Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Chương 26: Chôn giết Zombie



Điều khiến anh vui mừng là số ít Zombie có tốc độ nhanh sức lực lớn đều tự hành động, không biết phối hợp với nhau.

Nếu mà có Zombie cao cấp chỉ huy bọn chúng thì có lẽ Lệ Sâm chỉ còn cách chịu chết.hiện giờ tình huống đối với anh xem như là có lợi, Lệ Sâm chú ý đến cách tấn công của đám Zombie, dựa vào đó mà phản đòn nhờ vậy mà nhẹ nhàng hơn không ít.

hiện giờ anh đã không còn lo lắng nổ súng sẽ đưa tới nhiều Zombie hơn, ra tay gọn gàng linh hoạt cơ hồ là mỗi phát súng đều trúng đầu.

Bọn chúng bị ngâm trong nước quá lâu, màu da ảm đạm hơn người bình thườngkhông ít, nhìn thấy đồng bạn bị giết đám Zombie càng thêm cuồng bạo hơn.

Nam Ca ngồi ở trên xe kinh hoàng nhìn anh bị Zombie bao vây, không lâu sau cô dụi dụi con mắt, cảm giác như chiến trường càng ngày càng hướng qua bên này nha?

Xác nhận một hồi lâu cuối cùng cô khẳng định, Lệ Sâm cố ý chạy về hướng này!

Mặc dù bây giờ anh chưa phá được vòng vây, nhưng chỉ cần lại gần xe tất nhiên sẽ có biện pháp!

không được, cô không thể cứ ngồi chờ chết trên xe như vậy, cô cần làm chút gì đó giúp anh!

Nam Ca quay lại nhìn nhìn đống đồ trên ghế sau, trong lòng có biện pháp. Giờ phút này Lệ Sâm không chút hoang mang đối mặt với công kích của đám Zombie, mỗi phát súng đều làm Zomibe gần đó nổ tung đầu, vòng vây của chúng nó dần xuất hiện lỗ hổng.

Giờ phút này anh cách xe rất gần, trong lúc tìm góc độ lên xe thích hợp thì Nam Ca đột nhiên mở của xe ra. Lệ Sâm hiểu ý, đạp lên một con Zombie đang nhào vào anh lấy đà ngã vào xe, sau đó đem cửa xe đóng kín.

Toàn bộ Zombie còn lại bổ nhào lên xe. Cách cửa sổ xe Nam Ca vẫn có thể nhìn thấy răng nanh sắc nhọn của bọn chúng, ánh mắt đám Zombie này thật là kinh khủng.

Đáng sợ nhất là cô lại bị ảnh hưởng bởi sự nổi giận của chúng, trong cổ họng dần dần phát ra tiếng gầm nhẹ.

Lệ Sâm đưa mắt nhìn Nam Ca một cái, nắm chặt tay cô: "Nam Ca, không nên bị chúng ảnh hưởng, cô không giống bọn chúng."

một câu nói, giống như có một bàn tay kéo Nam Ca đang sa vào trong đầm lầy ra. côquay đầu nhìn Lệ Sâm một cái, khẽ cắn răng hỏi: "Chúng ta, làm sao bây giờ?"

Dù sao cả hai đã lên xe, nếu mà chạy, bọn chúng khẳng định không cắn được cái xe thiết giáp này, nhưng mà ở đây có nguồn nước nhỡ đâu có người khác đến đây lấy nước rất có thể sẽ bị Zomibe kéo vào đáy nước.

Lệ Sâm cũng đã tính đến vấn đề này, nhìn thoáng của sổ xe bị bao phủ hoàn toàn bởi Zombie: "Đám Zombie này không thể giữ lại."

Nam Ca đem quả boom cô mới vừa từ ghế sau tìm được cho Lệ Sâm. Cái thứ này uy lực khổng lồ, nếu có thể đem Zombie tụ tập lại một chỗ, một quả boom cũng có thể giết hết bọn chúng.

"Tôi đi đánh lạc hướng bọn chúng." Nam Ca kiên định nói .

Nhưng mà trong lòng có một tiểu Nam Ca gào lên với cô, Nam Ca mày điên rồi, mày cũng là Zombie mà, sao có thể giúp con người giết Zombie! Bây giờ hai người hoàn toàn có thể phủi mông bỏ đi nha!

Nam Ca thuyết phục bản thân không được, bởi vì cô làm như thế nào cũng khôngquên được, ở thời điểm nguy hiểm nhất Lệ Sâm đã đẩy mình ra.

cô vốn tưởng là Lệ Sâm sẽ giống như trước đây đồng ý nhưng mà ai biết, anh ta lại cự tuyệt: "cô không cần đi."

Nam Ca không thể nghĩ ra có biện pháp nào tốt hơn, nếu mà cô không xuống xe làm sao bắt bọn chúng tụ tập lại một chỗ?

cô đang định thuyết phục Lệ Sâm, anh đã kiên quyết tỏ vẻ: "Tôi có biện pháp khác."

anh nghiêng đầu nhìn Nam Ca: "Lần này, cô tin tưởng tôi chứ?"

