Luân Hồi Thương Đế

Chương 149: Nghiêm túc đối đãi




“Đa tạ Tứ Hoàng tử!”. Đoạn Lãng nghe được Đoạn Thế Chiêu phán định đã thua liền lui lại, Đoạn Ngọc cũng lặng lẽ thu thương, chợt lại nghe được một đạo truyền âm, người truyền âm dĩ nhiên là Đoạn Thế Chiêu.

Đoạn Ngọc hơi chút kinh ngạc nhưng cũng không dấu vết gật đầu, Đoạn Thế Chiêu hiển nhiên là đã biết vừa rồi là hắn nương tay mới không khiến Đoạn Lãng thua một cách khó xem. Qua đây Đoạn Ngọc cũng cảm nhận được vị thúc thúc này của hắn là người có điểm dừng, tuy rằng đứng ra chống đối Phụ Hoàng Đoạn Thế Mục nhưng chủ yếu vẫn là đòi lấy quyền lợi công bằng cho những Đoạn gia hậu bối khác. Y cũng không vì Đoạn Ngọc đánh bại Đoạn Lãng mà ghi thù.

Đương nhiên, trong này cũng có thể là do Đoạn Thế Chiêu không dám vi phạm ý chí của Đoạn gia tộc lão, không dám có bất kỳ ý đố gì với hậu bối.

Không có gì ngoài ý muốn thì Đoạn Thế Chiêu cũng đã nhìn ra được tu vi của hắn! Y không đem chuyện này lộ ra hẳn là đang có suy nghĩ gì đó. Đoạn Ngọc nội tâm tự nói.

Đoạn Bích Võ cùng Đoạn Minh Thành vô luận là tuổi đời, tu vi hay ánh mắt đều hơn xa Đoạn gia hậu bối khác có mặt ở đây, cả hai đều không thể thấy được tu vi thực sự của Đoạn Ngọc nhưng từ việc Đoạn Ngọc dễ dàng đánh bại Đoạn Lãng thì bọn hắn đều xác nhận thực lực của Đoạn Ngọc chí ít cũng là Mệnh Tuyền cảnh tầng bảy!

Sau khi tin tức Đoạn Ngọc được ưu ái ở vào Ngọc Nguyên cung thì cả hai vị Hoàng tử này đều đã phái người đi điều tra nội tình của Đoạn Ngọc, tu vi đạt đến Mệnh Tuyền cảnh không lâu lại dễ dàng đánh bại Mệnh Tuyền cảnh năm tầng Đoạn Lãng, tuổi đời không đến mười lăm, tương lai chắc chắn sẽ là một đối thủ cường lực tranh đoạt vị trí Thái tử với hai người.

Lúc này cho dù là Đoạn Ngọc tuổi đời còn nhỏ, tu vi cũng xa xa không bằng bọn hắn nhưng vô luận là Đoạn Bích Võ hay Đoạn Minh Thành cũng đều vô cùng nghiêm túc đối đãi. Bọn hắn sẽ không vì Đoạn Ngọc còn nhỏ tuổi mà xem nhẹ.

“Tứ Hoàng tử, dựa theo quy tắc tạm thời định ra thì ngươi còn phải tiếp nhận thêm hai vị hậu bối khiêu chiến, bây giờ không thể rời đi”. Đoạn Thế Chiêu lúc này nhìn lại Đoạn Ngọc nói. Y đã biết được Đoạn Ngọc không phải bình thường thiên tài nhưng cũng không thể làm trái ước định trước đó với Đoạn Thế Mục, chỉ có thể từng bước tiến hành.

“Vâng!”. Đoạn Ngọc không vì thắng Đoạn Lãng mà kiêu ngạo, biểu hiện ra như thường đáp.

Đoạn Thế Chiêu gật đầu, ánh mắt hướng đến thanh niên đi cùng với y. Người kia không phải con y nhưng cũng là Đoạn gia hậu bối thiên tài, thuộc về mạch khác nhưng là do Đoạn Thế Chiêu chủ động gọi đến, tuổi đời cùng Đoạn Bích Võ và Đoạn Minh Thành không sai biệt nhiều lắm nên tất nhiên là muốn khiếu chiến hai người sau.



