Mạnh Hoài Ninh trong lòng cười lạnh: Đã đến lúc này rồi, ngươi còn cứng miệng ở chỗ này nữa à, ta sẽ cho ngươi thấy rốt cuộc là miệng ngươi cứng hay là quyền của bản quan cứng hơn.
Hắn ta nhìn những người đang quỳ: "Những người dân đã từng bị Thôi Văn làm tổn thương ở đây, hãy nói ra những oan khuất của mọi người, bản quan sẽ làm chủ cho các người."
Một vài người dân nhìn nhau rồi lần lượt tiến lên kể lại những việc làm xấu xa của Thôi Văn.
Lúc đầu, Thôi Văn còn tiếp tục ngụy biện, nhưng Mạnh Hoài Ninh đã ra lệnh cho người bịt miệng của hắn ta lại.
Sau khi nhóm người đầu tiên nói xong những nỗi oan khuất của mình, nhóm người thứ hai đã bắt đầu nói tiếp.
Những người dân đang đứng xem nghe xong câu chuyện của những người đó, không khỏi bắt đầu chửi Thôi Văn phát rồ.
Một số người thậm chí còn chạy về nhà lấy một ít lá rau thối và trứng thối, chờ lát nữa lui đường thì dùng để ném lên tên điên này.
Mãi cho đến khi Mạnh An đang ghi chép ở bên cạnh đến mức những cả tay, Mạnh Hoài Ninh mới ra lệnh cho mọi người đình chỉ lại.
Cho dù vẫn còn nhiều người dân chịu oan khuất chưa được lên tiếng, nhưng chỉ như hôm nay thôi đã có thể làm Thôi Văn c.h.ế.t hàng trăm lần rồi.
Mạnh Hoài Ninh tuyên bố trước công đường, Thôi Văn - huyện thư Doãn Thành sẽ bị cách chức huyện thư, phương án xử lý cụ thể việc này ra sao sẽ được quyết định sau khi thẩm tra xong.
Tất nhiên, tất cả những người có mặt đều biết Thôi Văn đã không thể sống nổi nữa rồi, ngay cả lăng trì cũng không thể trả giá đủ cho những việc mà hắn ta đã làm.
Dân chúng nghe được tin tức đấy thì đều cảm thấy hả lòng hả dạ.
Bách tính vây xem bên ngoài huyện nha đồng thanh hô to đại nhân anh minh.
Cùng lúc đó, Mạnh Hoài Ninh còn phái người đi niêm phong Thôi trạch, Thôi Văn và phu nhân Lưu thị bị tạm giam vào đại lao huyện nha, chờ sau khi thẩm vấn xong sẽ định tội.
Buổi thẩm tra xét xử Thôi huyện thừa hôm nay tạm thời kết thúc ở đây, Mạnh Hoài Ninh lại dẫn theo Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm trở lại thư phòng.
"Mặc đại ca, tẩu tử, bây giờ ta sẽ giúp các người sắp xếp một chỗ ở phù hợp, được không?”
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm biết Mạnh Hoài Ninh muốn cho bọn họ một môi trường sống thoải mái hơn.
Nhưng mà, hai người cũng không trả lời ngay.
Nếu như Thôi gia không cố tình gây khó dễ, Hách Tri Nhiễm cảm thấy sống ở thôn Tây Lĩnh cũng tốt lắm.
Lúc mới vào thôn nàng đã phát hiện, phía bắc của thôn có một con sông rất lớn, cho thấy nguồn nước ở đây luôn đủ đầy.
Vả lại rất nhiều đất canh tác, nhưng bởi vì dân số ở thôn Tây Lĩnh không nhiều, cho nên nhiều mảnh đất đang bị bỏ hoang.
Nhiều đất chưa sử dụng như vậy, tương lai bọn họ cũng không cần lo lắng về việc không mua được đất canh tác.
Thôn Tây Lĩnh dựa lưng vào núi, trong nhà có mấy đại nam nhân võ công cao cường, tương lai muốn ăn thịt thú rừng cũng tiện.
Huống chi, nàng còn muốn sử dụng những hạt giống trong không gian, tạo ra một vườn cây hoa quả có một không hai.
Tóm lại, thôn Tây Lĩnh là một nơi vô cùng thích hợp để bọn họ sinh sống. Bây giờ Mạnh Hoài Ninh tới Doãn thành làm huyện lệnh, ngày đầu tiên đã ra tay giải quyết Thôi huyện thừa, chắc chắn khi người Thôi gia biết được chỗ dựa của mình đã rớt đài, thì bọn họ sẽ cụp đuôi làm người ngay thôi.
Mặc Cửu Diệp thích thôn Tây Lĩnh là bởi vì nơi đó hẻo lánh lại dựa núi gần sông, chỉ cần đầu mùa xuân năm sau xây một căn nhà thật tốt, người một nhà ở đó sống một cuộc sống không tranh với đời cũng rất tốt.