Luân Hồi Thương Đế

Chương 266: Đom đóm cùng hạo nguyệt




Đoạn Ngọc thực lực lúc này đã rất mạnh, nếu là toàn lực bạo phát thì hắn có tự tin có thể cùng Động Thiên cảnh tầng tám chém giết, thế nhưng đây chung quy vẫn chỉ là phương diện lực công kích mà thôi, các phương diện của hắn còn xa xa không theo kịp, một khi bị đàn Tà thú vây quanh thì hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Chính vì hiểu được điểm này nên Đoạn Ngọc mới gấp rút tu luyện Tà Phong Quỷ Bộ, một khi Nhập môn Lục giai thân pháp võ kỹ này thì hắn tốc độ đủ để cùng Động Thiên cảnh hậu kỳ so sánh, trong di tích của Tà Minh tông này hắn mới dám xưng một tiếng vô địch! Sẽ không cần giống như hiện tại né tránh bầy Tà thú.

Tà Phong Quỷ Bộ còn chưa chính thức Nhập môn nhưng Đoạn Ngọc tu luyện nó lâu như vậy cũng đã bắt được một chút yếu quyết, phương diện tốc độ của hắn cũng được cải thiện rõ rệt, công thêm vào chân nguyên cường đại, hắn lúc này đã không kém Động Thiên cảnh sơ kỳ.

Cơ Tử Nguyệt cho dù đang chạy ở phía trước nhưng vẫn chú ý đến phía sau, nàng nhận ra tốc độ của Đoạn Ngọc đã nhanh hơn trước đó rất nhiều, điều này cho thấy hắn tu luyện thần pháp đã thu được một chút lợi ích. Lúc này mới qua bao lâu? Đoạn Ngọc dĩ nhiên là đã nắm giữ được một chút thân pháp võ kỹ kia rồi?

“...”. Cơ Tử Nguyệt âm thầm kinh hãi, ngộ tính của Đoạn Ngọc không khỏi là quá kinh khủng đi? Nàng cho dù là không nhận ra thân pháp võ kỹ mà Đoạn Ngọc đang tu luyện là gì nhưng nàng ánh mắt vẫn có, đó chí ít cũng là Ngũ giai võ kỹ, Đoạn Ngọc chỉ là Luân Hải cảnh mà thôi, trực tiếp vượt qua hai giai tu luyện võ kỹ đều có thu hoạch như vậy thì khi hắn tu luyện Tam giai võ kỹ sẽ có thu hoạch thế nào?

“Hống”. Phía sau hai người tiếng thú rống rõ ràng là đã gần hơn, trong lúc mơ hồ hai người thậm chí còn nghe được tiếng đại địa bị dẫm đạp cùng với tiếng võ giả kinh hãi kêu cứu.

Đoạn đường này hai người gặp được võ giả không ít, mỗi lần gặp được đều sẽ khuyên những võ giả kia nhanh chóng đi hướng Bắc của Dược điền, thế nhưng có võ giả nghe theo, cũng có võ giả thờ ơ, thêm nữa đó là hai người chỉ gặp được một bộ phận võ giả đang tìm kiếm linh dược mà thôi, không phải tất cả. Lúc này đang có võ giả bị đàn Tà thú đồ sát cũng không lạ.

“Rầm”. “Rầm”. Không được bao lâu thì Đoạn Ngọc đã rõ ràng nghe được từ phía sau truyền đến tiếng chạy vội, hơi chút quay đầu lại hắn đã thấy được một chút bụi mù, hiển nhiên là đã có Tà thú đuổi đến gần hắn. Bên trong bụi mù mơ hồ có thể thấy được mấy cái bóng đen khổng lồ.


Đoạn Ngọc tốc độ đã được cải thiện đáng kể nhưng cũng chỉ là so với Động Thiên cảnh võ giả mà thôi, Tà thú đồng cấp nhìn chung đều có tốc độ nhỉnh hơn võ giả một chút, phương hướng mà Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt đang di chuyển lại nhất trí với đám Tà thú kia, một chút Tà thú cường đại có thể đuổi kịp cước bộ của hắn cũng không lạ.

