Mao Sơn Quỷ Thuật Sư

Chương 42: Đối Diện Hung Linh





Tôi lấy từ trong ba lô ra một đôi găng tay cao su mỏng rồi đeo vào tay, cẩn thận cầm lấy cái vật hình tròn đó, đồng thời ra hiệu cho mọi người không được lại gần.

tôi mang vật này ra khỏi căn phòng rồi đi ra hành lang, dưới ánh đèn điện chiếu sáng, tôi quan sát tỷ mỷ rồi trầm tư suy nghĩ.Đây chỉ là một cái đĩa thanh hoa đã có chút niên đại, trên mặt đĩa có vẽ hình một thiếu nữ đang ung dung đi trên một chiếc cầu, trên tay đang xách một giỏ hoa.

Đây hiển nhiên là bức vẽ ‘Sỹ nữ dạ hành quá kiều đồ’, bởi vì phía trên có vẽ hình mặt trăng.


Phông nền phía xa là phong cảnh sơn thủy, hai bên cầu có hai hàng liễu, toàn bộ chiếc đĩa tựa như có cảm giác rất đẹp, nhưng mà tôi càng suy nghĩ càng trở nên âm trầm.Trong tranh, bên cạnh cây cầu là một tấm biển, bên trên tấm biển có ghi hai chữ cổ văn, rất ít người nhận ra hai chữ đó là chữ gì, nhưng mà tôi thì lại nhận ra, bởi vì đây là ‘Điển văn’, một loại văn tự viết cho quỷ thần xem.Đây là một loại văn tự được các âm dương sư truyền khẩu lại, cũng chỉ có các âm dương sư mới nắm vững được loại văn tự đặc thù này.

thông thường mà nói, mỗi khi chiêu gọi quỷ thần ở bốn phương người ta mới sử dụng đến, những chữ này dược viết trên sắc lệnh bằng giấy màu vàng.Hai chữ cổ văn trong cái đĩa này có nghĩa là ‘Nại hà’, cũng chính là nói, cây cầu trên chiếc đĩa này chính là cầu nại hà.Sỹ nữ hành tẩu nại hà kiều? Ôi cha mẹ ơi! Đây đâu có phải là người? Đây chẳng phải là đồ sứ thanh hoa gì hết, đây chính là khí cụ được sử dụng trong Thái điện dưới âm ty.

Dùng vật nào làm chủ thể luyện chế thành pháp khí để thỉnh điệp tiên hung linh, không cần phải suy nghĩ cũng biết được nó lợi hại đến mức độ nào rồi.Thảo nào mà sử dụng chiếc đĩa này để thỉnh điệp tiên, lại có thể kích phát cục thế ở nơi này phát sinh ra hiệu lực, cũng may mà nó lại phát sinh ra hiệu lực sớm.

Nếu không, với chút đạo hạnh của tôi, chỉ có đeo ba lô về nhà sớm, bởi vì phát sinh ra hiệu lực sớm, cho nên hiệu quả của nó cũng bị giảm đi.

Có lẽ giờ này người bày bố cục thế cũng đang lo lắng không biết phải sử lý như thế nào đây?Nếu như đã đủ thời gian, chỉ cần thúc động cục thế, chỉ cần trong một đêm, tất cả mọi nữ sinh trên tầng ba sẽ không còn một ai sống sót.

Phương thức tử vong đa phần sẽ là tự sát, ví dụ như nhảy lầu, thắt cổ, cắt động mạch cổ tay, uống thuốc độc....vv, cho dù sau này cảnh sát có điều tra cũng không thể tìm ra nguyên nhân, khi đó đại công đã cáo thành rồi!Đáng tiếc là ngẫu nhiên lại xảy ra sự kiện thỉnh điệp tiên, cho nên đã kích phát bố cục, chính vì vậy mới để lại cho mọi người một con đường sống, xem ra tất cả đều là chủ định của trời xanh.Liếc nhìn đồng hồ, lúc này chỉ còn mười lăm phút nữa đã là mười hai giờ đêm rồi, vẫn còn đủ thời gian để tôi xử lý cái đĩa quái quỷ này.Các nữ sinh đứng tận xa xa nhìn về phía tôi, trên khuôn mặt của họ đều tỏ ra căng thẳng.

Do vì họ đều đã được khai mở âm dương nhãn, cũng giống như tôi, họ đều nhìn thấy không gian xung quanh chiếc đĩa không ngừng xoay chuyển, đồng thời một cột khói đen đang từ trong lòng đĩa bốc lên.Tất cả bọn họ đều cảm nhận được từng trận âm phong đang thổi tới.Bọn họ ôm lấy nhau, hai hàm răng không ngừng va vào nhau nghe lộp cộp, thế nhưng bọn họ không chịu trở vào trong căn phòng, tất cả đều căng mắt nhìn tôi, họ đang chờ đợi xem tôi có thể tìm ra thứ quỷ quái gì.Con gái thường có tính hiếu kỳ rất mạnh, tính hiếu kỳ của họ không phải là thứ mà tôi có thể hiểu được.


ngược lại, tôi có thể đảm bảo sẽ không làm thương hại đến bọn họ, đã như vậy thì tôi cứ để cho mọi người xem cũng được!Lúc này, trên người tôi đã khoác đạo bào thêu hình bát quái, một tay cầm chặt thanh kiếm gỗ đào, trên đầu mũi kiếm đã ghim một tập phù chú.

