Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 23: Thi Đấu Hết Mình



- đương nhiên nơi đây cũng phân ra bảng xếp hạng về tóp những kẻ có chuỗi thắng kinh nhất, được gọi là Bánh Nhân Chiến Thần. Hầu như mấy thằng đó giàu tới mức mua cả quần đảo vài tháng để mà đi nghỉ mát với bọn chân dài nổi tiếng.

Thiên Long hỏi tiếp:

- vậy người ngoài cuộc có được đấu không?

- đương nhiên là có rồi, chỉ cần đăng ký là được.

Thiên Long gắt lên:

- vậy mày còn không mau đi đăng ký cho tao đi, mẹ kiếp làm giàu trên đôi tay mình mới là chính đáng hiểu không?

- hừ súc sinh.

Thiên Long cảm thấy cầy tiền bằng deep web không ổn, cái đó cày bừa vừa thôi, bitcoin mà dễ bị phát hiện lắm, với lại độ nguy hiểm đâu có thể tính sơ sơ được, nhiều khi Thiên Long ngồi cả tuần mà vẫn chưa làm xong một cái nhiệm vụ, cứ làm cái này lại lòi cái kia khiến hắn khổ muốn chết, nhưng bây giờ lại khác, có cái đấu trường này cày tiền dễ mà có thể rèn luyện kỹ năng chiến đấu nữa.

- chết đó!

Tuấn nó thật lòng khuyên nhủ, chơi cái này nói thật chả thọ tý gì, coi thôi cũng ớn lạnh cả người chứ đừng nói vào chiến.

- tin tao đi.

Tuấn thở dài đi đăng kí dự thi, vài trận đầu chắc không khó lắm, vài trận sau hi vọng thằng này biết điều mà bỏ đi làm người.

Thiên Long vào hàng chờ thi đấu, đã rất lâu rồi không có người đăng ký thi đấu cho nên thấy Thiên Long đăng ký thi đấu mọi người cực đồ hào hứng.

Mỗi ngày chỉ đấu được 5 trận, lên trên cao hơn nữa thì số lượng thi đấu được cộng thêm.

- xin chào mọi người, hôm nay có một võ sĩ tự xưng Hắc Long, trận đấu của cậu ta chỉ trong vòng năm phút đồng hồ giao lưu, tất cả hãy cùng chờ nào!

Trọng tài leo lên võ đài tuyên bố giải đấu.

Không lâu sau Thiên Long đi lên với cái quần đùi, đối thủ của hắn là một võ sĩ người thái, mà chả hiểu sao được cái Thiên Long lại cực kì không thích mấy đứa thái.

- bắt đầu.

- huýt....

- giết nó....

- chặt đầu nó xuống...

...

Trọng tài vừa hô lập tức quảng trường ngàn người hò lên, khán giả ưa bạo lực hò hét đủ kiểu, trong này người làm việc nhà nước đếm không hết.

- hô.

Thiên Long lao lên định một đấm hạ gục đối thủ, không ngờ tên kia lại nhảy bật về sau rồi vào thế như ếch, hắn ta nhảy thêm cái nữa lại bật ra gần tới bên ngoài, Thiên Long nhàn nhã đi lên xoay cổ tay.

- bùm...

Tên võ sĩ kia lại bật một cái nữa vào lồng sắt rồi trên không trung xoay một vòng một đạp hướng Thiên Long, Thiên Long thấy tình thế thay đổi không hoảng vận khí vào nắm đấm một quyền cứng đối cứng.

- mày chết rồi con haha...

Thấy Thiên Long cứng đối cứng tên võ sĩ kia mừng khôn siết, biệt hiệu Cước vương của hắn không phải dạng đùa đâu, cái chân này đã hạ gục bốn đứa rồi đấy.

- róc róc róc... sụt...

Một quyền uy lực lập tức phế luôn cái chân phải thằng kia, chưa dừng tại đó Thiên Long lập tức ngừng không tiến lên nữa, lực phản chấn làm xương đùi tên võ sĩ lòi ra ngoài.

- Aaaaaa.....

Tiếng chu đau đớn vang lên tận trời, không lâu sau hắn bất tỉnh, Thiên Long xuống đài trong tiếng reo hò, cậu ta đi qua thằng Tuấn nói:

- kiếm được bao nhiêu?

Tuấn nhún vai nói:

- vì mày chưa qua mười trận thắng liên tiếp cho nên tiền cược không thể hơn hai trăm ngàn Đô.

- vậy là ngon rồi!

Thiên Long lập tức cứ lên sàn một chiêu chiến thắng 5 trận liên tiếp, vì vậy đã có rất nhiều thằng máu mặt đã để ý Thiên Long rồi, trận ngày mai quan sát tiếp xem sao!

Thiên Long về nhà nấu cơm tối cho bé như xong lập tức thâu đêm tại phòng tập với thằng Tuấn.

Sáng hôm sau không đợi lâu Thiên Long đã có mặt tại đấu trường.

- Rầm… rắc… rắc…

Trong lồng sắt bây giờ là hai đấu sĩ đang lao vào nhau như hai con trâu húc, hai đấu sĩ bây giờ đều thể hiện đều là võ sĩ chuyên nghiệp, các ngón ra đòn và đỡ đòn đều rất có nghề.

