Hách Tri Nhiễm nhìn qua một lượt, nghĩ tới đêm qua đánh c.h.ế.t số sói này, tuy rằng đa số đều là công lao của nàng và Mặc Cửu Diệp, nhưng nàng cũng thấy được nam nhân nhà họ Tạ và nhà họ Phương đều có xuất lực, cũng không thể để cho bọn họ bận rộn không công được.
Huống chi, nhân thủ nhà họ Tạ và nhà họ Phương đều không có bạc, nếu luôn cứ tiếp tế như vậy cũng không phải là kế lâu dài, không bằng cũng nhân cơ hội này để cho bọn họ kiếm chút tiền bạc.
Tin rằng khi làm như vậy, người nhà họ Tạ và nhà họ Phương sau này cũng có thể có thêm chút tự tin.“Bành quan gia, nếu như ta có thể làm cho đám soi hoang này càng đạt thêm lợi nhuận, thì số tiền đó có thể để cho ta tự mình phân phối được không?”
“Đương nhiên có thể”. Lấy hiểu biết của Bành Vượng với Hách Tri Nhiễm, nữ nhân này ý xấu nhiều vô cùng, nàng nói có thể đạt được càng nhiều lợi nhuận, thì nhất định có thể làm được.
Hách Tri Nhiễm có được câu trả lời chắc chắn, lập tức tinh thần tỉnh táo.
Tạm thời không thể hưởng thụ xoa bóp thoải mái, vụt cái đứng lên.
"Đi, hiện tại chúng ta dẫn người đi xử lý những con sói hoang đó".
Trong lòng Mặc Cửu Diệp cũng tò mò, Hách Tri Nhiễm làm thế nào để khiến cho những con sói hoang đó đạt thêm được càng nhiều lợi nhuận.
Vì thế, hắn cũng đứng dậy đi theo.
Hách Tri Nhiễm hô hào nam nhân nhà họ Tạ và nhà họ Phương đến.
Sau đó nhìn vê phía Bành Vượng: "Bành quan gia, đầu tiên chúng ta cần phải làm chính là lột bỏ toàn bộ da sói".
Nghe vậy, trong lòng Bành Vượng đã đoán được kế hoạch của Hách Tri Nhiễm, đơn giản chính là chỉ bán đám da sói này thôi, một tấm da sói vẫn có thể bán được một lượng bạc như cũ.
Chẳng qua, những cái thịt sói kia căn bản không đáng giá tiền, nàng nói lợi nhuận nhiều ra rốt cuộc đến từ chỗ nào?
Mặc dù trong lòng khó hiểu, nhưng vẫn lựa chọn duy trì Hách Tri Nhiễm như cũ, hắn ta cũng muốn nhìn xem nữ nhân này có thể làm thế nào biến số thịt sói không đáng giá tiền thành đáng giá.
Ra lệnh đám quan sai lấy ra d.a.o găm của chính mình, toàn bộ đều đưa đến trước mặt Hách Tri Nhiễm.
Hách Tri Nhiễm tùy ý cầm lấy một con d.a.o găm, cầm lấy một chiếc chân sau con sói, nhanh nhẹn bắt đầu lột da.
Mặc Cửu Diệp thấy thế cũng cầm lấy một con d.a.o găm tiến lên hỗ trợ.
Nam nhân nhà họ Tạ và nhà họ Phương cũng sôi nổi học theo hành động của hai người, bắt đầu động thủ.
Hách Tri Nhiễm còn không quên nhắc nhở mọi người cẩn thận một chút, đừng lột hỏng da sói, như vậy bán đi sẽ được ít bạc.
Nữ quyến có lá gan lớn một chút cũng chạy đến hỗ trợ, trước khi đến bữa ăn, bọn họ đã lột hoàn hảo 20 tấm da sói.
Hiện giờ người nhà họ Lý bị đưa về kinh một lần nữa xử lý, người nhà họ Hà ở đây càng có vẻ thêm không hợp nhau.
Trong tay bọn họ cầm bánh bao đen, nhìn những người kia vội đến khí thế ngất trời, bắt đầu hối hận vì lúc trước đối nghịch với nhà họ Mặc.
Hiện giờ thật khen ngược, cả ngày chỉ có thể gặm bánh bao đen sặc c.h.ế.t người không nói, còn bị đoàn người cô lập...
Không thể không nói, người nhà họ Mặc, nhà họ Phương và nhà họ Tạ đã rất tự nhiên coi người nhà họ Hà trở thành không khí, ngay cả nhìn cũng ngại liếc mắt một cái.
Quan sai không có biện pháp, không muốn thấy cũng phải nhìn, đặc biệt là sau sự việc Lý Nhu Nhi, bọn họ càng thêm trở nên cảnh giác, thời điểm mỗi lần nhìn về phía người nhà họ Hà, còn muốn đến kiểm tra quân số.