Vì hắn phải xử lý một vài chuyện nên đến trễ, lúc trở lại từ thư phòng lại thấy Vân Tước còn đang đợi hắn.
"Có chuyện gì đấy?" Văn Cữu đến mép giường, thuận thế kéo Vân Tước đang ngồi quỳ trên giường vào lòng, cẩn thận tránh đi phần bụng hơi phồng lên của cậu.
Vân Tước ôm cổ Văn Cữu không nói gì, vùi đầu vào bên gáy hắn nhẹ nhàng hít thở, hơi thở ấm áp phà lên cổ hắn, yết hầu Văn Cữu giật giật, bị Vân Tước vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng mà liếm: "Ông xã, chúng ta làm đi."
Hơi thở Văn Cữu trầm xuống, tay lại đặt trên eo cậu không nhúc nhích: "Chuyện này không tốt với em."
Vân Tước tiến đến bên tai hắn nhỏ giọng nhõng nhẽo: "Đã hơn bốn tháng rồi, bác sĩ nói có thể làm rồi mà."
Hai tháng nay Văn Cữu cũng không chịu cho cậu hỗ trợ, đều là tự mình giải quyết trong phòng tắm, nói là sợ không nhịn được làm cậu bị thương, cho dù hôn cũng phải kiềm chế, đôi khi còn khó hiểu tới mức ngủ cũng không dám chạm vào cách, cách thật là xa, qua nửa đêm rồi còn chạy qua phòng tắm cách vách rồi quay lại, chỉ thiếu viết mấy chữ dục cầu bất mãn lên mặt.
"Anh chịu đựng không khó chịu à?" Vân Tước dụ hắn, thật ra chính Vân Tước cũng không chịu được, thấy Văn Cữu không nhúc nhích, cậu nắm lấy tay hắn chạm vào quần ngủ của mình, dưới lớp vải mềm mại là làn da trơn láng, bàn tay Văn Cữu đặt trên cặp mông màu mỡ của Vân Tước, cứng đờ không động đậy.
"Không làm thật à?" Vân Tước hỏi lại lần nữa.
Văn Cữu trả lời cực kỳ kiên quyết: "Không làm."
"Thế được rồi." Vân Tước cũng không định ép buộc, sau khi buông tay hắn ra bèn lùi người dựa vào đầu giường, quần ngủ vì có bàn tay của Văn Cữu luồn vào nên bị kéo xuống tận dưới đầu gối, "Tôi đây chỉ có thể tự làm vậy."
Cậu còn nghĩ đến chuyện không được tiện nên trực tiếp cởi hết quần xuống, dương v*t giữa háng đã hơi cương cứng, đẩy áo ngủ lên thành một cái đồi, *** múp giấu ở bên dưới được phơi bày dưới tầm mắt Văn Cữu khi cậu dạng rộng hai đùi ra, môi *** phấn hồng trồi ra từ khe hẹp ở giữa, bị một ngón tay của Vân Tước cọ qua liền rỉ một ít dịch nhầy ra.
Ánh mắt Văn Cữu rất sâu thẳm, Vân Tước đã thuần thục dùng ngón tay đẩy hai môi *** múp rụp ra, lòng bàn tay cọ lên miệng *** đã chảy nước nhoe nhoét nên ướt rượt một cách kỳ cục, chậm rãi ma sát, tiếng cọ xát mang theo tiếng nước rất nhỏ như liều thuốc kích dục tốt nhất, cho dù tiếng hít thở chỉ cần nặng thêm một chút là có thể át đi âm thanh dâm mỹ mờ ám này đi, nhưng không ai làm như vậy, họ không hẹn mà cùng hít thở chậm lại, một người đang nhẫn nại, một người đang dụ dỗ.
"Ưm..." Một tiếng rên rỉ yêu kiều mềm mại đánh vỡ tình thế giằng co, không biết Vân Tước đã sờ đến chỗ nào, thân mình đột nhiên run bắn lên, hơi thở vốn được điều chỉnh rất tốt dần dần trở nên dồn dập, cậu cảm thấy rất sung sướng, ngón tay đã theo bản năng cọ xát xoa bóp cái *** hơi hé miệng giữa háng.
Văn Cữu ngồi ở mép giường, ngón tay hắn siết chặt, đôi mắt phản chiếu hình bóng của Vân Tước đỏ ngầu, hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt thất thần nửa khép của Vân Tước, cố khống chế khao khát kéo bàn tay Vân Tước ra thay ngón tay mình đút vào đấy.