- Bộp… hự… rầm… rầm…

Một tên cường tráng mình trần chịu một cú đấm vào bụng để chụp lấy tay đối thủ áp sát làm một động tác vật ngược lại cực đẹp mắt…

Thiên Long nhìn trận đấu trong lồng sắt trong bao tính toán, võ sĩ ở đây được chia làm 5 cấp độ, từ Sơ Cấp cho đến cấp 5 – Hủy Diệt, Hủy Diệt là danh hiệu cho ông vua chiến thắng liên tiếp 100 trận, nhưng mà bọn này rất hiếm khi đụng nhau, từ xưa tới nay chưa có Hủy Diệt nào đấu với Hủy Diệt, nếu thắng Hủy Diệt có thể là tiền hoặc chính một trong những đấu sĩ của Đấu Trường.

Theo như quy định được đưa ra là thế nhưng mà từ xưa đến nay chưa một ai làm vì đơn giản, có mạng mới xài tiền được, muốn khiêu chiến Hủy Diệt cần phải đi từ dưới lên, đó là từ Sơ cấp – Trung cấp – Cao cấp – Siêu cấp phải thắng hết đối thủ mới có tư cách gặp Hủy Diệt.

Sơ cấp là từ cấp 10 đến hai mươi, trung cấp từ 20 đến 40, cao cấp 40 đến 70, và Siêu cấp từ 70 đến 100.

Thiên Long là chọn khiêu chiến chứ không phải đấu thường, đấu thường là giải trí giết người theo đam mê, còn khiêu chiến chỉ có duy nhất người bên ngoài không phải nô lệ, đấu từ sơ cấp đến trung cấp thì hơi cực, thế nhưng đấu từ cáo cấp đến siêu cấp chỉ cần phải đấu với vài người là được.

Chờ đến tận buổi trưa mới đến lượt Thiên Long, trong hồi hộp của mọi người đã 20 năm rồi chưa ai khiêu chiến liên tiếp mà không nghỉ ngày nào, có nhưng thường là thất bại thảm hại.

Đã lâu rồi đấu trường chưa có gì đặc sắc nên cần thay đổi không khí rồi, các lãnh đạo cấp trên nghe thành tích one hít one kiu của Thiên Long cũng khá để ý.

Trận đầu Thiên Long đấu với một nhà sư, trận này được phép dùng vũ khí, nhà sư kia cầm một gậy sắt còn Thiên Long chọn một cây búa tạ, có vẻ hơi cồng kềnh.

- rít...

Tiếng còi báo hiệu trận đấu bắt đầu, hôm nay người đến nhiều hơn người hôm qua một ít, tiếng chửi bới reo hò trên khán đài không ngừng cất.

Sư thầy lao lên trước tiên lập tức hắn ngồi dạng hai chân trước sau vụt cây gậy thẳng đỉnh đầu Thiên Long, Thiên Long hắn lập tức vặn mình làm cây sắt vụt sượt mũi sượt bụng Thiên Long kiễng chân lên cái cây sát làm cái rầm xuống đất một cách hết sức đanh.

keng keng... rầm rầm...

Sư thầy vụt vào ngực Thiên Long làm cậu ta lập tức đề khí rồi giơ chuôi búa đỡ lấy một kích toàn lực của nhà sư, rầm cái Thiên Long lùi ra sau ba bước, cậu ta lập tức lao lên một cước đạp lên cây sắt đang rung đá một cú vào mặt sư thầy, không dừng lại đó Thiên Long giơ búa xoay một vòng tròn cực đẹp.

- phốc.

Búa xoay tròn một vòng nhưng lại bị cản bởi quỹ độ vừa tròn một vòng là cái đầu sư thầy, một hít nát tươm như dưa hấu, Thiên Long vẩy búa lắc đầu quên đi cảm giác giết người, cái này cũng không khó lắm, gì chứ vào mấy nơi như vầy máu cứ phải lạnh một chút.

Về chỗ dự bị nghỉ ngơi 5p nói:

- thằng già kia không cẩn thận làm nó chết rồi!

Tuấn nó hình như coi quen cảnh giết người hay sao tim không loạn nhịp chân không run mặt không đổi sắc nói:

- uh, mà làm tiểu Tuấn của tao nó không ngóc đầu lên nổi rồi đây!

Thiên Long lấy sợi vải khác cột vào tay, trong đầu duy chỉ có hình ảnh bé Như váy trắng đang tung tăng cười đùa, hình ảnh thằng khốn Tuấn cà khịa, còn đâu tất cả đều là xác chết.

Tuấn nhớ ra cái gì đó nói:

- chủ nhật tuần này về quê họp lớp đi, thầy chủ nhiệm bốn năm cũng có, quan trọng là tao về thăm ông bà già tý, đi mấy năm trời rồi.

- không thành vấn đề, tao cũng về thăm gia đình ông chú cái, mày không nói làm tao quên hẳn đi.

- reng...

Trận đấu bắt đầu Thiên Long nhảy một cái đã xa nơi vừa ngồi ba mét, sức bật của chân kinh đấy.