Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 136



Cửa hàng mới khai trương, chủng loại sản phẩm không nên chỉ để duy nhất, vì thế Hách Tri Nhiễm lại chọn bừa một ít tranh chữ và trang sức, đăng lên bên trong cửa hàng.

Tương tự như cũ, những vật phẩm được chọn sau khi đăng lên đều biến mất trong nháy mắt.

Hách Tri Nhiễm không hề lo lắng, dù sao ứng dụng Taobao này cùng với sự hiểu biết trong kiếp trước của nàng hoàn toàn khác biệt, đều có thể tự động định giá và truyền tải hình ảnh, thì thu hồi sản phẩm trước tiền cũng không có gì đáng trách.

Bận việc khoảng hai giờ đồng hồ, Hách Tri Nhiễm thành công đăng lên 20 kiện thương phẩm.

Giá trị cao nhất chính là một bức tranh chữ của nhân sĩ nổi danh, hệ thống định giá từ 100 đến 130 vạn.

Giá rẻ nhất chính là một cây trâm bạc, định giá trong khoảng 1,5 vạn.

Đối với Taobao mà nói, sản phẩm cần bán của Hách Tri Nhiễm có giá trị tương đối cao, nàng cũng không mong chờ có doanh số lớn.

Chỉ cần có thể mang lại cho nàng một chút tiền để sử dụng tạm thời là được, dù sao trong không gian nàng có rất nhiều vàng bạc châu báu.

Chỉ cần có thể tạo quan hệ tốt với nhóm quan sai, bất cứ lúc nào đều có cơ hội đi tiếp viện vật tư.

Định giá thương phẩm trong cửa hàng, đối với Hách Tri Nhiễm mà nói cũng coi như hoàn thành một chuyện lớn.

Từ khi nàng xuyên tới nơi này, vẫn là lần đầu tiên dừng ở trong không gian lâu như vậy.

Nhìn xem đồng hồ treo trên tường, đã tới 11h30 khuya.

Nghĩ tới việc Mặc Cửu Diệp còn phải một lúc nữa mới có thể quay về, Hách Tri Nhiễm liền đi tới phòng tắm.

Thử mở vòi nước ra, nước lập tức phun ra thẳng tắp, hơn nữa còn là nước nóng.

Từ kinh thành ra ngoài, dọc theo đường đi lang bạt kì hồ, trên người dính đầy tro bụi.

Hách Tri Nhiễm hoặc đã không làm, hoặc là làm đến cùng, dự tính tắm rửa sạch sẽ rồi mới ra ngoài.

Nàng nhanh chóng cởi bỏ quần áo mang vụn vá trên người, tiện tay ném vào máy giặt tự động để giặt sạch, bản thân thoải mái hưởng thụ tắm nước nóng.

Cảm giác khiến cho người ta sảng khoái cả trong lẫn ngoài đã lâu không thấy, bọt nước trắng xóa từ trong vòi nước tuôn ra, dường như cuốn theo hết tất cả muộn phiền không vui trong ngày của nàng đi mất.

Hách Tri Nhiễm sợ Mặc Cửu Diệp thay đổi thời gian trở lại, không dám ở trong này chậm trễ lâu dài.

Nhanh chóng kì cọ sạch sẽ, rồi bọc khăn tắm đi ra ngoài. Nàng tìm máy sấy tóc, làm tóc nhanh khô.

Lúc này, máy giặt cũng phát ra âm thanh nhắc nhở kết thúc.

Hách Tri Nhiễm lấy ra quần áo còn chút hơi ẩm, sử dụng máy sấy làm khô hết mức có thể.

Sau đó nhanh chóng mặc lên người, rời khỏi không gian.

Lúc này, đã qua giờ tý, Mặc Cửu Diệp còn chưa quay lại.

Hách Tri Nhiễm nghĩ ngày mai còn phải tiếp tục lên đường, vì dưỡng đủ tinh thần, nàng nằm lên giường chuẩn bị nghỉ ngơi.

Nhưng mà trong lòng còn việc vướng bận, muốn đi vào giấc ngủ quả thực rất khó, rơi vào đường cùng, Hách Tri Nhiễm cũng chỉ đành nhắm mắt dưỡng thần.

Thời gian trôi qua từng chút một, nhìn đồng hồ treo tường trong không gian, đã hơn hai giờ sáng. Mặc Cửu Diệp còn chưa trở lại.

Trong lòng Hách Tri Nhiễm có chút không yên.

Nàng sợ Mặc Cửu Diệp trong thời kỳ đặc thù này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nói như vậy, những việc nàng làm đều là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Nhưng mà ở thời điểm chỗ này, việc duy nhất nàng có thể làm được là chờ đợi.

Nhìn cửa sổ giấy đối diện, đã có dấu hiệu trắng sáng.

Bên ngoài còn thỉnh thoảng truyền đến vài âm thanh tiếng gà gáy.

Cái này có nghĩa, sắp đến hừng đông.

Trong lòng Hách Tri Nhiễm càng thêm lo lắng, thậm chí rất nhiều lần nàng có ý nghĩ muốn đi ra ngoài tìm kiếm thử xem.