“Số lượng Tà thú này...”. Đoạn Ngọc hơi chút nhíu mày, nhanh chóng đuổi kịp hắn Tà thú không nhiều, thế nhưng phía sau mấy con Tà thú này dĩ nhiên là còn có không ít Tà thú, Đoạn Ngọc ở phương diện này không có kinh nghiệm nhưng hắn cảm nhận được khí tức của Tà thú rất đậm, số lượng e là đã vượt qua bốn mươi con!

Hơn ba mươi con Tà thú hội tụ lại một chỗ sinh ra lực trùng kích đã rất đáng sợ, võ giả kết đội đồng thời phát động công kích rất khó xử lý được, nếu là hơn bốn mươi con thì còn kinh khủng đến đâu? Tràng cảnh này để hắn nhớ đến trận chiến ở bên ngoài Phù Sơn thành, lúc kia Yêu tộc dẫn động Hung thú tấn công võ giả, khác biệt đó là lúc đó Yêu tộc, Hung thú cường đại đều sẽ bị Nhân loại võ giả tương ứng đối kháng, hiện tại là một đám Tứ giai Tà thú trùng kích vào nhóm Luân Hải cảnh võ giả, khả năng ngăn cản thực là vô cùng khó khăn.

“Chút Tà thú này so với ở Cổ Yêu chiến trường Yêu tộc trùng kích thực giống như đom đóm cùng hạo nguyệt”. Đúng lúc này đang đi ở phía trước Cơ Tử Nguyệt chợt quay đầu nhìn lại Đoạn Ngọc nói.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì hơi híp mắt, hắn chưa từng đi qua Cổ Yêu chiến trường nhưng một chút tin tức cũng như mức độ thảm liệt ở đó hắn biết được, chỗ kia được mệnh danh là tu la chiến trường, cỗ máy xay thịt Yêu tộc, Hung thú và Nhân tộc võ giả khổng lồ! Đem so với Cổ Yêu chiến trường Yêu tộc và Hung thú thì chỉ một nhóm Tà thú mấy chục con thực sự là không thể so được, chênh lệch so với Cơ Tử Nguyệt nói e là càng thêm khoa trương.

Thế nhưng Đoạn Ngọc lại cũng không đồng ý lắm với cách nói của Cơ Tử Nguyệt, dù sao thì tại Cổ Yêu chiến trường thì Yêu tộc cường đại có Nhân tộc cường đại đối ứng đi đối phó, hiện tại Tà thú cùng Nhân loại võ giả không giống.

“Đối mặt với bầy Tà thú này trùng kích thì cá nhân lực lượng rất khó chống lại, Nhân tộc võ giả cần liên kết lại với nhau, chỉ có lẫn nhau bổ trợ thì mới có thể ngăn chặn Tà thú”. Cơ Tử Nguyệt lại nói.

“Nếu như có thực lực tuyệt đối thì cần gì e ngại đám Tà thú này?”. Đoạn Ngọc nhíu mày đáp. Hắn nghe qua không ít truyền thuyết ở Cổ Yêu chiến trường, Nhân loại võ giả từng đi ra cường giả khiến cho Yêu tộc không dám hung hăng càn quấy. Đối ứng với tình hình hiện tại cũng không phải là không thể xuất hiện.


“Lục công tử hiện tại còn không có thực lực đó”. Cơ Tử Nguyệt giống như cười một tiếng thản nhiên nói. “Mà lại thực lực tuyệt đối mà ngươi nói là thế nào? Ngươi mạnh nhưng chưa chắc là trong Tà thú không có tồn tại có thể ngăn cản được ngươi”.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì á khẩu, hắn hiểu được Cơ Tử Nguyệt đang muốn ám chỉ cái gì, hắn cho dù là không phục nhưng cũng không thể phản bác. Hiện thực trước mắt khiến hắn không thể phản bác!

