Giọng hệ thống bỗng nhiên xuất hiện trong đầu cậu.
" Sao có thể như thế được, dị năng còn phải một tuần nữa mới kích phát cơ mà "
Theo tính toán thời gian, bây giờ mới là ngày thứ hai của mạt thế. Nó hoài nghi mốc thời gian đã bị lệch vội vã kiểm tra.
" Không thể nào " Khi xuyên qua thế giới này, đã xảy ra hiệu ứng cánh bướm làm cho quá trình mạt thế tiến hóa nhanh hơn.
" Dù có mạnh hơn nữa, thì chúng vẫn bại dưới tay chủ nhân " Hệ thống bình tĩnh nói.
Virut đã làm thay đổi gen con người, nó ở khắp trong không khí. Một số người không có kháng thể mạnh mẽ sẽ biến thành tang thi chẳng hạn như người lớn tuổi và trẻ nhỏ. Người may mắn hơn đem gen chuyển hóa thành dạng sức mạmh dị năng như cô gái ban nãy.
Sở Nam đưa tay, một luồng điện quang nghe thấy tiếng loẹt xoẹt xuất hiện. Nó không phải là màu trắng nữa mà đã chuyển thành màu đen. So với lôi điện quang bình thường mạnh hơn gấp ba lần.
Lý Dung nhìn thấy tay cậu nói " Em cũng có dị năng " nhưng cô không biết nó là gì. Sở Nam thu tay về dập tắt lôi điện.
" Chị cũng sẽ có thôi " người Lý Dung đang tỏa ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, chắc hẳn chị ấy là dị năng hệ mộc.
Dị năng được chia thành 4 loại: tự nhiên, tiến hóa, sở trường và dị năng cấm.
Dị năng tự nhiên bao gồm thủy, hỏa, mộc, thổ, lôi điện, phong, kim, ám, quang, băng..vvv
Dị năng tiến hóa thiên về hình thái thay đổi tiến hóa thành các loại động vật người hóa thú, bọn họ có thể biến thành chó, mèo, cáo,... vvv cả về hình dạng côn trùng. Tuy nhiên điểm yếu của họ, dị năng khó khăn tiến hóa.
Dị năng sở trường thuộc về phía hiếm vì đó là kỹ năng thiên phú của họ. Giả dụ người đó bẩm sinh là thiên tài âm nhạc, vậy dị năng của họ là âm luật tấn công bằng âm thanh.
Có người thuộc phái hệ điều khiển con rối, móc nối với cơ thể một vật và điều khiển nó làm theo ý mình muốn. Dựa vào thiên phú họ có dị năng rất đa dạng.
Dị năng cấm nguy hiểm nhất trong tứ đại dị năng còn có thể gọi là dị năng hắc hóa, nó thao túng thôn phệ dị năng của đối phương, có loại còn biến địch thủ thành nô lệ mặc kệ sai khiến...vvv
Mỗi dị năng đều khó đối phó nếu đối phương thuộc về dị năng sở trường hoặc dị năng cấm thì sẽ càng khó thắng hơn.
Những người có dị năng càng mạnh càng được tôn sùng ở mạt thế, họ mở căn cứ xây dựng thế lực riêng.
Từ Minh vỗ tay " Nào, nào tập trung lại bên này. Ở đây chúng ta có người mới đến " mọi người liền hướng ánh mắt về phía Lý Dung, Lý Na và Sở Nam.
" Tuyệt, người mới là đại mỹ nữ và tiểu loli " nam thanh niên tầm 19, 20 tuổi nói.
" Có nhìn thấy cậu bé đó không, lớn lên chắc chắn sẽ là đại soái ca, nhìn khuôn mặt nhỏ tinh xảo kia. Tôi bỗng dưng thật muốn đem về ôm ngủ quá " cô gái mặc váy tím chăm chú nhìn đến gương mặt trắng nõn của Sở Nam.
" Haha, Trương Na cậu nên bỏ ý định đó đi. Cậu nhóc đó trông chưa có đủ 18 tuổi đâu, cậu đây là muốn bẻ búp măng non mới mọc sao. Đừng như vậy chứ. "
Từ Minh mỉm cười " cũng không biết sẽ sống được bao lâu, vui được ngày nào thì vui ngày đó"
Bọn họ lạc quan như vậy, như tâm không biết đã rối mù. Gia đình đã không biết trong nhà xảy ra chuyện gì, mọi người trong nhà có còn sống hay không? Có an toàn không ? Sở dĩ vui vẻ để quên đi sự lo lắng bất an trong lòng.
" Hực.... khó chịu quá,....ực...khó thở quá " Nam nhân đang vui vẻ, bỗng ôm lấy cổ mình khó khắn hô hấp. Gân xanh trên mu bàn tay nổi lên đỏ từng sợi, đôi mắt đang trong suối chảy ra chất dịch đen.
" Mọi....ng..ười...Mau...tránh...ực..xa ra... " Dường như biết cơ thể cậu đang bị virut ma hóa, cậu cố gằn từng chữ nhắc nhở mọi người tránh xa cậu ra. Sau đó nam thanh niên mất đi ý thức nằm trên mặt đất.
Từ Minh hét lên " Mau, mau lùi ra phía sau lập tức " Từ Minh vừa dứt lời nam thanh niên bây giờ đã trở thành bộ dáng của tang thi, cậu lơ đơ đi theo tiếng động hứa về phía Từ Minh mà nhào tới.
Tóc vàng từ đâu chui ra cầm lấy cái rìu trong tay, đem bổ một cái vào đầu tang thi. Nam thanh niên ngã xuống đất.
Bọn họ yên tĩnh nhìn thi thể người lúc nãy còn đang hàn huyên với mình, cô gái trong đám đông thẫn thờ tiến lại gần thi thể nam thanh niên.
Cô đưa tay chạm vào mặt anh, mặc kệ máu tươi còn đang dính.
" Diệp Khanh, anh mau tỉnh dậy đi cho em. Không phải anh nói sẽ..kết hôn với em sao.....anh mau tỉnh dậy đi " Cô gái ôm lấy thi thể nước mắt tuôn trào, như điên như dại. Cô cầm lấy tay anh đặt lên bụng, cô đã có thai 3 tháng bụng nhô lên chút ít. Hôm qua bọn họ còn dự định cùng nhau đi đăng ký giấy kết hôn.
Cả hai yêu nhau từ thời trung học, ngay lúc sắp sửa trở thành người một nhà.
" Diệp Khanh...không phải anh nói..hức..muốn em sinh cho anh...một đứa con sao ..."