Có lẽ là ánh mắt của anh quá tự tin khiến cho người ta an tâm, Nam Ca ngơ ngác gật gật đầu. Lập tức cô nhìn thấy Lệ Sâm nhếch miệng cười một cái, lạnh lùng trong ánh mắt nháy mắt tan biến giống như vùng thảo nguyên tươi đẹp đầy sức sống.

Lệ Sâm nhận lấy quả boom trong tay cô, quay đầu lại khởi động xe. Nam Ca nghe được tiếng động cơ xe không hiểu sao lại thấy kích động. không biết biện pháp anh nóilà cái gì đây.

Lệ Sâm đạp chân ga, chiếc xe rú lên rồi phóng đi, những con Zombie nằm sấp ở trênxe đều bị đánh rơi xuống. Tốc độ xe rất nhanh nhưng mà đám Zombie vẫn đuổi sát theo không ngừng nghỉ. Lại có thêm nhiều Zombie từ đáy nước bò ra ngoài, đuổi theo đằng sau xe của bọn họ, từng tiếng kêu gào bén nhọn chấn động đến mức toàn bộ rừng núi đều rung động.

Động tĩnh lớn như vậy, dọa sợ không ít dân chúng trốn ở vùng phụ cận. Bọn họ còn lặng lẽ hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Như thế nào lại có động tĩnh lớn như vậy?"

Có người lập tức che miệng anh ta: "anh nói nhỏ một chút, hiện tại giác quan đám Zombie này ngày càng nhạy cảm nhỡ đâu bọn chún nghe thấy tiếng anh. Động tĩnh lớn như thế chắc là có người lại đi vào đoạn sông chết rồi đem tất cả Zombie bên trong đều kinh động đi."

Có người nghe thấy lời này lập tức lộ ra một ánh mắt thương hại. Chỗ kia đáy nước đều là Zombie, bọn họ thà đi chỗ xa hơn lấy nước cũng không dám qua chỗ đó kinh động bọn Zombie dưới nước. Mấy người đó chắc cũng không sống được đâu.

Dây an toàn của Nam Ca đã được cài chặt, cô quay đầu nhìn tình huống đằng sau rồi báo cáo vị trí Zombie cho Lệ Sâm.

Lệ Sâm tập trung lái xe, một hồi lâu mới hỏi Nam Ca một câu: "Tất cả chúng nó đều đuổi theo sao?"

"Tất cả đều, đi theo hết." Nam Ca thật sự rất là kinh ngạc sao mới có ba ngày đi qua Zombie cũng đã có thể hoạt động nhanh như thế? Vừa mới nãy, cô nhìn thấy móng vuốt sắc bén của chúng nó, nếu bị cào một cái chắc là cả trái tim cũng có thể bị móc ra.

Ngẫm lại dị năng của hai chị em Lâm Phong Tuyết kém hơn không biết bao nhiêu so với trình độ tiến hóa của đám Zombie này. Xong đời, nhất định là cô đi theo Lệ Sâm lâu quá cho nên suy nghĩ cũng gần bị anh đồng hóa rồi, giờ lại bắt đầu lo lắng đến tương lai sau này của loài người.

Bởi vì quá tập trung nên cô không để ý đến hướng đi của xe. "Chuẩn bị xong chưa? chúng ta cần phải nhảy,nếu cô thấy sợ thì nhắm mắt lại đi." Trong lúc Lệ Sâm nóichuyện đã tìm được kính quang lọc đeo lên, tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng.

Nam Ca nghe vậy quay đầu nghi ngờ nhìn thoáng qua trước xe, cô vừa liếc mắt mộtcái suýt nữa thì nhảy dựng lên.

Phía trước là cái gì quỷ gì! Sao lại có một cái rãnh vừa sâu vừa dài ở đây! Quan trọng là từ bờ bên này đến bờ bên kia nhìn như vậy chắc rộng ít nhất là mười mét, xe làm sao mà nhảy qua được! Nếu cố đi qua chỉ có thể rơi vào trong rãnh thôi!

Nam Ca kinh hãi nói không ra lời, muốn gọi nhưng thanh âm bị kẹt ở cổ họng.cô thấy Lệ Sâm đem tốc độ xe tăng đến tối đa hướng đến cái rãnh sâu kia phi tới 

A a a! Người đàn ông này có phải hay không điên rồi! Nam Ca ôm lấy tay lái, một tiếng gào thảm thiết hận không thể so với đám Zombie đằng sau vang dội hơn truyền ra.

Trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc như trước mắt vậy mà Lệ Sâm còn khẽ cườimột cái. Tiểu Zombie này còn có tinh thần gào thét, rất tốt, chính mình không cần locô bị sợ đến ngốc rồi.

Giờ phút này Nam Ca như chờ bị tuyên án tử hình, thật không nghĩ đến cô làm mộtcon Zombie, không phải bị đập nát đầu chết mà là bị ném chết! "Lệ Sâm, anh là đồ điên!" Nam Ca chỉ kịp kêu to một tiếng xe lao xuống rãnh, vạch ra một vòng cung đẹp mắt trên bầu trời hướng tới rãnh sâu kia bay qua.

