiếm chiêu như thủy triều của hắn nhấn chìm, xì một tiếng, Vân Tiêu kiếm Kiếm Trần xuyên thủng cổ họng đối phương, đột nhiên rút ra, đối thủ mềm nhũn té xuống, chết không nhắm mắt.
Mà ở bên Lam Linh Nhi, Hoa Vũ vương kia vô cùng thông minh, mắt thấy hai trợ thủ đều chết tốt, nàng lấy ra một loại phấn vụn màu đỏ không biết từ đâu, hướng đối thủ Lam Linh Nhi vung tới.
Nghĩ tới danh tiếng Hoa Vũ vương, Lam Linh Nhi biết loại phấn vụn kia là loại gì chính là loại dược vật làm cho người ta ân ân ái ái... nếu bị trúng, tại trước mặt hai vị ca ca đệ đệ Kiếm Trần và Long Thần, nàng tuyệt đối sẽ mất mặt, không thể chần chừ, nàng lựa chọn nhanh chóng rút lui về phía sau, tránh thoát phấn vụn màu đỏ kia. Nàng biết, loại đồ vật này tuyệt đối không để bị dính.
“Tiểu tiện nhân, trốn cái gì mà trốn, ngươi còn có hai tên tình lang tuấn tú hầu hạ ngươi, phấn hoa tình dục kia, không phải là ngươi muốn đấy sao, khanh khách...”
Sau khi vun ra phấn vụn màu đỏ, Hoa Vũ vương thấy hai tên trợ thủ đã chết, trong nội tâm nàng liền hoảng hốt, Lam Linh Nhi bị ép trở lui cho nên thân ảnh nàng chợt lóe, một bên cười, một bên điên cuồng chạy trốn.
Luận tốc độ, cho dù Kiếm Trần cũng không nhanh hơn nàng bao nhiêu cả, hơn nữa còn có phấn hoa tình dục ngăn cản cho nên ba người chỉ có thể trơ mắt nhìn Hoa Vũ vương rời đi.
“Con heo nái kia, tổng có một ngày cô nãi nãi sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn, a a a a!”
Lam Linh Nhi quả thực giận điên lên, từng quyền từng quyền đánh lên khối đá bên cạnh, nàng bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, sau đó ánh mắt trợn tròn, hình như là nhìn người không quen biết, nhìn Long Thần, nhìn Kiếm Trần đang đánh giá Long Thần từ trên xuống dưới, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
Lam Linh Nhi đi lên phía trước, có chút lắp bắp nói.
“Dĩ nhiên rồi, điều này nói rõ là ta bây giờ lợi hại hơn ngươi đấy.”
Thần sắc Long Thần, đắc ý không thể che dấu.
“Stop đê... Xem bộ dáng tiểu nhân đắc chí của ngươi, một trăm tên cũng không phải là đối thủ tỷ tỷ ta.”
Lam Linh Nhi sau khi nói xong, hiến lộ nụ cười tươi.
“Lấy cảnh giới Thông Thiên cảnh tầng chín, đánh chết Địa Vũ cảnh, Long Thần, ngươi xem như là sáng tạo một cái kỳ tích rồi đó, thực lực ngươi bây giờ, không thua kém hơn với chúng ta, coi như là một thành viên Long tộc hợp cách a, tương lai đại tỷ phân phối nhiệm vụ cho ngươi, ngươi không thể cự tuyệt đó.”
Kiếm Trần gật đầu, trong giọng nói, đúng là thừa nhận Long Thần.
Ba Vũ nương, hai chết một chạy trốn.
Giọng điệu cứng rắn của Kiếm Trần xông lên tận trời xanh, trong bầu trời vang lên một tiếng chấn động, Long Thần ngẩng đầu nhìn lên, một canh giờ đã qua, chín cái mặt trời đã hoàn toàn biến mất, nhiệt độ bão thăng tới cực điểm, lúc này bắt đầu giảm xuống, đại khái qua đi mấy canh giờ, sau đó hẳn là khôi phục lại cảnh sắc bình thường.
Thu hoạch lần này có thể nói vượt qua sức tưởng tượng Long Thần.
“Hoa Vũ vương chạy trốn lúc nãy, nơi đây không nên ở lâu, đợi Tiểu Lang tỉnh lại, chúng ta bắt đầu hướng Vân Mộng trạch đi tới đó.”
