Luân Hồi Thương Đế

Chương 242: Thừa nước đục




Nghe Cơ Tử Nguyệt phân tích đám người lập tức bừng tỉnh, trận pháp bao phủ Dược điền kia tuy rằng có cấp độ rất cao nhưng nó chung quy vẫn là tử vật, đồng thời bị rất nhiều võ giả liên thủ công kích như vậy tất nhiên là sẽ xuất hiện một chút kẽ hở, linh dược hương vị tất nhiên là sẽ có thể thông qua đó truyền ra ngoài.

Tà thú nói thế nào cũng là một nhánh của Yêu thú, bọn nó có khả năng cảm giác linh dược hơn xa võ giả Nhân loại, một chút Yêu thú càng là tương thích với một số loại linh dược đặc thù, một khi ở trong phạm vi nhất định quanh chúng xuất hiện thì bọn nó sẽ có thể cảm nhận được.

“Tà thú được phát hiện trong di chỉ này đều có thực lực Động Thiên cảnh, từ số lượng tiếng hống có thể thấy được Tà thú đột kích về phía Dược điền không ít, võ giả chúng ta sợ là không tránh khỏi một trận khổ chiến”. Thiết Hoành ngữ khí có chút ngưng trọng.

“Tứ bá, chỉ là một đám súc sinh mà thôi, chúng ta nhiều người, không lẽ còn cần phải sợ chúng nó?”. Thiết Lâm nhưng lại cười lạnh nói.

“Nói là như vậy nhưng Tà thú so với Yêu thú bình thường càng thêm khó đối phó cùng điên cuồng, không thể khinh thường”. Thiết Hoành lắc đầu, sau đó nhìn hướng những đội viên khác nói. “Ta nhận được mệnh lệnh tập hợp ở đại bản doanh, chúng ta sẽ dựng phòng tuyến ở nơi điều tức, số lượng võ giả ở đó tăng lên, khả năng ngăn chặn Tà thú đột kích cũng tốt hơn”.

“Thiết Hoành thúc nói như vậy không phải là chúng ta không chỉ phải công kích trận pháp mà còn phải phân ra một phần lực lượng đối phó với Tà thú đột kích sao?”. Đoạn Ngọc thoáng chút nhíu mày hỏi.

Những người khác thần sắc hơi đổi, điều này đồng nghĩa với việc sau đó bọn hắn sẽ không được nghỉ ngơi thư giãn nữa, nếu như không thể giải quyết xong đám Tà thú thì bọn hắn chắc chắn sẽ lâm vào khổ chiến.

“Có lẽ là vậy!”. Thiết Hoành gật đầu. “Phía trên sẽ quyết định quyết sách, chúng ta theo đó mà làm là được, chỉ là một đám Tà thú mà thôi, không thể ảnh hưởng được đến đại cục”.

“Đi thôi!”. Thiết Hoành lại nhìn những đội viên khác nói, dứt lời cũng liền xoay người dẫn đội đi hướng Dược điền. Cả đội dĩ nhiên là không được bình tĩnh như trước, di chuyển hơi có vội vàng. Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt không chút nào lộ ra bất thường đi ở sau cùng.

“Lục công tử, cơ hội của chúng ta đến”. Cơ Tử Nguyệt đi ở ngay cạnh Đoạn Ngọc âm thầm truyền âm, đám người đi ở phía trước không hề phát hiện.



“Tử Nguyệt cô nương cũng cảm thấy đây là cơ hội sao?”. Đoạn Ngọc không có kinh ngạc mà khẽ cười truyền âm đáp lại. Hắn vừa hỏi Thiết Hoành chính là muốn thăm dò, chiếu theo người sau nói thì tràng cảnh bên ngoài Dược điền chắc chắn sẽ có chút hỗn loạn, hắn và Cơ Tử Nguyệt hoàn toàn có thể mượn nhờ cơ hội này chui vào Dược điền.

