Có thể thấy được, thân thể kia rốt cuộc là to lớn đến cỡ nào!
Lúc này, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, một con cự xà màu đen vô cùng to lớn chậm rãi di chuyển tại trước mặt bọn họ. Hắc Thủy Huyền Xà nửa người đầu rắn đứng thẳng giữa không trung, cách mặt đất chừng mấy trăm trượng giờ phút này đang từ trên cao nhìn xuống mọi người nhỏ như con kiến vậy.
"Hắc Thủy Huyền Xà!"
Rất nhiều người cũng đều phát ra tiếng kinh hô. Đối với bọn họ mà nói, Hắc Thủy Huyền Xà cũng chỉ là truyền thuyết Vân Mộng trạch mà thôi, vô số năm qua nó đã không lộ diện, không nghĩ tới chính là hôm nay có thể thấy được nó.
Thế nhưng đây cũng không giống như là một chuyện tốt gì đó.
Khi Hắc Thủy Huyền Xà nuốt chừng Xích Đế ấn, trước khi chuẩn bị đi, nó đột nhiên cúi người, không nói hai lời liền từ trong miệng phun ra một đạo sương mù màu đen!
Lấy hình thể của nó phun ra sương mù đen dĩ nhiên là vô cùng lớn. Tất cả mọi người tựa như cảm giác được một mảnh đại dương màu đen hướng mình nhấn chìm xuống. Mọi người cảm thấy da đầu có chút tê dại.
"Chạy mau!’
"Khói độc này có thể ăn mòn thân thể chúng ta, chỉ dính một chút thôi chúng ta sẽ triệt để xong đời!"
"Cứu mạng!"
Những võ giả vây xem vội vàng phát ra từng tiếng kêu bi thảm, liều mạng chạy trốn, thế nhưng hiển nhiên, ít nhất phải có tốc độ Thông Thiên cảnh tầng chín mới có thể chạy trốn, hơn nữa một chút cũng không dừng, coi như là Thông Thiên cảnh tầng chín cũng trốn không thoát.
Mà đám người Long Thần lại càng nhanh hơn trong số đó, sương mù màu đen hiện tại hướng bọn hắn đến trước nhất!
"Chân nguyên hộ thể!"
Khương Vô Nhai hô một tiếng sau đó lập tức kéo Long Thần đến bên cạnh mình, chờ đến khi khói đen tới trước mặt hắn, hắn mới phát hiện đã được chân nguyên Khương Vô Nhai bảo vệ.
Một tiếng ầm vang, sương mù màu đen nồng nặc thổi quét qua.
Địa Vũ cảnh bởi vì có chân nguyên hộ thể cho nên mới miễn cưỡng giữ được tính mạng của mình. Những người khác tới đây nhìn xem thì gặp phải xui xẻo rồi, chỉ là một lần nhổ ra của Hắc Thủy Huyền Xà thôi đã trực tiếp giết chết hơn một nửa số người!
Có ít nhất một nửa người chết dưới công kích của Hắc Thủy Huyền Xà.
Một nửa còn lại cũng đã bị hù dọa cho bể mật, vội vàng chạy trốn ra xa. Có một số chạy trốn kêu cha gọi mẹ, còn có một số vẫn chưa từ bỏ ý định, núp ở phía xa nhìn, mà ở trong đó chỉ còn sót lại một vài đội ngũ kiên quyết, chính là có hai Địa Vũ cảnh dẫn đầu, còn có đội ngũ Long tộc và Vũ Minh.
Thế nhưng, còn có một đội ngũ nữa xuất hiện.
Đội ngũ này lúc trước ẩn núp trong đám người, đợi màn sương mù của Hắc Thủy Huyền Xà qua đi, thân ảnh của bọn họ cũng đã bại lộ ra, chính là mấy vị cổ Ma vực.
Cứ như vậy, những người nên đến tất cả đều đã đến.
Hắc Thủy Huyền Xà sau khi cho mọi người thấy uy lực của mình, thân thể cao lớn một lần nữa đứng thẳng lên, che khuất cả bầu trời, nhìn xuống mọi người bên dưới. Trong đó có ba người khiến cho nó kiêng kỵ, ba người này, chính là Long Nguyệt, Dương Ngưng Phong và Khương Vô Tà.
Lúc này, Long Nguyệt rơi xuống trước mặt đám người Long Thần, nói: "Đều lui về phía sau đi, Hắc Thủy Huyền Xà nuốt Xích Đế ấn, đây là ép chúng ta giết nó, tiếp đến hẳn là một trận đại chiến, các ngươi phải bảo đảm an toàn của mình, Vô Nhai, bảo vệ tốt bọn họ!"
Khương Vô Nhai gật đầu sau đó mang theo đám người Long Thần, nhanh chóng thối lui về phía sau. Mà một bên khác, trong đám người Vũ Minh, ngoại trừ Dương Ngưng Phong ra đã nhanh chóng rời đi, Xích Đế ấn đã ở bên trong cơ thể Hắc Thủy Huyền Xà, hiện tại mà nói, để lấy được Xích Đế ấn chi có cao thủ cấp Vũ hoàng.
