Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 102



Chọn bừa một cái băng đô tóc giá vài tệ trên trang mua sắm, ngay lập tức màn hình di động xuất hiện giao diện thanh toán.

Đồng thời Hách Tri Nhiễm còn chú ý tới địa chỉ nhận hàng vậy mà lại là triều Đại Thuận...

Như vậy có thể nhận thấy được, nàng xuyên qua có lẽ là có dự mưu từ trước.

Chỉ không biết vị đại thần nào nhàm chán như vậy, nhất định phải đưa nàng đến chỗ này chịu khổ.

Cũng có lẽ là trời xanh thương tiếc công đức của Mặc Cửu Diệp, không đành lòng để cho hắn c.h.ế.t trên đường lưu đày, muốn cho hắn có thêm một cơ hội sống sót.

Trừ cái này ra, Hách Tri Nhiễm không nghĩ ra được lý do nào chính xác hơn cả.

Phía dưới hiện lên cách thức thanh toán.

Nhìn thấy trong tài khoản Ailpay còn 1300 tệ, Hách Tri Nhiễm nhanh chóng chọn lựa chi trả bằng Ailpay.

Vừa mới thanh toán thành công, trong chớp mắt, chiếc bờm tóc lập tức xuất hiện trước mắt của nàng.

Hách Tri Nhiễm vui mừng quá đỗi, tuy rằng không có biện pháp liên hệ với thế giới bên ngoài, nhưng có được chức năng mua sắm tiện lợi như vậy, quả là trợ lực lớn nhất đối với nàng.

Nàng thấy mua sắm băng đô tóc thành công, lại tiếp tục tính toán mua một túi đồ ăn vặt, lần này nàng dự định dùng thẻ ngân hàng của chính mình để chỉ trả.

Kết quả, lần thao tác này làm Hách Tri Nhiễm phải thất vọng rồi.

Giao diện hiển thị nàng không có thẻ ngân hàng liên kết.

Điều này quá không khoa học, tuy rằng kiếp trước nàng không có nhiều tiền tiết kiệm, nhưng là một người thường xuyên mua sắm, làm sao có thể không liên kết thẻ ngân hàng với ứng dụng Taobao chứ. Huống chi, nạp tài khoản Ailpay cũng cần phải có thẻ ngân hàng.

Cái này chỉ có thể chứng minh, thân thể kiếp trước của nàng đã chết, thẻ ngân hàng bị xóa bỏ hoặc đóng lại.

Khi xác định chắc chắn thẻ ngân hàng không có để sử dụng, Hách Tri Nhiễm nhanh chóng nhận ra sự quý trọng của 1300 tệ trong tài khoản Ailpay.

Ngay ở thời khắc nàng cảm thấy hụt hẫng trượt qua trượt lại các thanh ứng dụng trên Taobao, bỗng nàng phát hiện ra chỗ này cón có một chức năng.

Đó chính là trở thành thương gia.

Nhưng mà trở thành thương gia thì phải bán cái gì bây giờ?

Trong lúc do dự, ánh mắt Hách Tri Nhiễm không tự chủ mà liếc qua những đồ vật được thu từ phủ Hộ Quốc Công và quốc khố.

Lập tức đôi mắt Hách Tri Nhiễm sáng bừng lên, nàng có thể mở một cửa hàng chuyên kinh doanh đồ cổ, chuyên bán ra những thứ tốt ở thời cổ đại này.

Vừa lúc nàng còn đang phát sầu vì vấn đề đưa mấy thứ trong quốc khố ra ngoài ánh sáng, bây giờ không phải vừa lúc giải quyết được tất cả hay sao.

Có ý tưởng, Hách Tri Nhiễm lập tức học tập cách thức trình tự mở cửa hàng trên hệ thống.

Nàng vừa mới mở ra phần thuyết minh cách mở cửa hàng, thì nghe thấy có người gọi.

"Hách thị, Cửu Diệp đã ngủ chưa? Ta có chuyện muốn nói với hắn."

Hách Tri Nhiễm thu hồi ý thức trong không gian, thấy người đến là Tạ Thiên Hải, vội vàng đứng dậy mời người vào trong phòng.

Mặc Cửu Diệp đã lau rửa xong từ lâu, tranh thủ lúc không có ai đã đem nước đi đổ bỏ.

Nghe thấy âm thanh nói chuyện bên ngoài, hắn vội vàng về giường nằm.

Tạ Thiên Hải vừa mới đặt m.ô.n.g ngồi ở mép giường thì Phương Truyền Châu cũng đến.

Như vậy vừa kịp, Mặc Cửu Diệp chỉ cần đón tiếp một lần là có thể giải thích rõ ràng toàn bộ sự việc.

Hách Tri Nhiễm chuyển một cái ghế đặt xuống bên cạnh Tạ Thiên Hải, mời Phương Truyền Châu ngồi xuống.

Sau đó xoay người đi ra ngoài, đồng thời đóng cánh cửa lại.

Sở dĩ Hách Tri Nhiễm lựa chọn tránh đi bởi vì có hai nguyên nhân.