Luân Hồi Thương Đế

Chương 197: Thất diệp U Hồn thảo




“Chúng ta đi bên đó sao?”. Đoạn Ngọc cuối cùng vẫn là đồng ý với cách nói của Thiên Tam, thế nhưng nhìn lại thì Thiên Tam lại đang lộ vẻ do dự, điều này khiến Đoạn Ngọc không thể không mở miệng hỏi.

“Thông thường linh thảo sẽ có Hung thú hoặc Yêu tộc canh giữ, tại tà lâm này thì sẽ là tà vật cường đại”. Thiên Tam thấp giọng đáp.

“Tiền bối lo lắng cho an nguy của ta?”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì thoáng ngẩn ra, sau đó thì hơi cười hỏi, sau đó thì liền lắc đầu. “Như vậy thì không cần, chuyến đi vào di chỉ của Tà Minh cung này ta biết trước là sẽ không thể tránh khỏi tranh đấu, nếu là biết có bảo vật mà không nỗ lực một chút thì sao ta có thể cam lòng?”.

“Tứ điện hạ, đứng ở góc độ của ngươi là vậy, đứng ở góc độ của Đoạn gia hay kẻ làm hộ vệ như ta thì không thể như vậy”. Thiên Tam lắc đầu. “Vấn đề an nguy của ngươi mới là nhiệm vụ chủ yếu của ta, thảo dược kia hay là thôi đi, từ quy mô của tà khí kia ta cảm thấy tà vật trấn áp ở đó có khả năng vượt qua năng lực chống đỡ của ta và ngươi”.

“Thiên Tam tiền bối, ngươi có thực là Phong Hầu cảnh hay không?”. Đoạn Ngọc hơi chút cười hỏi. “Ta cũng không phải là muốn tìm chết, ta vẫn còn rất yêu bản thân mình, như nào sẽ đi tìm chết?”. Nói xong Đoạn Ngọc đã chủ động cất bước đi hướng tà khí bất thường kia.

“...”. Thiên Tam thoáng chút ngây ngẩn, sau khi khôi phục lại như thường thì lập tức đuổi theo Đoạn Ngọc nói. “Chúng ta có thể mạo hiểm một chút, thế nhưng nếu như phát hiện ra tà vật kia cường đại vượt quá khả năng của chúng ta thì không thể liều mạng, hi vọng Tứ điện hạ có thể đáp ứng trước với ta”.

“Được! Đến lúc đó nghe ngươi”. Đoạn Ngọc khẽ gật đầu. Hắn có loại cảm giác Thiên Tam hiện tại không giống với Thiên Tam mà hắn trước đó gặp, y dĩ nhiên là nhát gan hơn nhiều, không lẽ là vì tu vi bị áp chế về Luân Hải cảnh? Hay thực sự là vì đang lo lắng cho an nguy của hắn nên không dám buông tay đi làm?

Hai người dọc theo phương hướng tà khí bất thường kia mà đi, ngoài việc tà khí càng lúc càng dày đặc ra thì không có tà vật nào xuất hiện công kích, điều này càng khẳng định cho suy đoán của Thiên Tam, bên cạnh cây thảo dược kia có tà vật thủ hộ. Vì sự tồn tại của nó mà trong khu vực này không hề có tà vật khác ở lại.

Di chuyển khoảng ba dặm thì xung quanh hai người xuất hiện thân cây chết nhiều hơn, xung quanh hắc khí dày đặc bốc lên hóa thành khói đen, tần suất thấy được hắc khí co vào nở ra càng mau hơn, tuy rằng còn không nhìn thấy nhưng Đoạn Ngọc đã cảm nhận được ở phía trước có một cỗ khí tức cường đại mà tà ác. Kia hẳn là tà vật cường đại đang thủ hộ mà Thiên Tam suy đoán.



Xen lẫn trong hắc ám lúc này lại xuất hiện một chỗ bạch quang nhu hòa, bạch quang tỏa ra xung quanh không đến một trượng thì đã bị hắc khí che lấp, chính vì điểm này nên từ xa cơ bản là không thể thấy được bạch quang.

