Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 177



Còn có cái gì quan trọng hơn sự thoải mái trên đường lưu đày nữa chứ?

Ngay khi Mặc lão phu nhân cảm thấy vui mừng vì có một con dâu hiểu chuyện như vậy thì Hách Tri Nhiễm đã đến trước mặt bà.

"Mẫu thân, đây là số bạc mà Mặc gia chúng ta kiếm được, mẫu thân cất đi ạ."

Thấy số bạc Hách Tri Nhiễm đưa cho mình, Mặc lão phu nhân trong lòng cảm thấy bằng lòng nhưng cũng từ chối mà nói:

"Bạc con cất đi, hôm nay mẫu thân liền làm chủ, sau này Mặc gia chúng ta sẽ do Hách thị lo liệu nhé."

Mặc lão phu nhân lo lắng những con dâu khác không phục nên trong lúc nói chuyện, ánh mắt bà cũng nhìn lướt qua các nàng.

Mấy tẩu tẩu hôm này cũng tâm phục khẩu phục Hách Tri Nhiễm, làm gì có chuyện không phục nữa chứ?

Đại tẩu thấy vậy liền vội vàng thay mặt các tẩu tẩu khác bày tỏ lập trường của mình.

"Mẫu thân nói đúng ạ, cửu đệ muội có năng lực lại thông minh, Mặc gia chúng ta mặc dù sa sút nhưng cũng cần một gia chủ biết lỹ lẽ."

Nói xong nàng ấy nhìn Hách Tri Nhiễm, nói một cách chân thành: "Cửu đệ muội, đại tẩu sau này đều sẽ nghe theo sắp xếp của muội."

"Ta cũng đồng ý để cửu đệ muội quản lý việc nhà."

"Cửu đệ muội, tam tẩu cũng đồng ý."

"Cửu đệ muội, sau này ngũ tẩu chuyện gì cũng đều sẽ nghe theo muội."

Các nữ gia nhân Mặc gia vốn dĩ không hy vọng đến tương lai thì lúc này lại một lần nữa dấy lên ý chí chiến đấu, nhao nhao bày tỏ thái độ của mình.

Mặc Cửu Diệp là con người rắn rỏi nhưng vào lúc này cũng bị trí thông minh và sự thấu hiểu sâu sắc của Hách Tri Nhiễm làm cảm động, thậm chí đang vui mừng, không biết mình có tài đức gì mà có thể lấy được một hiền thê như vậy.

Hách Tri Nhiễm thấy mọi người nhất trí đồng ý lời của mẫu thân thì cũng không cãi lại, lấy tay áo che lại đưa hai mươi lăm lượng bạc kia vào trong không gian.

"Được, nếu mọi người tin ta thì nhà này ta tạm thời quản lý."

Năm mươi lạng bạc của Bành Vượng không thể một mình hưởng thụ, hắn ta cũng phải chia cho các huynh đệ của mình một ít để họ cũng được vui vẻ.

Bành Vượng dẫn đầu kêu các quan sai rời đi.

Quan viên rời đi, vị trí trống có thể nhìn thấy phương hướng của Hà gia.

Mọi người trong Hà gia đều đang giận dữ nhìn Hách Tri Nhiễm.

Đoạn đối thoại vừa nãy, bọn họ nghe cũng hiểu được sơ sơ rằng những người này đang chia bạc nhưng không chia cho Hà gia bọn họ.

Nếu không phải sợ những tên quan sai kia thì bọn họ sớm đã tìm Hách Tri Nhiễm để tranh luận phải trái rồi.

Dựa vào cái gì mà Phương gia và Tạ gia đều được chia bạc. Lúc bầy sói xuất hiện, họ cũng có ôm đá phòng ngự, nhưng họ chỉ dám đứng sau cùng không dám xông về trước thôi...

Hách Tri Nhiễm liếc người Hà gia, nàng đã miễn nhiễm với ánh mắt không thiện cảm của họ.

Nàng gọi bà bà, tẩu tẩu và tiểu cô, cùng các nữ gia nhân Tạ gia và Phương gia cùng lên xe gỗ.

Các nữ gia nhân lúc nhìn thấy Hách Tri Nhiễm quay về đã thấy rất nhiều vải thô để trên xe, từng người đều cảm thấy hâm mộ không thôi.

Tuy nói những chất liệu này tệ hơn những thứ mà người hầu trong nhà họ mặc ngày xưa, nhưng trong giai đoạn đặc biệt này thì có còn hơn không.

Hơn nữa, mặc dù chất liệu thô không đẹp nhưng quần áo làm từ nó tốt hơn nhiều so với những miếng vá họ mặc. Mặc Hàm Nguyệt thấy cửu tẩu vào thành mang nhiều đồ về như vậy thì liền cười tít mắt.

"Cửu tẩu, tẩu thật giỏi a, lại có thể mua nhiều đồ tốt như thế trở về."

Hách Tri Nhiễm cưng chiều xoa đầu Mặc Hàm Nguyệt.