“Đại Hoàng tử, Đoạn Đài khiêu chiến”. Thanh niên đứng ra hướng đến Đoạn Bích Võ mở miệng nói, tuy rằng hơi có cúi đầu kính lễ nhưng cũng không quá hạ thấp bản thân mình.

“Được!”. Đoạn Bích Võ híp mắt cười cười bước ra đứng đối diện với Đoạn Đài.

“Quy tắc không cần ta nhắc lại chứ?”. Đoạn Thế Chiêu nhìn hai vị thanh niên lạnh nhạt hỏi.

“Vâng!”. Đoạn Bích Võ và Đoạn Đài cùng lúc gật đầu đáp.

“Bắt đầu đi!”. Đoạn Thế Chiêu phất tay, sau đó cũng liền lùi lại.

Đoạn Ngọc không rõ Đoạn Đài tu vi nhưng hắn không cảm nhận được từng tia hắc ám mờ mịt đặc trưng của Động Thiên cảnh từ trên người y, không rõ là bản thân y chưa đến Động Thiên cảnh hay là đã ẩn núp tu vi. Nhìn lại thì Đoạn Bích Võ trên người cũng đã ẩn giấu đi từng tia hắc ám kia, Đoạn Ngọc chợt có chút cười nghiền ngẫm.

“U Thiên trảo!”. Đoạn Đài dưới chân bộ pháp hơi động đã lấy tốc độ cực nhanh giống như quỷ mị lướt đến gần Đoạn Bích Võ, đôi tay từ trong tay áo vươn ra dĩ nhiên là đang mang một đôi thiết trảo, móng vuốt tỏa ra hàn quang dọa người chụp về phía ngực Đoạn Bích Võ.

“Tứ giai võ kỹ!”. Đoạn Bích Tình kinh ngạc che miệng khẽ nói, tuy rằng biểu hiện ra có phần kinh ngạc nhưng tuyệt nhiên là không chút sợ hãi nào. Nàng hiển nhiên là rõ ràng thực lực của của Đoạn Bích Võ, đối với đại ca của mình vô cùng tự tin.

Đoạn Minh Lâm cùng với mấy vị Hoàng tử, Hoàng nữ khác thì lại không được bình tĩnh, Đoạn Đài tuổi chưa đến ba mươi đã tu luyện Tứ giai võ kỹ, đây tuyệt đối là không tầm thường! So sánh ra thì trong Tiên môn, Tà tông loại thiên tài này cũng không có nhiều người.



“Không phải Động Thiên cảnh!”. Đoạn Ngọc lúc này nhưng lại có thể chắc chắn Đoạn Đài vẫn chưa vào Động Thiên cảnh, trên thân lộ ra hắc ám khí tức nhưng cực độ nhạt nhòa, hẳn là mới đang xây dựng động thiên không vực mà thôi, xem như là Bán bộ Động Thiên cảnh. Ở phương diện tu vi cơ bản là đã thua Đoạn Bích Võ, thêm vào người sau địa vị, học đến võ kỹ sẽ càng thêm cao thâm, khả năng Đoạn Đài chiến thắng không cao.

“Tinh Võ!”. Đoạn Bích Võ không lấy ra binh khí gì mà chỉ vận dụng song quyền của chính mình, một quyền mang theo tinh ảnh trực diện đánh thẳng. Quyền kỹ này tất nhiên là cũng là một loại Tứ giai võ kỹ.

“Xoạt”. Quyền trảo va chạm không thấy, ngay trước khi đối cứng với Đoạn Bích Võ thì Đoạn Đài đột nhiên biến chiêu, một chảo giống như du xà cuốn ở trên tay Đoạn Bích Võ, một tiếng xé rách vang lên, ống tay áo của Đoạn Bích Võ bị xé rách, trảo thế thuận theo đó chụp về phía cổ Đoạn Bích Võ.

“Hừ!”. Đoạn Bích Võ hừ lạnh, cánh tay đột nhiên phát lực, dồi dào vô cùng chân nguyên sinh ra một cỗ áp bách chi lực cực lớn trực tiếp đánh bật một trảo này của Đoạn Đài, ngụy trang mà Đoạn Bích Võ bày ra trước đó lập tức bại lộ.

