Lục Địa Kiện Tiên

Chương 43: 43




Bất quá liên tục nuốt bốn viên Tẩy Tủy Đan, hắn vẫn đánh giá thấp dược tính trong đó, mới đầu hắn còn rất dễ chịu, nhưng về sau nhiệt ý càng ngày càng mãnh liệt, phảng phất như mỗi một tế bào đều tan vỡ gây dựng lại, xương cốt, cơ bắp, làn da… có một loại cảm giác muốn nổ tung.

- Xong!
Trong lòng Tổ An dâng lên cảm giác sợ hãi, sau đó đau đớn mãnh liệt để hắn mất đi ý thức.

Cũng không biết qua bao lâu, khi hắn tỉnh lại, phát hiện mình còn ở trong nước, bị một tảng đá lớn bên bờ ngăn lại, hoàn cảnh xung quanh có chút lạ lẫm, hiển nhiên vừa rồi hôn mê thuận dòng nước không biết trôi về chỗ nào.

- May mắn vừa rồi hôn mê không có bị quái ngư gì nuốt sống.

Tổ An vội vàng kiểm tra thân thể, phát hiện tay chân đều còn, không khỏi may mắn thở dài.

Cảm giác đau đớn kịch liệt biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một loại cảm giác linh hoạt nhẹ nhàng, hắn rõ ràng cảm ứng được thân thể có chút khác biệt, nhưng còn nói không ra khác biệt chỗ nào.

Hô hấp không khí một chút, tựa hồ có thể cảm giác được mùi vị thơm ngát.

- A, pháp trận thứ ba đã tràn đầy?

Trước đó vật chất kim sắc trong pháp trận thứ ba còn thiếu một chút, cho nên nghiêm chỉnh mà nói, hiện tại hắn mới đường đường chính chính đạt tới Nhị phẩm cấp ba.

Xem ra tư chất cao một chút chính là không giống, tựa hồ chỉ hô hấp không khí, vật chất kim sắc ở trong pháp trận cũng sẽ chậm rãi tăng trưởng.

Tổ An đang suy nghĩ bây giờ tư chất của mình là cái gì, trước đó là Đinh tự hạ đẳng, chuyển thành thuyết pháp kiếp trước hẳn là D, vậy mình tổng cộng ăn năm viên Tẩy Tủy Đan, nếu như mỗi viên Tẩy Tủy Đan tăng lên một cấp, trên D- là D, D+, C-, C, C+, ách, không đúng, dựa theo bàn phím nhắc nhở, tư chất của hắn đã tăng lên tới đỉnh cấp, mỗi viên Tẩy Tủy Đan không phải chỉ tăng lên một cấp, vậy bây giờ tư chất của mình hẳn là A+, hay là S?
Trên S có S+ hay không.

Không biết tư chất đỉnh cấp của thế giới này đến cùng là cái gì, chỉ có thể về sau chậm chậm tìm hiểu.

Hắn phóng tầm mắt nhìn tới, cảm giác nhìn thấy thế giới tựa hồ không giống trước kia, hắn có thể nhìn thấy gió lay động lá cây, hồ điệp vỗ cánh, con kiến rung râu, một thiếu nữ mỹ lệ chậm rãi từ trong mặt nước nhô đầu ra, con cá trong nước đang đuổi bắt tôm nhỏ!
A, hình như có chỗ nào đó không đúng?
Hắn vội vàng quay đầu, phát hiện ngoài mấy mét, trong nước có một thiếu nữ trẻ tuổi, vừa rồi có thể là bởi vì tảng đá bên người cản trở, lại thêm hắn hôn mê lơ lửng ở trong nước, bởi vậy song phương không có phát hiện lẫn nhau.

Chỉ thấy hơn phân nửa thân hình của thiếu nữ ở dưới mặt nước, chỉ lộ ra bờ vai tinh xảo mượt mà, cùng da thịt trắng noãn trước ngực, trong miệng hát giai điệu dân gian, phảng phất như hoàng oanh động lòng người.

Cánh tay nâng lên, thanh thủy từ trong lòng bàn tay trượt xuống, giọt nước lướt qua da thịt kiều nộn, cuối cùng rơi vào trên khuôn mặt linh lung nhu thuận, bây giờ thể chất của Tổ An khác biệt dĩ vãng, thậm chí có thể thấy rõ bọt nước treo trên lông mi, càng lộ ra con mắt sáng tỏ động lòng người.

Lộc cộc!
Tổ An nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, chẳng lẽ tư chất đề cao, ngay cả chỉ số số đào hoa cũng đề cao?
- Ai ở đó?
Hiển nhiên, hắn phát ra thanh âm đã kinh động đối phương.

Tổ An vô ý thức trốn đến đằng sau tảng đá, không thể trách hắn sợ hãi, bởi vì hắn lập tức ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, nếu như kiếp trước đụng phải chuyện như vậy, cùng lắm thì con gái người ta mắng vài câu coi như xong, nhưng đây là thế giới tu luyện, người bình thường ai sẽ đến dã ngoại nguy cơ tứ phía này?
Hiện tại tu vi của hắn có thể nói là tầng dưới chót nhất của tu hành giới, xác suất cấp bậc đối phương cao hơn hắn, vượt xa xác suất thấp hơn mình.

Vạn nhất đụng phải người tâm ngoan thủ lạt, mình dẫm vào vết xe đổ của Mai Hoa Thập Nhị thì oan uổng.

- Cô nương, ta nói ta là đi ngang qua ngươi tin không?
Tổ An vội vàng giải thích rõ ràng cho thỏa đáng, mấu chốt là hắn oan uổng thật.


- Ngươi! Ngươi là ai?
Thiếu nữ có chút bối rối hỏi.

Ah, tựa hồ cô nương này rất nhát gan.

Ánh mắt của Tổ An xoay chuyển nhanh như chớp, vội vàng đáp:
- Ta tới bên này hái thuốc, vừa rồi bị hung thú đuổi theo rớt xuống trong sông, kết quả ngất xỉu, chờ ta tỉnh lại đã ở chỗ này.

- Hái thuốc, ngươi hái thuốc gì?
Thanh âm của thiếu nữ ở một bên khác vang lên, hiển nhiên nàng cũng muốn mượn tảng đá này che chở thân thể.

Tổ An sững sờ, nghĩ thầm muội tử ngươi có phải chú ý sai địa phương hay không, tình cảnh này lại hỏi ta hái thuốc gì?
Nhả rãnh quy nhả rãnh, nhưng hắn vẫn đáp:
- Ta đang thu thập Cẩu Bảo.

Đến thế giới này thời gian quá ngắn, trước mắt hắn chỉ biết danh xưng của dược liệu này.

- Truy ngươi là Cương Liệt Hắc Sài?
Thanh âm của thiếu nữ vang lên lần nữa.

- Đúng vậy.


Tổ An sững sờ, tiểu cô nương này nhìn xem tuổi không lớn lắm, nhưng hiểu biết còn không ít nha.

- Sài Lang Cốc cách nơi này không xa, ngươi dám đi thu thập Cẩu Bảo, vậy thực lực của ngươi nhất định rất cao?
Thiếu nữ hỏi.

Tổ An ngượng ngùng cười nói:
- Còn tạm được.

Người khác đều là giả heo ăn thịt hổ, xem ra mình chỉ có thể đóng vai lão hổ để người ta sinh ra lòng kiêng kỵ mới được.

Thiếu nữ ồ một tiếng, cách một hồi lâu mới nói:
- Ta muốn đứng lên mặc quần áo, ngươi có thể! có thể nhắm mắt lại hay không?