"Thì ra là Ma hoàng cổ Ma vực! Ta là Dương Ngưng Phong, sao còn không đi ra?"
Dương Ngưng Phong cười nói.
Khương Vô Tà thấy mình đã bại lộ, liền không nghĩ muốn ẩn dấu nữa, hắn để cho hai đại ma thánh mang theo nhi tử Khương Vô Thương lui về phía sau, sau đó cười nói: "Thì ra là Dương giáo chù Phong Thần giáo, đã lâu không gặp."
Khương Vô Tà cũng không đề cập tới thân phận Vũ Minh, ngược lại vạch trần chỗ đau của Dương Ngưng Phong, trong đó có đầy đủ ý vị châm chọc, điểm này Dương Ngưng Phong dĩ nhiên nghe được, bất quá hiện tại không phải là thời điểm nổi giận, hắn lạnh lùng nói: "Phong Thần giáo là cái gì vậy? Ta là một trong tam đại Vũ hoàng Vũ Minh - Dương Ngưng Phong, mà Ma hoàng ngươi, cũng là nguyên lão của Vũ Minh ta, nói cho cùng thì chúng ta chẳng phải là chiến hữu sao?"
Thù oán giữa Long Nguyệt và Vũ Minh cũng có quan hệ đến cổ Ma vực, mà Khương Vô Tà lại có thân phận Vũ Minh, dựa theo đạo lý mà nói, bọn họ liên hiệp đối phó với Long Nguyệt và Hắc Thủy Huyền Xà, tỷ lệ thành công rất lớn.
Nhưng Ma hoàng cũng không phải người ngu, nếu như lúc đó thật sự thành công, Xích Đế ấn sẽ phân chia thế nào đây?
Nếu như hắn lấy thân phận Vũ Minh để tranh đoạt, Xích Đế ấn tựa nhự không có liên quan gì đến hắn, cho nên Khương Vô Tà biết mình hẳn là nên giữ vững khoảng cách với Vũ Minh là thích hợp nhất, cho nên liền nói: "Đúng vậy, đúng vậy, thế nhưng trước mắt mà nói, Xích Đế ấn đã bị Hắc Thủy Huyền Xà nuốt vào trong bụng, chúng ta vẫn nên liên thủ giải quyết Hắc Thủy Huyền Xà rồi nói sau, Long Nguyệt, ngươi cảm thấy như thế nào?"
Hắn không cố ý nghiêng về bất kỳ một bên nào trong Long tộc hay Vũ Minh, cho nên lúc này mới hỏi ý kiến Long Nguyệt.
"Quà nhiên là lão cáo già!"
Long Nguyệt trong lòng âm thầm cười, sau đó nói: "Chúng ta vì Xích Đế ấn mà đến, Hắc Thủy Huyền Xà đã nuốt Xích Đế ấn, nếu không giết nó, chúng ta sao có thể lấy được Xích Đế ấn?”
"Như vậy, ba người chúng ta liên thủ, hết thày ân oán đợi sau khi Hắc Thủy Huyền Xà chết đi, lại đến giải quyết, như thế nào?"
Khương Vô Tà nhìn hai người nói.
Long Nguyệt và Dương Ngưng Phong chỉ có thể gật đầu.
Chuyện này, chì có thể như vậy thôi.
Dĩ nhiên, trong đó biến số quá lớn, mỗi người đều không thể không chú ý đến.
Long Thần đã chú ý đến điểm này, dù sao nói gì thì nói, Vũ Minh và cổ Ma vực, được coi như là thế lực lớn nhất, hơn nữa bọn họ đều mơ tưởng tiêu diệt Long tộc. Nếu như bọn họ liên thủ, đến lúc đó mấy người Khương Vô Nhai liền nguy hiểm. Khương Vô Nhai hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, liền nói: "Cổ Ma vực và Vũ Minh có bốn Địa Vũ cảnh tầng hai trở lên, nếu như bốn người này liên thủ hoàn toàn có thể giết chết chúng ta, ai cũng không nghĩ đến tình thế lại biến thành thế này. Chúng ta ở chỗ này chỉ trở thành gánh nặng cho Long Nguyệt, cho nên chúng ta đi trước."
Những người khác cũng suy nghĩ một chút, đều cảm thấy có đạo lý. Long Nguyệt thực lực rất mạnh, Vũ hoàng và Ma hoàng liên hợp đối phó với nàng, nàng có đầy đù thân thủ trở lui nhưng bọn hắn ở chỗ này thì tình huống không giống như vậy. Nếu bọn họ bị uy hiếp rất có thể tạo thành hậu quả không tốt chút nào.
Cho nên, tất cả mọi người gật đầu. "Nói như vậy, chúng ta đi trước!" Khương Vô Nhai phân phó nói. "Các vị, ta muốn ở lại chỗ này."