Hắn nói như vậy, Hoàng Phủ Phong Vân không thuận theo, nói: “Gia chủ, thức thứ ba Bá Vương Thương Pháp, còn có Địa Vũ cảnh nhị trọng, thật ra nói đạt liền đạt tới hay sao? Theo như lời ngươi nói, sợ rằng đến mười năm nữa tiểu Vũ cũng không thể nắm được Liễu Nhứ Tùy Phong Bộ.”
“Nếu quả thật như vậy thì chỉ có thể nói thiên tư hắn thật sự quá kém, nhai nhiều khó nuốt, đạo lý này đại ca ngươi không hiểu sao? Liễu Nhứ Tùy Phong Bộ sẽ ảnh hưởng đến tiến trình tiếp theo của hắn.”
Hoàng Phủ Phong Trần vô cùng thành khẩn nói.
“Nhai nhiều khó nuốt? Gia chủ, ngươi sợ là sau này Kỳ Kỳ không cản nổi ta hay sao?”
Hoàng Phủ Vũ nghe xong, âm dương quái khí nói.
Hoàng Phủ Phong Trần cười nói: “Tiểu Vũ, xem ra mấy năm này tu vi của ngươi tăng không nhanh mà càng ngày càng thêm kiêu ngạo. Ngươi sống ở Hoàng Phủ gia tộc là ếch ngồi đáy giếng, anh hùng thiên hạ so với ngươi còn nhiều, rất nhiều.”
“Còn nhiều, rất nhiều? Cứ như vị Long Thần đây được xưng là giết chết Tư Không Kiếm Thánh sao?”
Hoàng Phủ Vũ thì thầm, ngón tay hắn chỉ về phía Long Thần, trong mắt của hắn tràn đầy vẻ khinh bỉ.
Hoàng Phủ Vũ từ nhỏ đã được sủng ái, mặc dù thực lực cùng cấp với Khương Vô Thương nhưng ít ra trên tâm tính thì hắn còn thua kém Khương Vô Thương nhiều lắm.
Khi Hoàng Phủ Vũ chỉ vào người Long Thần, Hoàng Phủ Phong Trần cười cười, hắn nói: “Được rồi, hôm nay không để cho ngươi thất vọng thì không được. Cũng cho ngươi biết luôn, nếu ngươi có thể đánh bại Long Thần, Liễu Nhứ Tùy Phong Bộ kia ta sẽ hai tay dâng lên, thấy thế nào?”
Không đợi Hoàng Phủ Vũ đồng ý, Hoàng Phủ Phong Trần đã nhìn Long Thần nói: “Tiểu tử, ta trợ giúp ngươi đến Địa Vũ cảnh, nhân tình này ngươi giúp ta một tay đi?”
Long Thần cũng hiểu, không để cho Hoàng Phủ Vũ biết được sự lợi hại của người khác, hôm nay phu tử bọn hắn chắc là sẽ không từ bỏ ý đồ. Hắn thiếu Hoàng Phủ Phong Trần một nhân tình. Hơn nữa, vừa nhắc tới Địa Vũ cảnh, hắn cũng muốn nghiệm chứng thực lực của mình một phen, liền nói: “Dĩ nhiên là giúp rồi, cũng không biết vị thiếu gia Hoàng Phủ Vũ đây cảm thấy tại hạ có thể làm đối thủ của ngươi hay không?”
Hoàng Phủ Vũ lé mắt nhìn hắn một cái, liền nói với Hoàng Phủ Phong Trần: “Gia chủ, là hắn sao? Ngài nói sớm thì chúng ta cũng không cần nhiều lời như vậy.”
Hoàng Phủ Vũ quả nhiên rất cuồng ngạo.
Long Thần đứng dậy, đối phó với Hoàng Phủ Vũ, hắn cũng không cần Long Hồn Biến Thân. Lần này chỉ là nghiệm chứng thực lực của mình một chút mà thôi.
Thấy bọn họ đã chuẩn bị xong, Hoàng Phủ Phong Vân lúc này mới thối lui sang một bên.
“Nhi tử, thi triển Bá Vương Thương Pháp, không thể khinh thường!”
Hoàng Phủ Phong Vân nhắc nhở.
“Biết rồi, lớn tuổi đúng là lắm điều!”
Hoàng Phủ Vũ lười biếng nói. Hắn híp mắt lại, hất cằm nhìn Long Thần, sau đó từ trong túi càn khôn lấy ra một thanh trường thương kim hoàng sắc.
Trường thương này tựa như được làm bằng hoàng kim nhưng nguyên liệu thực chất là vượt qua hoàng kim. Trên thân thương, xà văn hoa lệ đầy quy tắc, đầu thương phong mang bén nhọn, bộc phát ra hàn quang chói mắt.
“Hoàng Kim Chiến Thần Thương, Vương cấp sơ đẳng!”
“Tốt, lại có thể nhìn đại ca ca đánh người xấu rồi. Vũ ca ca chính là người xấu, luôn khi dễ người khác, đùa bỡn các tỷ tỷ, hừ! Kỳ Kỳ đã sớm muốn đánh ngươi rồi!”
Hoàng Phủ Kỳ lòng đầy căm phẫn reo lên.
Long Thần tức cười.
Xem ra Hoàng Phủ Kỳ cũng không thích vị đường ca ca của nàng.
Vậy thì Long Thần sẽ không khách khí với hắn.