Bánh xe cuối cùng cũng đã rời khỏi mặt đất thật sự bay lên! Tốc độ quá nhanh dẫn đến áp lực lớn khiến mặt của Nam Ca vặn vẹo biến hình hận không thể tụ lại một chỗ.

không có cách nào cô chỉ có thể nhắm mắt lại.

Thời gian không biết là đã trôi qua bao lâu, giống như rất dài cũng giống như chỉ cómột cái chớp mắt,chiếc xe "Ầm" một tiếng rơi xuống đất. Dùng sức hét lên một tiếng cuối cùng, Nam Ca nhắm chặt hai mắt lại nghĩ tới bản thân mình ngã chết. lần này mình thật sự chết!

Nhưng mà qua một lúc lâu cũng không nghe thấy được tiếng xe ầm ầm nổ mạnh. Ngược lại giống như là thay đổi phương hướng sau đó chậm rãi ngừng lại.

Lệ Sâm vươn tay vỗ vỗ mặt Nam Ca: "Tiểu câm điếc, mở mắt ra đi, chúng ta tới rồi."

Nam Ca cơ bản là không tin còn dùng sức nhắm mắt lại nói: "Tôi... Tôi hiện tại nhất định, là chết rồi..."

Giọng nói Lệ Sâm tràn ngập sung sướng: "cô không muốn xem đám Zombie bị chôn giết như thế nào sao?"

Nam Ca vừa nghe anh nói như thế cuối cùng cũng nhịn không được mở mắt ra. khi thấy cảnh tượng trước mắt cô lại không nhịn được há to miệng. Hóa ra những con Zombie kia thật sự nhảy qua theo xe họ nhưng mà bọn chúng cũng chỉ nhảy được cùng lắm là sáu mét, vì vậy nguyên một đám ở giữa không trung toàn bộ đều rơi xuống phát ra tiếng rú thê lương.

Trí óc của đám Zombie này kém hơn quá nhiều so với con nên dù sức chiến đấu của chúng nó rất mạnh mẽ cũng không bì lại được. Cho nên coi như là Zombie đằng trước đều ngã xuống vẫn không ngăn được bước chân những con Zombie đằng sau.

Giờ đã là buổi chiều, mặt trời mơ hồ có dấu hiệu sắp lặn. Đối diện xe của bọn họ là phía Tây, một đám mây hồng chiếu rọi xuống. Xem một đám Zombie thay nhau nhảy xuống hố sâu thật sự là... Cảnh tượng quá bao la hùng vĩ.

Liên tục chừng mười phút đồng hồ đám Zombie mới rơi toàn bộ xuống hố. Lệ Sâm bước xuống xe nâng ống nhòm lên quan sát đáy hố sâu, những con Zombie kia quả nhiên đều đang giương nanh múa vuốt cố gắng bò lên.

Bản thân anh chính là con mồi tốt nhất khiến tất cả Zombie đều di động hướng tới bên này. Nhìn thời gian không sai biệt lắm anh dứt khoát lui về phía sau mấy chục mét, điều chỉnh góc độ cho tốt, một quả boom cỡ nắm tay bị anh ném xuống hố! 

Quả boom rơi xuống vị trí không sai chút nào đem đám Zombie đang tập trung nổ tanh bành!

Nam Ca nghe được tiếng bùm bùm boom nổ, cảm xúc cũng không tránh khỏi bị bành trướng lên. Đất đá bị bắn lên bụi bay mù mịt, trong không khí nồng nặc mùi tanh hôi của máu thịt và mùi cháy khét của đám Zombie.

Chờ sau khi bụi bặm tan bớt, Nam Ca cùng Lệ Sâm liếc mắt nhìn nhau đi đến bên cạnh hố sâu ngó xuống. Rất tốt, phần Zombie đều bị nổ chết, hiện giờ chỉ còn lại vài conđang kéo hơi tàn.

Nếu đã làm thì đương nhiên phải nhổ cỏ tận gốc, Lệ Sâm lập tức đem ống nhòm vứttrên mặt đất bắt lấy tay Nam Ca: "cô theo tôi cùng đi xuống."

Nam Ca kinh ngạc nghĩ cô đi làm cái gì nha?

Lệ Sâm hiểu ngay suy nghĩ trong đầu cô, cau mày nói: "Lực chiến đấu của cô quá kém, từ giờ sẽ phải liên tục luyện tập."

Luyện tập? Dùng đồng loại của cô để luyện? đối thủ của cô không phải là con người sao?

Tuy nhiên Lệ Sâm không có cho cô cơ hội cự tuyệt đã ôm lấy eo cô trực tiếp nhảy xuống!

Nam Ca quả thực bị dọa đến độ muốn khóc, lần này xương sườn cô sẽ không bị gãy vài cái đi? 

Cũng may lần này anh tiếp đất rất vững vàng thậm chí sau khi hạ xuống mới đem côthả ra. Nam Ca vỗ vỗ ngực, còn có chút kinh ngạc về sự thay đổi của anh.

Lệ Sâm đưa một con dao găm cho Nam Ca: "cô đi sát theo tôi.