Đoạn Ngọc kinh ngạc, nhìn sang Thiên Tam thì đã thấy y hô hấp có chút dồn dập, việc này khiến hắn không nhịn được mà mở miệng hỏi. “Tiền bối, thảo dược mà ngươi nói tên là gì?”.

“U Hồn thảo!”. Thiên Tam lúc này mới mở miệng đáp. Trước đó y không nói cho Đoạn Ngọc biết là vì không dám chắc, hiện tại nhìn thấy những biến hóa trước mắt thì y đã dám khẳng định bản thân không lầm.

“U Hồn thảo?”. Đoạn Ngọc hơi chút nhíu mày, hắn nhận được đan khí truyền thừa của Lăng Vũ nhưng lại không hề có chút ấn tượng nào về loại thảo dược này, không lẽ nói là cây thảo dược này đã vượt qua Lục phẩm?

Dù sao thì hắn chỉ đạt được đan khí truyền thừa từ Lăng Vũ đến Lục phẩm mà thôi, bao quát cả các loại thảo dược, đan phương, U Hồn thảo nếu là vượt qua Lục phẩm thì hắn không nhận biết cũng không lạ.

“Thảo dược này được liệt danh vào Đế thảo!”. Thiên Tam lúc này nói thêm, đồng thời đã giải tỏa nghi hoặc của Đoạn Ngọc. “Bình thường U Hồn thảo không thể sử dụng, dược tính quá mức cuồng bạo, không thể vận dụng cho luyện đan, thế nhưng khi nó đạt đến bảy trăm tuổi trở lên, trên thân mọc ra bảy phiến lá thì có thể dùng làm chủ dược cho luyện đan, đan dược kia giúp võ giả Lục giai nguyên thần có bốn thành xác suất đột phá Thất giai!”.

“Có thể giúp Lục giai nguyên thần đột phá đến Thất giai?”. Đoạn Ngọc kém chút kinh hô, Lục giai nguyên thần cùng Thất giai là hai cái khái niệm chênh lệch cực lớn, một trong các điều kiện để đột phá Đế Quân cảnh chính là Thất giai nguyên thần. Võ đạo thế giới có không ít Tôn Giả viên mãn, Bán Đế nhưng Đế Quân lại không nhiều, nguyên nhân là vì bọn hắn nguyên thần đã kẹt lại ở Lục giai không thể đột phá.

Nguyên thần không giống với võ đạo tu vi, khả năng đề thăng rất khó, công pháp tu luyện nâng cao nguyên thần cũng cực ít, có thể tu luyện đến Lục giai nguyên thần đã là rất tốt. Dựa vào phương thức tu luyện để đề cao nguyên thần thực sự là rất khó, võ giả bình thường chỉ có thể lui lại một bước sử dụng các loại bảo vật hoặc đan dược.



Thế nhưng bảo vật và đan dược có tác dụng với nguyên thần cũng không nhiều, cấp bậc càng cao lại càng khó tìm, không nói cái khác, loại đan dược có thể giúp Lục giai nguyên thần đột phá Thất giai cơ hồ là đã tuyệt tích, cho dù là có thì cũng là Tiên môn, Tà tông hoặc Đế tộc cường đại xem như trân bảo.

Đây là đồ vật có khả năng giúp chỗ thế lực kia sinh ra một vị Đế Quân, vô luận là thế lực nào cũng không ngại nhiều, vừa xuất hiện sẽ liền tranh đoạt.

U Hồn thảo là chủ dược để luyện chế ra loại đan dược kia tất nhiên là vô cùng trân quý! Đương nhiên, điều kiện tiên quyết đó là U Hồn thảo kia cần phải sống qua bảy trăm năm, trên thân đã mọc ra đủ bảy phiến lá.

Đoạn Ngọc nội tâm nổi lên kinh đào hải lãng, nếu như ở đây có thất diệp U Hồn thảo thì dù thế nào cũng cần phải nếm thử một chút đem nó mang về gia tộc. Hắn không rõ trong tộc mấy vị trưởng bối có nguyên thần cảnh giới thế nào nhưng trong tương lai nếu như có người muốn đột phá Thất giai nguyên thần thì hoàn toàn có thể mượn nhờ U Hồn hoa luyện thành đan dược.