Tôi đạp khôi cương đạp bộ đi quanh chiếc đĩa, theo từng bước chân của tôi, một đạo phù chú đã bùng cháy, mắt trận phục ma bí trận đã được bày bố thành công, có thể trấn áp được hung linh rồi, tôi sẽ không để cho hung linh xông ra làm hại mọi người.Sau khi hoàn thành việc bố trận, tôi lấy chiếc lư hương từ trong ba lô ra, tôi châm lên đó ba cây hương.

Tôi vái chiếc đĩa ba vái, sau đó cắm vào lư hương, mí mắt tôi bắt đầu nháy liên tục, bởi vì hai cây hương cháy đã thành một điềm báo hung, hai cây ngắn một cây dài.

Có thể nói, việc tôi can thiệp vào chuyện của điệp tiên đã khiến cho nó cực kỳ khó chịu, nó có ý định sẽ không tha cho tôi.Tôi lấy ra một tập tiền vàng, tiếp theo tôi tung lên không trung, những tờ tiền lập tức bốc cháy.Một động tác này đã khiến cho mấy nữ sinh phải kêu lên, bởi vì họ đều được tận mắt trông thấy, từ đầu ngón tay tôi xuất hiện những tia lửa đốt cháy những tờ tiền vàng.

Kỳ thực đó chính là dương hỏa, dùng mắt thường thì không thể trông thấy được, nhưng nếu đã khai mở âm dương nhãn thì có thể nhìn thấy.

Trong mắt đám nữ sinh, việc này quá là thần kỳ rồi.Ba người bọn Chu Tĩnh căng thẳng quan sát nhất cử nhất động của tôi, ba người bọn họ thường ngày là ba người bạn thân, nhưng mà lúc này không ai thèm nhìn ai, trong đầu họ, cừu hận đã lên dến cực độ, cho dù tôi đang ở trong trận pháp, tôi cũng có thể cảm nhận được, có điều lúc này tôi đang tập trung tinh lực vào cái đĩa sứ thanh hoa.Những tờ tiền vàng tôi tung lên trên không trung đã bốc cháy, lúc này một trận âm phong từ trong chiếc đĩa bốc lên thổi tung những tờ tiền vàng đang cháy đi.Điều này đã chứng minh một điều, điệp tiên không chịu nhận tiền của tôi! Vậy thì chỉ còn một con đường là tử chiến mà thôi!Nghiệt chướng! ngươi quả là chấp mê không ngộ!Tôi tức giận quát lên, kiếm gỗ đào chỉ vào chiếc đĩa, tôi niệm động trấn áp chú, theo những âm thanh niệm chú của tôi, chiếc đĩa bỗng bay lên cao rồi bắt đầu xoay tròn.Một màn quỷ dị này đã khiến cho tất cả mọi người đều vô cũng kinh hãi, tất cả mọi người đều đưa tay lên bịt miệng để khỏi hét lên những tiếng kêu sợ hãi.Trước khi tác pháp, tôi đã yêu cầu mọi người phải im lặng, nếu không, sẽ quấy nhiễu đến sự tập trung của tôi.Xem ra mọi người cũng đã hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc, nếu không thu phục được oán linh điệp tiên, càng về sau sẽ càng nguy hiểm, cho nên họ đều đưa tay bịt chặt lấy miệng, nhưng không ai chịu nhắm mắt lại, ánh mắt họ vẫn tập trung nhìn về phía tôi.Sự hiếu kỳ có thể giết chết một con mèo, đáng tiếc là sự hiếu kỳ của con gái, đó lại chính là điểm mạnh nhất của họ.


Càng sợ hãi thì càng hiếu kỳ, xem ra họ đã hết thuốc chữa rồi!Nhưng đúng vào lúc này, có mấy nữ sinh đã mất đi sự không chế của bản thân, mấy nữ sinh đó kêu thét lên, sau đó ngã lăn xuống đất rồi ngất đi, còn có mấy nữ sinh váy trắng đã bị ướt, hiển nhiên họ đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho đái cả ra váy rồi.

