Mãnh Long Thiên Y

Chương 265: Câu này sao lại nghe quen quen thế chứ?



Người cởi quần...Kiều tiểu thư.

“Đúng rồi, sao ông biết?”

Thừa nhận rồi!

Ánh mắt của Vân Trung Sơn chấn động!

Y thuật lợi hại như vậy, ông sợ Lý Cảnh Thiên sẽ che giấu nên trước khi tới đã đặc biệt chuẩn bị trước rất nhiều phương án. Không ngờ anh lại thừa nhận thẳng thắn như thế?!

“Chứng bệnh của Kiều tiểu thư đã truyền khắp giới y học ở thành phố Bạch! Gần như tất cả các bác sĩ nổi tiếng đều đã chẩn đoán qua nhưng không có ai thực sự nói rõ được rốt cuộc nên chữa trị như thế nào, cũng không dám mạo hiểm....Lý huynh đệ, anh có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc anh đã làm như thế nào. vây? Tôi thực sự không nghĩ ra được!”

Thấy Vân Trung Sơn hưng phấn như vậy, Lý Cảnh Thiên chỉ nhún vai.

“Thực ra thì chỉ là bệnh nhẹ thôi, sở dĩ mấy ông mãi không chữa được có lẽ là vì..."

Đột nhiên tinh thần của Vân Trung Sơn phấn chấn, hai mắt ông nhìn chằm chằm Lý Kim Điền, hận không thể lấy cuốn sổ ra để ghi chép lại!

Chỉ nghe Lý Cảnh Thiên tiếp tục nói: “Y thuật các ông không tốt...”

Rắc!

Vân Trung Sơn cảm thấy đầu mình giống như một sợi dây căng ra, kêu pằng một tiếng!

Đứt rồi! Nói thật lòng....quả thật rất đau lòng!

Lời này nếu như là người khác nói thì chäc chắn Vân Trung Sơn sẽ phản bác tại chỗ, thậm chí phẫn nộ. Nhưng lời này lại chính miệng Lý Cảnh Thiên nói ra, thì đó là điều đương nhiên!

“Tôi đã bắt mạch cho Kiều tiểu thư, có thể thấy được các kinh mạch lớn của cô ấy đều đã được đả thông, có một luồng nước ấm mơ hồ chảy trong cơ thể. Nhưng cho dù là thế thì thể chất cô ấy vẫn rất lạnh. Không biết liệu sau này nó có còn tái phát hay không?”



Lý Cảnh Thiên tự tin lắc đầu.

“Chỉ cần cô ấy cứ theo phương thuốc uống vài lần thì sẽ không có chuyện gì

cả. Nhắc đến phương thuốc, Vân Trung Sơn lại càng kích động hơn! “Chuyện này....lão già cổ hủ này quả thực nghĩ không thông! Chỉ dùng vài cây ngân châm đã chữa khỏi được chứng bệnh mà giới y học bó tay nhiều năm, rốt

cuộc nguyên lý đằng sau đó là gì?”

“Thật ra cũng không phải dùng tới nguyên lý gì cả, chỉ cần biết châm cứu, hiểu các huyệt vị. Biết cách làm sao nhìn “khí”, tự khắc có thể nhìn ra được.”

Vậy mà có thể trực tiếp nhìn ra được?!

Vân Trung Sơn ngơ ngác hỏi: “Khí là cái gì? Làm sao để nhìn?”

. Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Mỗi một cơ thể người đều có hơi thở thuộc về riêng mình, hơi thở cũng theo người mà thay đổi, chỉ cần cơ thể người xuất hiện sự biến hóa thì khí cũng sẽ theo đó mà thay đổi. Còn về việc rốt cuộc phải nhìn như thế nào thì...dùng mắt

thôi...Đợi y thuật ông tới đó thì tự khắc sẽ nhìn thấy được.”

Ai ngờ ngay sau đó, Vân Trung Sơn đã khom người cúi đầu 90 độ trước Lý Cảnh Thiên!

“Xin ngài nhận tôi làm đồ đệ!”

Một lạy này khiến Lý Cảnh Thiên bị dọa sợ.

“Ấy ấy ấy...Ông làm gì vậy? Có gì từ từ nói....có gì từ từ nói...”



Vân Trung Sơn là danh y thâm niên, công đức không đếm xuể. Dựa theo phong thủy học mà nói, được người như vậy bái làm thầy thì sẽ bị tổn thọ.

“Tôi trước giờ không thu nhận đồ đệ, nếu ông có chỗ nào không hiểu, trực tiếp tới hỏi tôi là được rồi. Không cần bái sư đâu.”

Ai ngờ rằng Vân Trung Sơn quyết tâm phải bái sư.

“Người trước đó không thu nhận đồ đệ, đó là vì chưa gặp được tôi. Nếu gặp tôi sớm thì đã thu nhận đồ đệ lâu rồi! Sư phụ! Thu nhận tôi đi!”

????

Câu này sao lại nghe quen quen thế chứ?

Lý Cảnh Thiên nói hết lời, nhưng cuối cùng vẫn không mạnh hơn lão đầu này, nếu còn nói nữa e rằng Vân Trung Sơn sẽ quỳ xuống ngay tại chỗ mất!

Không còn cách nào khác, Lý Cảnh Thiên chỉ đành đồng ý.

“Được rồi, nếu ông đã thành tâm như thế thì tôi thu nhận ông. Sau này nếu như ông có chỗ nào không hiểu, cứ đến hỏi tôi là được. Còn việc làm thể nào để xem khí thì...”

Vân Trung Sơn y như đứa trẻ được cho kẹo vậy, hai mắt sáng rực lên!

“Không được! Bái sư tuyệt đối không thể qua loa như thế được! Đợi tôi trở về tìm ngày đẹp giờ đẹp, chuẩn bị nghỉ lễ bái sư rồi mời sư phụ qua đó!”

Lý Cảnh Thiên vội xua tay: “Không cần, không cần phiền phức như vậy...”

Ai ngờ Vân Trung Sơn lại cực kỳ kiên trì.

Đây là sự kiện trọng đại trong cuộc đời ông ấy!

Bất quá thì....quyết định ngày hôm đó đi!