Phía trước hắc khí dày hơn nhưng chỗ hai người nhìn thấy bạch quang cũng càng thêm sáng tỏ, Đoạn Ngọc bằng vào mắt thường đã nhìn thấy U Hồn thảo. Đây là một cây thân cỏ màu trắng ngà mọc thẳng giống như thân tre, mỗi một đốt nhỏ ngắn tầm đốt tay lại mọc ta một phiến lá, hắn lập tức nhìn xem trên đó có cả thảy bao nhiêu phiến lá.

Một, hai, ba..., sáu, bảy! Gốc U Hồn thảo kia trên thân có cả thảy bảy phiến lá, phần ngọn thậm chí là đang nhú lên một cái mũi nhọn chuẩn bị mọc ra phiến lá thứ tám!

“Vượt qua bảy trăm năm tuổi Thất diệp U Hồn thảo!”. Thiên Tam bên cạnh Đoạn Ngọc đã có chút không ức chế được thấp giọng nói. Đoạn Ngọc cũng là hô hấp dồn dập, cây thảo dược này giá trị quá quá kinh người, tài vật trên người hắn trừ ra mấy môn bí pháp được Đoạn Thần Đại Đế truyền lại thì e là cộng lại đều không thể bằng được giá trị của U Hồn thảo.

“Thiên Tam tiền bối, bên cạnh U Hồn thảo là vật gì?”. Chợt Đoạn Ngọc trong mắt đồng tử co rụt lại khẽ nói. Hắn cùng Thiên Tam quá chú ý đến U Hồn thảo mà không nhìn thấy bên ngoài màn sáng bạch quang do U Hồn thảo tỏa ra có một cự vật đang nằm xen lẫn trong tà khí.


U Hồn hoa thông qua phun ra nuốt vào tà khí quanh năm mà dần dần trưởng thành, bên cạnh nó tà khí theo đó hội tụ đến càng lúc càng nhiều, trong tà lâm tồn tại tà vật tất nhiên là sẽ hướng đến. Đối với tà vật thì nơi này không thể nghi ngờ chính là bảo địa tu hành, bọn nó không chỉ có thể hưởng lợi tà khí từ U Hồn thảo phun ra nuốt vào mà còn có thể tại lúc khẩn yếu quan đầu nuốt xuống U Hồn thảo cường hóa bản thân.

Tà vật nằm ở bên cạnh U Hồn thảo ẩn thân trong hắc khí nhưng mơ hồ có thể thấy được nó hình thể giống như thằn lằn, trên người lân phiến bóng loáng đen nhánh, khí thế không lộ nhưng từ hình thể dài hơn mười trượng của nó đến xem thì tu vi e là đã vượt qua Tam giai, hẳn là Tứ giai trung hậu kỳ!

Thất diệp U Hồn thảo được xưng là Đế thảo thì không nên chỉ có loại tà vật này chiếm cứ, thế nhưng trong di chỉ của Tà Minh tông này có áp chế cực lớn, tất cả võ giả đi vào trong di chỉ đều bị áp chế tu vi xuống dưới Động Thiên cảnh, tà vật kia có thể đạt đến Tứ giai trung hậu kỳ đã là không tầm thường.

“Tà Lân Tích!”. Thiên Tam thấp giọng nói. “Có Tà Long huyết mạch, từ hình thể đến xem thì hẳn là Tứ giai trung kỳ, nên có thần thông bàng thân, chiến lực có thể đạt đến Động Thiên cảnh tầng sáu!”.

Đổi lại là lúc bình thường y có thể trực tiếp đem Tà Lân Tích miểu sát, thế nhưng hiện tại y chỉ là Luân Hải cảnh đỉnh phong mà thôi, bộc phát ra toàn bộ thủ đoạn có thể sử dụng thì nhiều nhất là đánh ngang với Động Thiên cảnh tầng ba. Chiến lực này đã rất kinh người nhưng so với Tà Lân Tích kia vẫn không đủ.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v