Kiếm Trần khiếp sợ phản ứng lại từ trong thực lực Long Thần mang tới, nhíu mày nói.
Người Vũ Minh, chỗ nào cũng có giống như là con ruồi vậy, bị quấn lấy là không có cái kết quả tốt nào.
Long Thần và Lam Linh Nhi đều gật đầu.
“Thật là không thiên lý mà, thực lực của ta vốn yếu nhất, thật vất vả mới tìm được một vị đệ đệ, kết quả thì vị đệ đệ kia hình như so với ta còn muốn lợi hại hơn.”
Lam Linh Nhi ủ rũ nói, trong lòng của nàng nhưng vẫn vô cùng khiếp sợ. Xem ra Long Nguyệt ngay từ đầu kết nạp Long Thần vào Long tộc là không sai.
“Đã như vậy, ngươi liền gọi ta một tiếng Thần ca ca, như thế nào?”
Long Thần cười đùa nói.
“Khốn kiếp, muốn ăn đòn phải không? Một tên tiểu hài tử xấu xa.”
Lam Linh Nhi cả giận nói.
Long Thần vốn còn trêu chọc nàng thêm một câu nữa, kết quả Tiểu Lang hình như có động tĩnh, Long Thần cũng không biết một ít Thái Dương chân hỏa kia có thể làm Tiểu Lang đạt tới cấp bậc gì cho nên hắn lập tức đến bên người Tiểu Lang, hấp tấp nhìn lại.
Lúc này, hỏa diễm kim sắc bốc cháy trên người Tiểu Lang dần dần yên lặng lại, nhiệt lượng trên người hắn, đã giảm xuống từ từ, cho đến khi giống như ban đầu, đúng lúc này, hắn đột nhiên mở mắt, con ngươi kim sắc thiêu đốt lên hỏa diễm kim sắc, Long Thần nhìn gần trong gang tấc giống như là đưa thân vào trong vô tận hỏa diễm kim sắc vậy.
“Thiên giai cửu phẩm, cách một bước cuối cùng còn kém một chút nữa thôi.”
Tiểu Lang có chút bất đắc dĩ nhìn Long Thần nói.
“Không sao, rất tốt rồi.”
Thiên giai cửu phẩm là nằm trong phạm vi dự liệu Long Thần, thực lực của hắn và Tiểu Lang, vẫn luôn sàn sàn nhau có thể nói Long Thần so với Tiểu Lang chỉ hơi mạnh hơn chút ít. Tiểu Lang mặc dù là Thiên giai cửu phẩm nhưng mà phát ra Cửu U Ma Tổ Hỏa, vẫn tương đối kinh khủng.
Tiểu Lang thức tỉnh, để cho hai con Trảo Điện phi hoàng xa xa có chút kinh hồn táng đảm.
“Tốt lắm, đã như vậy thì lên đường đi Vân Mộng trạch thôi.”
Kiếm Trần lo Hoa Vũ vương mang theo một ít cao thủ quay lại, liền đề nghị.
Hai người Long Thần đều gật đầu, sau đó tự mình tìm tới tọa kỵ của mình, do Kiếm Trần mở đường, biến chuyển phương hướng, hướng Vân Mộng trạch đi nhanh.
Xích Đế ấn xuất thế, rầm rộ như thế, sẽ có bao nhiêu người đến đó nhỉ?
Sau khi rời khỏi Liên Vân sơn mạch, ba người đi đường tương đối bí mật, hướng phương hướng Vân Mộng trạch đi tới.
“Phía trước cách nơi này hai trăm dặm, có một cái tiểu thành tên là Bạch thành là địa phương mà ta sinh và lớn lên khi còn nhỏ.”
“Bạch thành? Tam ca hay là đi về nơi đó xem một chút? Dù sao cũng không mất bao nhiêu thời gian mà.”
Long Thần nói, thật ra hắn và Kiếm Trần có điểm giống nhau, nếu như hắn đi ngang qua Bạch Dương trấn nhất định sẽ trở về xem một chuyến.
“Không được, thân phận của ta bây giờ, không tất yếu phải trở về, với lại cha mẹ ta sớm đã mất đi, gia gia nãi nãi cũng sớm mất đi, và quan hệ với những người khác, cũng rất không thân thuộc, nếu ta trở về còn mang đến cho bọn họ phiền phức, vậy thì cũng không tốt lắm đâu.”
Kiếm Trần nghĩ một lát, lắc đầu nói.