Ôi thiện tai thiện tai, mấy cô gái đã bị làm cho sợ quá rồi, tội lỗi! Tội lỗi!Thực ra nguyên nhân rất đơn giản, từ trong chiếc đĩa vừa rồi đã bốc lên một luồng khói xanh, sau đó một hình ảnh một nữ quỷ mặc váy trắng, ẩn hiện trong làn khói xanh, đây chính là hung linh đã ký thác vào trong chiếc đĩa.Tôi đang đứng rất gần nên có thể nhìn thấy rất rõ ràng, đây chính là hung linh của một nữ quỷ, bởi nó có một mái tóc rất dài.Nó bay là là cách mặt chiếc đĩa chừng hai mươi cm, mái tóc của nó buông xõa che kín đi khuôn mặt.Mái tóc xõa trên trán nó che đi mất một nửa khuôn mặt trắng bệch, một đôi mắt hoàn toàn là màu đen, không có đồng tử, hai cánh tay khô đét như que củi chĩa về phía trước, mười móng tay dài đen sì sắc nhọn như dao, cảnh tượng quả thật vô cùng kinh khủng.Chẳng trách các nữ sinh trông thấy đã sợ đến mức đái cả ra quần.Ối mẹ ơi....!Mấy nữ sinh kinh sợ kêu lên, mấy người ôm chặt lẫy nhau rồi lùi lại phía sau, trong đó bao gồm cả ba người bọn Chu Tĩnh.Đến lúc này thì trong lòng bọn họ đã không còn lòng dạ nào mà đố kỵ nữa rồi, bởi những cảnh tượng đang diễn ra trước mắt đã làm cho bọn họ mất đi sự không chế của bản thân.Tôi cũng bị dọa cho sợ không ít, cho dù đã gặp rất nhiều loại quỷ hồn, nhưng mà thực sự hung linh này đã khiến cho tôi dựng hết lông tóc.Nó không hề giống như những con quỷ thông thường, nó chính là cô gái xách giỏ hoa đi trên cầu nại hà trong tranh vẽ trên đĩa, không phải là sau khi chết hóa thành quỷ hồn.

đó chính là nhân vật được khắc họa trên đĩa, sau khi hưởng thụ xong nghi thức hiến tế dưới âm ty, dần dần nó đã có được thần trí, biến hóa thành một hung linh còn kinh khủng hơn lệ quỷ rất nhiều.Mức độ kinh khủng của loại hung linh này, không có một con lệ quỷ nào có thể so sánh được, đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp phải.Đôi mắt chất chứa đầy thù hận của con oán linh nhìn chằm chằm vào tôi, tôi biết, nếu không phải là do uy lực của cục trận và thanh kiếm gỗ đào, nhất định con oán linh này sẽ nhào vào tôi, và kết quả là lành ít dữ nhiều rồi.Nhưng mà bất kẻ là hung linh hay lệ quỷ, bọn chúng đều có chung một đặc điểm, đó là sợ kẻ mạnh, bắt nạt kẻ yếu, càng là những kẻ hung ác, chúng càng sợ không dám dây vào, đây chính gọi là quỷ sợ kẻ ác.

Nhưng ngược lại, nếu như tỏ ra sợ hãi, điều đó sẽ khiến cho chúng càng tỏ ra hung ác hơn, khi đó chúng sẽ không còn cấm kỳ gì mà không ra tay tấn công.Đây chính là đặc điểm chung của ma quỷ, cho nên, mặc dù tôi có chút sợ hãi, nhưng tôi vẫn không để lộ ra sự sợ hãi của mình, nếu như tôi cũng giống như mấy nữ sinh sợ đến đái cả ra quần, vậy thì con hung linh này nhất định sẽ đại khai sát giới!Mặc dù đã bước chân vào nghề, nhưng tôi vẫn có chút sợ hãi đối với những loại hung linh này.Thực ra trên thế gian có người nào mà không sợ ma quỷ? Chẳng qua là tôi đã không còn sự lựa chọn nữa rồi.

nếu như tôi sợ hãi, bản thân tôi sẽ bỏ mạng không nói, nhưng còn bảy tám chục nữ sinh sau lưng tôi thì ai bảo vệ?Tôi cố gắng giữ thái độ lạnh lùng, cố nén đi nỗi sợ hãi, bởi chỉ cần để lộ ra một chút sợ hãi thôi, hậu quả của nó sẽ không thể gánh được.Nghiệt súc, ngươi còn muốn như thế nào nữa? Ngươi còn chưa biết hối cải, ta sẽ đánh cho ngươi tan hồn nát phách! Tôi chĩa thẳng kiếm gỗ đào vào mặt hung linh mà quát lên.Ha...ha...ha...! Một trang cười ghê rợn phát ra từ cái miệng đen sì không có răng của con hung linh phát ra, kèm theo đó là âm phong cuồn cuộn.Tiểu đạo sỹ, ....!ta khuyên ngươi hãy tránh xa ra, nếu không, đêm nay, ta sẽ cho ngươi lạc bước xuống hoàng tuyền, vĩnh viễn không bao giờ còn được siêu sinh....!Giọng nói của con hung linh vô cùng âm trầm và kinh khủng truyền vào tai tôi, nghe vô cùng âm hàn và oán độc..