Suy nghĩ này của hắn không thể nghi ngờ chính là cùng Cơ Tử Nguyệt không mưu mà hợp.

“Chúng ta nên thừa nước đục thả câu”. Cơ Tử Nguyệt cười khẽ truyền âm đáp.

“Rống”. Vừa xong thì lại là một tiếng Tà thú gào thét, nghe thanh âm thì có thể thấy được con Tà thú kia cách bọn hắn không xa, rất có thể là đang một đường lao về phía bọn hắn.

Đoạn Ngọc thông qua tinh thần lực siêu việt những võ giả khác đã cảm nhận được sự tồn tại của Tà thú kia, nó thế mà cũng là một con Tà Lân Tích, hình thể kích thước không kém con Tà Lân Tích trước đó hắn và Thiên Tam đánh chết quá nhiều, thực lực e là không dưới Động Thiên cảnh tầng ba.

“Ầm”. “Ầm”. Con Tà Lân Tích kia hình thể đạt đến mười trượng, di chuyển không chỉ gây nên động đất trong phạm vi nhỏ mà còn không ngừng phá hoại cây cối xung quanh, Đoạn Ngọc cảm ứng được sự tồn tại của nó không lâu thì động tĩnh do nó di chuyển gây ra cũng đã gây nên đám người Cơ Tử Nguyệt, Thiết Hoành phát giác.

“Lại là Tà Lân Tích!”. Cơ Tử Nguyệt trong mắt tử quang lập lòe lộ ra một chút dị sắc thấp giọng nói.

Đoạn Ngọc cùng với những đội viên khác nhìn hướng Cơ Tử Nguyệt kinh ngạc, nàng dĩ nhiên là có thể xuyên qua khoảng cách xa như vậy biết được thân phận của Tà thú kia?

“Ta tu luyện một môn đồng thuật!”. Cơ Tử Nguyệt thản nhiên nói. “Từ hình thể của con Tà Lân Tích kia thì ước tính được thực lực của nó không dưới Động Thiên cảnh tầng ba!”.


Suy đoán này cùng Đoạn Ngọc suy đoán thực là có chút tương tự. Đoạn Ngọc từ đó biểu hiện không có bao nhiêu kinh ngạc, đám người Thiết Hoành nhưng lại là ngưng trọng cực kỳ.

Trong bọn hắn có mấy người tu vi chân thực vốn áp đảo phía trên Luân Hải cảnh nên cho dù tu vi bị áp chế chỉ còn Luân Hải cảnh đỉnh phong thì thực lực cũng không phải chỉ có Luân Hải cảnh đỉnh phong đơn giản như vậy, bọn hắn đều có lực chiến Động Thiên cảnh. Thế nhưng loại vượt biên chém giết này cũng có giới hạn.

Võ giả có thể vượt biên chém giết Động Thiên cảnh tầng hai trong di tích rất ít, có thể chém giết Động Thiên cảnh tầng ba lại càng ít đến thương cảm, tu vi chân thực cơ hồ đều là Phong Vương cảnh, bọn hắn đều xem như là chiến lực hàng đầu trong di tích.

Về phần võ giả có năng lực chém giết Động Thiên cảnh tầng bốn thì thực là giống như phượng mao lân giác, trong di tích cơ hồ là đều có thể đi ngang.

Con Tà Lân Tích đang lao về phía bọn hắn nếu đúng như Cơ Tử Nguyệt nói thì tổ đội của bọn hắn cơ bản là không có khả năng chống lại! Đây là suy nghĩ của đám người Thiết Hoành.

“Tăng tốc!”. Thiết Hoành khẽ quát. Khoảng cách tổ đội bọn hắn đến chỗ tập hợp với những võ giả khác không xa nhưng tốc độ của Tứ giai Tà thú cũng cực nhanh, bọn hắn nếu như không tranh thủ thời gian thì sợ là không kịp đuổi đến chỗ tập hợp trước khi bị Tà Lân Tích bắt kịp.