“...”. Đoạn Đài thần sắc biến đổi, một trảo của y đã bị Đoạn Bích Võ lấy cực lực đẩy ra, tiếp tục đánh tới thì cũng không thể trúng đích, cũng trong sát na y từ trên người Đoạn Bích Võ cảm nhận được uy hiếp trí mạng nên đã nhanh chóng làm ra quyết định lùi lại, dưới chân huy động bộ pháp huyền diệu tinh mỹ, vừa vặn thoát đi Đoạn Bích Võ, không để người sau có cơ hội truy kích.

Đoạn Bích Võ cũng thực là không truy kích mà nhìn xuống phần ống tay áo đã bị Đoạn Đài xé ra của mình, bên trong đó dĩ nhiên là còn có một lớp kim giáp mỏng như cánh ve ánh lên kim quàng nhàn nhạt, y vừa hà tay xuống thì đã không để lộ ra chút manh mối nào. Người bình thường cơ bản là không thấy được nội tình.

Đương trường nhưng lại có ít nhất là ba người thấy được, là Đoạn Thế Chiêu, Đoạn Minh Thành cùng Đoạn Ngọc. Về phần những người khác lại không rõ điểm này, bọn hắn chỉ thấy vừa rồi Đoạn Đài tấn công xé rách được cánh tay áo của Đoạn Bích Võ nhưng lại lập tức lùi lại, tốc độ nhanh cực kỳ, nhìn không rõ là có chuyện gì.

Đoạn Bích Võ trên mặt hơi lộ vẻ âm trầm nhìn Đoạn Đài ở phía đối diện, người sau thì thần sắc ngưng trọng cực kỳ, bản thân không vì được lợi trước mắt mà dám có kiêu ngạo, Đoạn Bích Võ so với tưởng tượng của Đoạn Đài tất nhiên là càng thêm đáng sợ.

“Đoạn Đài thua!”. Đoạn Thế Chiêu lúc này lại đột nhiên mở miệng, thanh âm có chút nặng nề. Lời này vừa xong liền khiến cho một đám võ giả trẻ tuổi ở đây kinh ngạc không thôi, Đoạn Đài có thể xé xuống cánh tay của Đoạn Bích Võ thì sao lại có thể thua được?


“Đa tạ Đại Hoàng tử thủ hạ lưu tình!”. Đoạn Đài thần sắc biến ảo không ngừng, đến cuối cùng nhưng vẫn là khẽ thở dài khom người nói.

“Đoạn Đài biểu đệ, ngươi rất mạnh!”. Đoạn Bích Võ không có kiêu ngạo mà nhàn nhạt đáp. “Phối hợp U Thiên trảo với Thiên Hành bộ, ngươi sau này đột phá hoàn toàn có khả năng đi khiêu chiến ta hoặc Nhị Hoàng đệ!”.

“Nhất định!”. Đoạn Đài nặng nề gật đầu đáp. Sau đó cũng liền xoay đầu hướng Đoạn Thế Chiêu gật đầu rồi cứ như vậy rời khỏi diễn võ tràng.

Đoạn Ngọc nhìn đến cảnh này thì cũng khẽ gật đầu, Đoạn Đài xem ra là biết bản thân trên tu vi không so được với Đoạn Bích Võ, đánh tiếp thì khả năng chiến thắng cũng không cao, tu luyện võ kỹ tinh diệu cũng không có chút nắm chắc nào. Đoạn Bích Võ dù sao cũng không phải kẻ đơn giản, trên thân cũng có mấy môn Tứ giai võ kỹ.

Mà lại qua đây thì Đoạn Ngọc cũng mơ hồ cảm ứng được tu vi của Đoạn Bích Võ, hẳn là chưa đến Động Thiên cảnh trung kỳ, mạnh nhất chỉ là Động Thiên cảnh tầng ba.

“Tứ Hoàng huynh, Đoạn Đài biểu ca vì sao lại chấp nhận thua cuộc?”. Đoạn Ngọc đang có điều suy nghĩ thì bên tai vang lên một giọng nói có phần non nớt. Hắn quay đầu nhìn lại thì thấy được người hỏi là Thất Hoàng tử, Đoạn Diên Niên.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v