Thiên điện rất lớn, khoảng trống ở giữa đủ để Long Thần và Hoàng Phủ Vũ đánh đấm. Lúc này, Long Thần và Hoàng Phủ Vũ đang giằng co nhau. Ánh mắt Hoàng Phủ Vũ lướt qua Long Thần, nhìn về phía Hoàng Phủ Phong Trần nói: “Gia chủ, ngươi nói phải giữ lời. Nếu ta đánh bại hắn, Liễu Nhứ Tùy Phong Bộ sẽ giao cho ta.”
“Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.”
Hoàng Phủ Phong Trần nói.
Cứ như vậy, Hoàng Phủ Vũ liền hài lòng, khóe miệng của hắn nhếch lên nụ cười tà. Sau đó, hắn đề khởi Hoàng Kim Chiến Thần Thương, đâm xuống đất. Đương một tiếng, một tiếng ma sát bén nhọn đánh tới người Long Thần.
“Tiểu tử, có thể tới Hoàng Phủ gia tộc ta, cùng tỷ thí với đệ nhất thế hệ trẻ Hoàng Phủ gia tộc, coi như ngươi có vận cứt chó rồi đó. Ngươi có thủ đoạn gì đó thì thi triển ra cả đi. Bản thân ta muốn kiến thức, ngươi thổi phồng như vậy, rốt cuộc thì có năng lực gì?”
“Vậy sao?”
Long Thần cười cười, nói: “Đã như vậy, ta đây liền không khách khí,”
“Ngươi còn có thể không cần...”
Hoàng Phủ Vũ cười, hắn mới nói có một nửa, chợt phát hiện Long Thần hóa thành một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt đã tới trước mặt hắn.
“Tốc độ thật nhanh!”
Kiến thức tốc độ Long Thần, Hoàng Phủ Vũ không dám khinh thường, vội vã lui về sau. Hoàng Kim Chiến Thần Thương trong tay giống như du long vậy, đâm thẳng ra phía trước.
Hưu!
Một tiếng gào thét, phong mang bén nhọn là vậy, dưới sự chống đỡ của cường giả Địa Vũ cảnh, trong nháy mắt đã đến trước mặt Long Thần.
Địa Vũ cảnh có thể vận dụng lực lượng đến trình độ tinh diệu, chân nguyên Địa Vũ cảnh dưới tác dụng của toàn bộ Hoàng Kim Chiến Thần Thương, nhất thời Hoàng Phủ Vũ bộc phát ra lực lượng, là phi thường cường đại.
Mũi Hoàng Kim Chiến Thần Thương đi qua nơi đâu thì không khí phát ra từng tiếng khí bạo, thậm chí không gian có chút bóp méo. Long Thần chỉ nghe ở phía trước truyền đến thanh âm ong ong, có thể thấy được Hoàng Phủ Vũ kia mặc dù tự tại nhưng vẫn có thực học thật sự.
“Chỉ như vậy thôi sao?”
Long Thần cười cười, đối phương tới cũng nhanh, hắn cũng rất nhanh. Trong nháy mắt hắn lướt qua Hoàng Kim Chiến Thần Thương, đồng thời tốc độ hắn nhanh hơn, vươn một tay ra, khi mà Hoàng Phủ Vũ còn chưa rút về, liền nắm được Hoàng Kim Chiến Thần Thương.
Thang thang!
Sắc mặt Hoàng Phủ Vũ trầm xuống, hai tay nắm lấy thân thương, vội vàng xoay. Lực lượng hai tay hắn đương nhiên lớn hơn lực lượng một tay của Long Thần nhưng ngay vào lúc này, Long Thần cười nói: “Ngu xuẩn, ai muốn thương này chứ?”
Khi Hoàng Phủ Vũ ra sức xoay, Long Thần lập tức buông ra, đưa đến lực lượng khổng lồ ập tới Hoàng Phủ Vũ. Không có Long Thần giữ, hắn nhất thời lảo đảo từng bước, thiếu chút nữa đứng không vững.
Cận chiến chính là khảo nghiệm tâm tính.
Tâm lính Long Thần đã trải qua nhiều trận chiến như vậy, sớm đã tôi luyện đến trình độ cường hãn. Khi đối phương mất đi thăng bằng, hắn đột nhiên lướt người tới trước, ầm ầm đập thẳng một quyền vào bản mặt Hoàng Phủ Vũ.
Tại trong quyền gào thét, trên nắm tay Long Thần rõ ràng xuất hiện hỏa diễm nhàn nhạt màu đỏ như máu.
“Thứ gì vậy?”
Hoàng Phủ Vũ hấp tấp lui về phía sau, thần tình tương đối kinh hãi. Một quyền Long Thần đánh ra nhìn thì đơn giản nhưng xem ra Long Thần lúc này giống như một con chim điều sắc cắn mổ Hoàng Phủ Vũ.
Lực lượng nóng rực kia quả thực khó có thể đề kháng.
“Tương đối kinh khủng!”
Hoàng Phủ Vũ ý thức được điểm này. Đến lúc này, hắn cũng không dám xem thường Long Thần nữa, dĩ nhiên cũng không đánh giá cao hắn. Tại lúc xoay người, Hoàng Kim Chiến Thần Thương trong tay hắn nhanh chóng xoay tròn, dưới chân nguyên khổng lồ chống đỡ, trong nháy mắt liền hóa thành một cái thuẫn bài màu vàng, chắn ngay phía trước Long Thần.
“Hoàng Kim chiến thần thuẫn.”
Nhìn ra được, đây là một loại chiến kỹ, hơn nữa còn là loại chiến kỹ phòng ngự tương đối hiếm thấy. Từ trong chiến kỹ này, Long Thần nhớ lại Cửu Toàn hỏa thuẫn lúc trước.