“Không tốt!”. Đoạn Ngọc đột nhiên cảm nhận được tử vong uy hiếp, hắn cơ bản là không chút suy nghĩ nào lập tức xoay người lại vung lên cốt thương đâm về phía sau.

Đám người khác bao quát Cơ Tử Nguyệt thấy vậy thì đều giật mình, thế nhưng còn không để bọn hắn kịp thời phản ứng thì một đạo hắc quang tràn ngập tà khí đã đánh tới, Đoạn Ngọc là người duy nhất kịp thời huy thương cản lại.

“Bành”. Một tiếng nổ lớn vang lên, hắc quang thế không thể đỡ lập tức đem Đoạn Ngọc đánh bay ngược về phía sau, hắn vốn là đi ở cuối đội nhưng lúc này đã trực tiếp bị đánh bay về phía trước đội, càng thêm đang sợ đó là tà khí từ hắc quang đã tán loạn ra xung quanh, tất cả đội viên chỉ có thể bị động phòng ngự, chân nguyên dâng lên chặn lại tà khí ăn mòn.

“Phốc!”. Đoạn Ngọc trước ngực khó chịu không nhịn được mà nôn ra một ngụm máu, so với bị tà lực nhập thân thì hắn càng thêm kiêng kị lực lượng cuồng bạo vừa đánh vào cơ thể, Chân Cương cảnh hậu kỳ nhục thân dĩ nhiên là không thể ngăn cản nó phá hoại, gần kề một chiêu đã khiến hắn bị thương không nhẹ.



“Đây chính là thần thông của Tà Lân Tích mà Thiên Tam tiền bối nhắc đến sao?”. Đoạn Ngọc nội tâm khẽ nói. Ngẫm lại thì trước đó hắn cùng Thiên Tam có thể giết chết con Tà Lân Tích kia cũng có thành phần may mắn, lúc kia Tà Lân Tích còn chưa kịp thi triển thần thông thì đã bị đủ loại thủ đoạn của hắn và Thiên Tam đánh chết, bản thân Đoạn Ngọc còn chưa biết được thần thông của Tà Lân Tích mạnh đến đâu.

Từ khoảng cách xa công kích mà hắc quang kia đều có thể đả thương hắn như vậy thì uy năng chắc chắn không dưới Động Thiên cảnh tầng hai công kích, nếu là trực diện trúng chiêu thì uy năng chí ít cũng phải là Động Thiên cảnh tầng bốn công kích. Đây là còn chưa nói đến tà lực ăn mòn.

Đám người Cơ Tử Nguyệt, Thiết Hoành nhìn thấy Đoạn Ngọc thương thế thì đều lộ ra vẻ ngưng trọng, vừa rồi nếu như không phải Đoạn Ngọc phản ứng nhanh xoay người cản lại hắc quang thì rất có thể người gánh phải hắc quang là một người trong số bọn hắn.

Đoạn Ngọc chủ động phản kích, bản thân còn có Chân Cương cảnh hậu kỳ nhục thân đều bị thương như vậy thì bọn hắn nếu là bị động trúng đòn sẽ còn bị thương nặng đến mức độ nào?

“Rống”. Thế nhưng còn không để bọn hắn có thời gian suy nghĩ thì ám thủ đã lao đến đây, Tứ giai Tà thú tốc độ quả thực rất nhanh, hình thể đạt đến mười trượng giống như một tòa núi nhỏ trực tiếp lao đến, hung uy khó cản.

“Tránh ra, không được ngạnh kháng!”. Thiết Hoành thét lớn, bản thân cũng là chủ động tranh ra khỏi đường lao đến của Tà Lân Tích. Những đội viên khác bao quát Đoạn Ngọc đều không cần y chỉ lệnh cũng đã lựa chọn tránh đi, đơn độc ngạnh kháng Tứ giai Tà thú thì cho dù là Đoạn Ngọc có Chân Cương cảnh hậu kỳ nhục thân cũng không gánh nổi.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v