“Tam ca, ngươi thật lãi nhãi như đàn bà nha, cho dù không vào, ở phía xa xa ngắm nhìn một cái cũng có thể được mà.”
Lam Linh Nhi nói.
“Được rồi, hẳn là mười năm rồi không có trở lại, trong mười năm này thế nhưng lại xảy ra nhiều biến hóa như thế, lúc trước ta hùng tâm nổi lên, gia nhập đội ngũ Vũ Minh, đã từng nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay?”
Nhìn về phương xa, trong ánh mắt Kiếm Trần tràn đầy bất đắc dĩ.
“Chúng ta đều là hùng ưng bay trên trời cao, không có bất kỳ lực lượng nào có thể trói buộc chúng ta cả.”
Long Thần bỗng nhiên nói.
Kiếm Trần và Lam Linh Nhi đều gật đầu, bọn họ đều là người nhiệt tâm yêu tự do cho nên bọn họ cùng nhau đi tới.
Tốc độ Tiểu Lang vượt xa Trảo Điện phi hoàng cho nên đi đường vô cùng thoải mái, khoảng cách hai trăm dặm, rất nhanh đến nơi. Vừa mới tiếp cận địa phương ra đời kia, lòng Kiếm Trần tràn đầy mong đợi.
Dần dần đến gần.
Long Thần ngẩng đầu quả nhiên thấy được phía trước xuất hiện một cái tiểu thành. Tòa thành không lớn nhưng nhìn lại rất an bình thế nhưng, tiểu thành an bình này, tại sao không có một tiếng thanh âm huyên náo nào truyền đến cả.
Long Thần định thần nhìn lại, phát hiện ở trên cổng tường thành có rất nhiều người. Mà cửa thành thì đóng chặt.
“Tam ca, hình như Bạch thành phát sinh chuyện gì đó.”
Ba người vốn chỉ muốn nhìn một cái thôi thế nhưng sau khi phát hiện dị trạng, Long Thần vội vàng nhắc nhở.
Lam Linh Nhi và Kiếm Trần cũng thấy được toàn cảnh.
Lam Linh Nhi hoàn hảo, nàng nhìn không thấu cái gì thế nhưng Kiếm Trần sắc mặt, tại trong thời gian rất ngắn, trở nên vô cùng âm lãnh.
“Qua đó!”
Kiếm Trần lạnh giọng hô lên một câu, sau đó thúc giục Trảo Điện phi hoàng, hóa thành một đạo tia chớp phong bạo, trong nháy mắt hướng phương hướng Bạch thành thổi quét tới, hai người Long Thần hai mặt nhìn nhau.
“Đuổi theo!”
Mặc dù không Kiếm Trần làm gì thế nhưng, hắn không thuộc người vọng động cho nên Long Thần rất tin tưởng hắn.
Ba người cưỡi tọa kỵ, giống như một trận cuồng phong thổi quét qua, càng đến gần, Long Thần mới nhìn thấy được rốt cuộc là phát sinh chuyện gì, người ở trên cổng thành lúc này, ánh mắt đều hội tụ lại một chỗ, đó chính là trên tường thành gần cửa thành, Long Thần định thần nhìn lại, trên cổng thành thõng xuống hơn ba mươi sợi dây thừng, phía dưới từng sợi dây thừng đều là một cái thi thể, người này không biết là bị thắt cổ chết, hay là bị giết chết trước đó.
Tổng cộng có hơn ba mươi cái thi thể treo song song nhau, nhìn cũng có chút kinh hãi.
“Hỏng rồi…”
Long Thần và Lam Linh Nhi liếc nhau một cái, cũng thấy được lo lắng ở trong mắt đối phương, những người này, rất có thể là người gia tộc Kiếm Trần! Bằng không, Kiếm Trần sẽ không có phản ứng như thế!
Một cỗ mùi máu tanh nồng đậm, từ phía trước hướng Kiếm Trần đập tới.
Tại trên cổng thành, Long Thần thấy được một thân ảnh - là Hoa Vũ vương!
Người này, nhất định là biết rõ lai lịch Kiếm Trần, nàng từ trong Liên Vân sơn mạch chạy ra, rất có thể chạy đến nơi này, đem người gia tộc Kiếm Trần giết chết toàn bộ, sau đó, treo ở trên cổng thành, để trả thù! Nàng biết, đám người Kiếm Trần tuyệt đối sẽ đến đây!