"Sướng quá..." Vân Tước không hề ngại ngùng khi nói ra cảm giác của bản thân, ngón chân cậu cuộn tròn lại, tay trái để không nắm chặt ga giường, cẳng chân run rẩy như bị chuột rút đang đặt trên đùi Văn Cữu.
Cơ thể đã rất lâu chưa được chạm vào quá nhạy cảm, chỉ đùa giỡn một chút đã sướng vô cùng, vốn dĩ Vân Tước cũng chỉ muốn trêu chọc Văn Cữu thôi, lúc này đã thật sự thật lòng thỏa mãn bản thân, tay phải đổi góc độ xoa ấn điểm sướng giấu ở sâu bên trong âm đ*o, không ngừng thở dốc.
"Anh cứng rồi." Vân Tước dẫm lên háng Văn Cữu, bàn chân cọ lên cái đống phồng cao đấy, chân cậu còn đang run, lực chân không nhẹ không nặng như đang mát xa kích thích vật cứng giữa háng của Văn Cữu, xúc cảm nóng bỏng làm cậu nhớ tới khoái cảm tê dại khi thân *** thô ráp nghiền qua cái *** nhạy cảm của cậu... Chỉ nghĩ thôi cậu cũng đã không chịu nổi rồi.
"Văn Cữu..." Vân Tước quyến rũ gọi tên hắn, động tác của bàn tay ngang ngược lại thô lỗ...
Dáng vẻ này thực sự quá hấp dẫn.
Văn Cữu không thể nhịn thêm được tóm lấy cổ chân cậu, dạng chân cậu ra càng xa, lỗ thịt nho nhỏ cảm nhận được ý nghĩ của chủ nhân trước một bước, run rẩy phun ra từng dòng dịch nhầy trong suốt, Văn Cữu gấp ngón tay cọ lên đó một cái, cơ thể Vân Tước lập tức mềm nhũn đến mức không thể ngồi được nữa.
"A... Ưm..." Cậu sung sướng kêu thành tiếng, đôi mắt mờ đi, lông mi bị tẩm nước ướt rượt, ánh đèn thành một biển sao trong đôi mắt ngập nước của cậu, mờ mờ ảo ảo, chỉ có hình dáng của Văn Cữu là rõ ràng, cất giấu những quyến luyến, những khát cầu.
"Đồ nghịch ngợm này, chỉ giỏi tra tấn anh thôi." Cậu nghe thấy Văn Cữu nói như vậy.
Vân Tước cười vô cùng tùy tiện: "Anh tự tìm nha, lừa em đến cạnh anh, anh nên nghĩ sẽ có một ngày như vậy chứ."
"Ừ, anh tự tìm, anh cam tâm tình nguyện."
Vân Tước thò lại gần hôn hắn, bàn tay cầm lấy dương v*t nóng bỏng của Văn Cữu cách một lớp quần ngủ: "** em đi, chồng ơi."
Tiếng nước khe khẽ phác họa cả biển dục vọng sâu thẳm, tay Văn Cữu chống hai bên sườn Vân Tước, dương v*t trong thân thể cậu thúc từ dưới lên trên.
Cơ thể hai người đều đã nóng lên, khoái cảm dài lâu chạy dọc từ nơi giao hợp lan khắp toàn thân, lỗ *** ướt át trơn trượt non mềm bao chặt lấy Văn Cữu, Vân Tước sắp không thể phân rõ được cuộc làm tình dài lâu mà ôn nhu một cách khác thường này là để tra tấn Văn Cữu hay tra tấn chính cậu.
Sung sướng, quá sung sướng... Khác với những khoảnh khắc kề bên đỉnh điểm mãnh liệt mà khắc sâu như trước đây, động tác của Văn Cữu rất chậm rãi, cậu có thể cảm nhận được dương v*t thô dài chậm rãi đẩy vào âm đ*o chật hẹp ẩm ướt của cậu, có thể cảm nhận được quy đầu hơi cong lên trên không hề thương tiếc nghiền vào điểm sướng của cậu, bọn họ kết hợp vô cùng khắng khít, giữa những tiếng thở dốc và tiếng rên rỉ trao cho đối phương tình yêu dịu dàng nhất.
Vân Tước cảm thấy bản thân sắp bay lên, khoái cảm kéo dài dường như không có điểm cuối, mỗi một cử động của Văn Cữu đều khiến cả người cậu run rẩy, cao trào một cách liên tục làm cậu như bị mất khống chế, không ngừng phun ra từng dòng nước dâm, Văn Cữu hôn lên môi cậu, hôn lên đôi mắt cậu, cuối cùng cắn vành tai cậu hỏi cậu có phải bị mình ** hư rồi không.