“Hừ!”. Đoạn Ngọc nội tâm hừ lạnh, trên người chân nguyên đột nhiên phóng thích ra ngưng thành thương hình, sau đó hắn cũng liền đánh ra một chiêu Lôi thương bắn về phía sau.

“Ầm”. “Rống”. Xuyên qua bụi mù lôi thương đụng vào một con Tà thú cường đại bạo liệt, uy năng cường đại trùng kích đem con Tà thú kia đánh thương khiến nó rống lên giận dữ, thoáng qua đó Đoạn Ngọc cùng Cơ Tử Nguyệt đều thấy được đó là một con Tà thú khổng lồ, hình thể hơi có lớn hơn nhưng cùng với con Tà thú đầu tiên bị hai người chém giết rất giống, chúng dĩ nhiên là cùng một loài Tà thú.

Đoạn Ngọc hơi chút kinh ngạc, con Tà thú này sẽ không phải là Tà thú thủ lĩnh tập hợp đại lượng Tà thú càn quét võ giả trong Dược điền chứ? Nếu như là thật thì e là sự tình dẫn đến hiện tại không thể thoát khỏi quan hệ cùng hắn và Cơ Tử Nguyệt.

Lúc kia con Tà thú đầu tiên bị bọn hắn giết đã đột nhiên gào thét như đang triệu hoán cái gì, Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt không biết mà cũng không để ý đã đem nó đánh chết, bây giờ xem ra là nó triệu hoán một con Tà thú khác càng mạnh hơn.

Khoảng cách khá xa nhưng Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt đều cảm nhận được khí thế đáng sợ của con Tà thú kia, thực lực của nó chí ít cũng là Động Thiên cảnh tầng năm, đi theo ở bên cạnh nó bốn con Tà thú khác lộ ra khí thế cũng không kém nhiều, đây tuyệt đối là một cỗ thế lực đủ để quét ngang di tích.

Con Tà thú kia bị Đoạn Ngọc đánh trúng thì rõ là càng thêm giận dữ, tốc độ thoáng chốc tăng lên một chút, dựa theo hai người tốc độ cùng với Tà thú kia tốc độ thì không quá nửa khắc nó sẽ có thể đuổi kịp hai người.


Chợt Đoạn Ngọc ánh mắt chuyển động nhìn hướng phía trước, hắn cảm nhận được võ giả khí tức, mà lại số lượng cũng không nhỏ, hiển nhiên là trước mặt hắn không xa có đại lượng võ giả tập hợp, có khả năng chính là nhóm võ giả tập trung lại chuẩn bị đối phó với Tà thú.

Cơ Tử Nguyệt sau đó không lâu cũng nhận ra được sự tồn tại của những võ giả kia, nàng thoáng chút kinh ngạc xong cũng là vui mừng, bầy Tà thú đuổi theo ở phía sau khiến nàng thực sự cảm thấy khó làm, cho dù là vận dụng toàn lực thì nàng cũng chỉ có chút nắm chắc thoát khỏi đám Tà thú kia mà thôi.

“Oanh”. Đúng lúc này ở phía đó có một cái pháo hiệu được bắn lên thiên không nổ tung, âm thanh cũng như hỏa quang mà nó tỏa ra cực kỳ thu hút ánh mắt, cho dù là sinh linh ở xa cũng đều thấy được.

“Chỉ trong thời gian ngắn Đế minh đã tập hợp được một nhóm võ giả lớn như vậy, Đế minh cao tầng thực không phải tầm thường”. Cơ Tử Nguyệt nhìn hỏa quang kia khẽ nói, thanh âm có chút kính ý.

Đoạn Ngọc lúc này cũng là âm thầm gật đầu đồng ý với nhận định này của nàng, không biết Đế minh bên kia có mưu đồ gì khác hay không nhưng việc tập hợp võ giả lại đối phó với Tà thú thay vì chạy trốn cũng đã cho thấy bọn hắn quyết tâm, hành động này cũng gián tiếp giúp giảm thiểu võ giả tử vong trong nanh vuốt của Tà thú. Dù sao thì ai cũng không biết được Tà thú sau đó còn có thể tập hợp đến càng nhiều hay không.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc