Luân Hồi Thương Đế

Chương 271: Nhân thú đại chiến




“Ta đi”. Đoạn Ngọc còn chưa kịp phản ứng thì Cơ Tử Nguyệt đã chủ động nói, sau đó nàng nhảy lên phiêu nhiên rơi xuống một chỗ đài cao khác, tại đây võ giả đang điều động cự nỏ thấy vậy thì hơi có kinh ngạc nhưng rất nhanh đã hiểu có chuyện gì mà nhanh chóng lui xuống.

“Hai vị có thể chủ động công kích Tà thú, không cần đợi mệnh lệnh của ta”. Vương Khánh Uy lúc này trực tiếp mở miệng nói, những pháp sư, võ giả khác đang điều khiển cự nỏ nghe vậy thì đều kinh ngạc, thế nhưng bọn hắn cũng nhanh chóng hiểu được, đây là đặc quyền mà cường giả nên có. Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt tự mình hành động hoàn toàn có thể mang đến hiệu quả tốt hơn nhiều so với đợi lệnh.

Đoạn Ngọc khẽ gật đầu, ánh mắt rất nhanh đã lại hướng đến đàn Tà thú ở bên ngoài cứ điểm. Võ giả trong cứ điểm đã tập hợp lại chỉnh tề chuẩn bị cho xuất kích, một khi Tà thú đến gần cứ điểm trong phạm vi nhất định thì những võ giả này sẽ phải giết ra ngoài cùng Tà thú cận chiến.

“Rống”. “Gầm”. Tiếng Tà thú gầm rú càng đến gần thì thanh âm truyền đến càng lớn, Đoạn Ngọc nhìn thấy được võ giả trong cứ điểm khẩn trương nhưng càng nhiều là lộ ra ánh mắt quyết tâm cùng lạnh lẽo, bọn hắn hiển nhiên đều không phải là hạng người sợ chết, đều sẵn sàng cùng Tà thú liều mạng.

“Ầm”. “Ầm”. Đàn Tà thú lao đến bắt đầu đụng vào cạm bẫy mà Đế minh bày ra trước đó, bọn chúng hình thể quá lớn, lại thêm vào cả đàn lao đến nên cho dù đã nhìn thấy cạm bẫy thì đều không thể hoàn toàn tránh đi, cạm bẫy bị kích hoạt rất nhanh đã kích thương một chút Tà thú không may mắn.

Cùng với cạm bẫy thì mười mấy chỗ cự nỏ hầu như là đang hoạt động hết công suất, trường tiễn xen lẫn pháp thuật không ngừng bắn về phía Tà thú khiến cho thế công của chúng hỗn loạn, đàn Tà thú vì đó xuất hiện dấu hiệu tách ra. Năm con Tà thú thủ lĩnh đi đầu nhưng vẫn là nhắm thẳng về phía cứ điểm, thủ đoạn công kích bình thường và cạm bẫy cơ bản là không thể khiến chúng bị thương đáng kể.

Tà thú bị thương nhưng lại càng thêm hung hãn gầm rú, một chút Tà thú sở hữu thiên phú thần thông càng là trực tiếp phát động tấn công về phía cứ điểm, Đế minh bố trí phòng ngự lập tức xuất hiện lỗ hổng.

“Rống”. Tà thú thủ lĩnh đột nhiên ngẩng đầu gầm lên, sau đó năm con Tà thú dẫn đầu tách ra thành năm cái phương hướng, đàn Tà thú phía sau cũng là theo đó tách ra hình thành năm cái mũi nhọn đồng thời tấn công vào cứ điểm của Đế minh.


“Cơ hội tốt!”. Đoạn Ngọc ánh mắt đột nhiên sáng lên, hắn nhìn thấy trong một nhánh Tà thú có một con trước đó bị cạm bẫy cùng pháp sư công kích làm cho bị thương ở chân sau, tốc độ di chuyển ở trong nhánh Tà thú kia cũng vì thế mà chậm lại, không có suy nghĩ nhiều hắn đã lập tức ngưng tụ một đạo lôi thương kích động cự nỏ.

“Xuy”. “Ầm”. Khoảng cách không còn quá xa, lôi thương dưới sự tăng phúc của cự nỏ đã lập tức bắn về phía con Tà thú kia, phía sau không kịp né tránh chỉ có thể theo bản năng vung trảo cản lại, lôi thương vì đó bạo liệt, lực xé rách đáng sợ lập tức bộc phát đem một trảo kia của Tà thú đánh thành bùn nhão, lực lượng đáng sợ còn đem Tà thú đánh lui lại một đoạn, thoáng chốc đã bị trọng thương.

“Rống”. “Xuy”. Tà thú xung quanh giận dữ gầm lên, thế nhưng chính ở lúc này một đạo kim quang lướt đến trực tiếp xuyên qua đỉnh đầu của con Tà thú bị thương, nó vừa muốn đứng lên thì thân hình đã đột nhiên cứng lại, sau đó hình thể to lớn lập tức đổ ập xuống đất, đã chết đến không thể chết lại.

Một con Tà thú cường đại cứ như vậy bị giết khiến cho Đế minh sĩ khí thoáng chốc dâng cao, tiếng gọi tốt huyên náo khắp nơi trong cứ điểm, bọn hắn tuy rằng còn chưa trực tiếp cùng Tà thú chiến đấu nhưng lúc này đều có niềm tin mười phần.

“Ầm”. “Rống”. Tà thú phân thành năm nhánh lúc này đã bắt đầu trùng kích vào cứ điểm ngoại vi, Đế minh trước đó sắp đặt các loại chướng ngại lập tức bị Tà thú đụng nát rất nhiều, những chướng ngại này nhiều nhất cũng chỉ làm tiêu hao một chút lực lượng của Tà thú mà thôi, ngược lại là càng thêm kích động bọn chúng.

Đoạn Ngọc đứng ở trên đài cao quan sát thì thấy không đơn giản như vậy, Đế minh sắp xếp các loại chướng ngại kia đã vô tình khiến cho Tà thú bị tách ra, mỗi một nhánh Tà thú có hơn mười con nhưng thực lực khác biệt, lúc xuyên qua chướng ngại đã xuất hiện tình huống không đồng đều, Tà thú cường đại dần đi về phía trước, những con yếu hơn thì tụt về phía sau.

“Đùng”. “Đùng”. Mười mấy chỗ cự nỏ lúc này dựa theo Vương Khánh Uy phân phó mà bắt đầu có sự công kích khác biệt, có lúc là nhắm đến cá thể Tà thú, có lúc lại là loạn xạ tấn công không có mục tiêu cụ thể, mục đích rõ ràng là càng khiến bầy Tà thú hỗn loạn hơn.

Trong bầy Tà thú xuất hiện cá thể bị chết đã kíc.h thích bọn chúng hung tính, lúc này cho dù là Tà thú thủ lĩnh cũng không thể hoàn toàn khống chế những Tà thú khác, công kích vào cứ điểm đã dần xuất hiện Tà thú đơn lẻ.



Đoạn Ngọc âm thầm thán phục, Đế minh cao tầng bày ra thế trận này tất nhiên là kẻ có kinh nghiệm chiến đấu với Hung thú, thậm chí là Yêu tộc bầy đàn, ưu thế của bầy Tà thú thoáng chốc đã bị bọn hắn phá vỡ, tiếp theo đây chỉ cần chém giết được những Tà thú đơn độc không thể hợp lực với Tà thú khác thì bọn hắn liền có thể chiến thắng rồi.

“Giết”. Lúc này Đế minh võ giả bắt đầu ồ ạt tiến vào phạm vi những chướng ngại kia, bọn hắn di chuyển nhìn như hỗn loạn nhưng rõ ràng là đi theo từng nhóm được định sẵn từ trước, dựa vào những chướng ngại sẵn có kia mà lách qua Tà thú công kích rồi hướng đến mục tiêu được định sẵn.

“Gào”. “Giết!”. Tà thú nhìn thấy Nhân loại võ giả tiến đến thì lập tức gầm thét phát động thế công hung mãnh, Nhân loại võ giả cũng không cam lòng yếu thế mà cũng liền gọi giết, võ kỹ phóng xuất, trận chiến này chính thức đi đến cao trào.

Chiến trường chém giết bao phủ thương viên năm dặm, tiếng thú hống, Nhân loại võ giả gọi giết, hô lớn xen lẫn vào nhau vô cùng hỗn loạn, có nơi Nhân loại võ giả nhanh chóng đánh trọng thương Tà thú nhưng cũng có chỗ Tà thú đột phá Nhân loại tổ đội, dĩ nhiên là đã có võ giả bị Tà thú đánh chết.

Đoạn Ngọc thân ở hậu phương nhìn ra được Tà thú một phương có năm con Tà thú thủ lĩnh là đặc biệt khó giải quyết, Đế minh hiểu được điểm này nên đã phát ra năm cái tổ đội cường đại chặn lại bọn chúng nhưng cũng không hoàn toàn làm được, chênh lệch thực lực to lớn theo thời gian sẽ càng bất lợi cho Nhân loại võ giả.

Trong lúc này hơn mười chỗ đài cao lắp đặt cự nỏ cũng phát huy ra tác dụng rất lớn, bọn hắn phát ra công kích có đôi khi là có thể cứu giúp võ giả ngăn cản Tà thú một đòn chí mạng, có đôi khi lại trực tiếp đánh thương Tà thú, tạo điều kiện cho tổ đội chỗ kia đem Tà thú gi.ết chết. Đoạn Ngọc cũng có hai lần xuất thủ cứu được hai vị võ giả kém chút nữa bị Tà thú đánh chết.

Kỳ thực mà nói thì Đoạn Ngọc còn có thể xuất thủ càng nhiều, thế nhưng trong tràng cảnh hỗn loạn hắn cũng không dám làm bừa, hắn sợ công kích không trúng Tà thú mà lại ngộ thương Nhân loại võ giả.

Chợt Đoạn Ngọc híp mắt, hắn nhìn thấy được con Tà thú trước đó tập kích hắn và Cơ Tử Nguyệt lần đầu tiên, nó là con Tà thú duy nhất mà hắn thấy có thể ngắn ngủi phi hành, trong lúc bình thường tốc độ di chuyển của nó cũng rất nhanh, tổ đội đang cùng nó chém giết chỉ có thể cùng nó quấn lấy, không thể đánh thương được nó.



“Liền là ngươi!”. Đoạn Ngọc ánh mắt lập tức khóa định chỗ chiến trường kia, một khi đem con Tà thú kia đánh chết thì không chỉ có thể giải trừ đi một mối nguy hại lớn trong Tà thú mà còn có thể giải phóng cho tổ đội kia đi chém giết Tà thú khác.

Tổ đội đang cùng con Tà thú kia chém giết có cả thảy bảy người, cả bảy người tu vi đều là Luân Hải cảnh đỉnh phong, trong đó có ba người khí tức mạnh hơn bốn người còn lại, chiến lực tự nhiên là cao hơn.

Tà thú kia dựa vào tốc độ nhanh chóng mà chưa từng lựa chọn đối đầu trực diện, nó trong lúc di chuyển nhưng lại có thể vận dụng sóng âm để công kích, một khi bị sóng âm kia đánh trúng thì cho dù là mấy vị võ giả cường đại cũng cảm thấy một hồi khó tiêu, tất cả võ giả trong tổ đội kia đều có phần bối rối, nhất thời không thể làm gì được con Tà thú này.

Đoạn Ngọc ánh mắt hướng đến đây xong cũng liền ngưng tụ ra Lôi thương chuẩn bị bất cứ lúc nào cùng có thể tập kích, một khi con Tà thú kia lộ ra sơ hở thì đón lấy nó sẽ là một kích chí mạng đến từ Đoạn Ngọc.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc