Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 581: - 590



Chương 581: Chào cờ (thượng)


Edit: Trang Nguyễn


Truyện được đăng tại wattpad: hongtrang301


Khả năng duy nhất là cô bé kia dường như vẫn luôn ở bên ngoài thế giới.


Đây là xem như trả tiền cơm cho cô sao?


Cảnh San đột nhiên cười một tiếng, nụ cười không mang theo vài phần nghề nghiệp, lúc này đáy mắt thanh lãnh cũng hiện lên một chút vui vẻ.


Nói như vậy vẫn là cô buôn bán lời rồi? Quả nhiên là một đứa trẻ làm cho người khác khó nắm bắt.


Mà bên kia, Hạ Y Huyên cũng đang nói đến Cảnh San.


"... Trước kia từng gặp cô ấy mấy lần ở căn cứ, chỉ gật đầu chào hỏi mà thôi, lần này lại nhiệt tình như vậy, không hợp với danh xưng người đẹp băng sơn nha. Nhưng Dao Dao này, không phải cô ấy có chuyện gì cần em chứ?"


Hạ Y Huyên nói như vậy cũng không phải không có căn cứ, với tư cách phó đoàn trường đoàn dị năng Hướng Dương, đối với người bên ngoài luôn lạnh như băng, không biết còn tưởng rằng cô ấy là dị năng giả hệ băng đây này.


Lúc này tuy nói không phải đón tiếp vô cùng nhiệt tình, nhưng làm cho một người thanh lãnh luôn nở nụ cười chủ động nói chuyện, thấy thế nào cũng có chút quái quái.


"Không biết."


Ôn Dao cũng không rõ mục đích của đối phương cho lắm, có điều Ôn Dao cũng đã trả tiền cơm rồi, nếu thực sự cô ấy có mục đích sau này sẽ biết thôi, bây giờ không cần phải lo sợ không đâu.


"Được rồi, mặc kệ, chúng ta tiếp tục đi dạo!"


Hạ Y Huyên dẫn Ôn Dao đi dạo nơi khác ở khu giao dịch, cửa hàng mới còn bán vũ khí trang bị chuyên môn nữa, nhưng đa phần đều dùng da lông vẩy của dị thú hoặc móng vuốt sắc bén làm thành đấy, hơn nữa còn thô ráp hơn quân đội chế biến rất nhiều.


Cho dù như thế, trong lúc này vẫn chật ních dị năng giả như trước, không ít người ở bên trong còn cầm da lông hoặc móng vuốt sắc bén của dị thú không biết tên.


"Chỗ đó cũng có thể tự mình cung cấp tài liệu, sau đó nhờ cửa hàng hỗ trợ chế tạo, còn thích hợp cho cá nhân hơn, nhưng phí tổn cũng không rẻ."


Hạ Y Huyên thấy em họ dường như cảm thấy hứng thú, tiến đến gần nhỏ giọng nói bên tai Ôn Dao: "Bác Tề và Ôn Minh đưa cho em những thứ kia còn tốt hơn ở đây nhiều, không cần nhìn nữa."


Ôn Dao gật đầu, Ôn Dao chỉ là thấy những thứ này không khỏi nhớ đến chuyện kiếp trước, đã rất lâu rồi Ôn Dao không nghĩ đến những chuyện đó rồi, những ký ức kia dường như cũng sắp bị quên lãng.


Gần hiệp hội dị năng, Ôn Dao còn phát hiện tiệm sách, nhưng tiệm sách này rất rõ ràng có bóng dáng của căn cứ ở bên trong, bên trong bán không ít sách về tin tức một vài sinh vật biến dị biết rõ trước mắt, văn hay tranh đẹp.


Ngay từ đầu Ôn Dao muốn mua vài cuốn, nhưng Hạ Y Huyên ngăn lại, cô nói với Ôn Dao sách ở đây đều là bản cắt giảm, thật muốn xem thì có thể tìm bác Tề lấy bản đầy đủ mà xem.


Đợi đến buổi trưa trở về, Ôn Dao ngoại trừ ăn một bữa cơm, cũng không mua bất cứ cái gì.


Không có cách nào, bây giờ đồ vật ở khu giao dịch căn cứ Ôn Dao không tìm được thứ gì mình cần rồi, muốn mua rẻ bán đắt cũng không được.


Hai ngày sau đó, Hạ Y Huyên lại lôi kéo Ôn Dao chạy đến mấy khu vực khác trong căn cứ, trong thời gian một năm này căn cứ Hoa Nam thay đổi rất nhiều, xuất hiện không ít thứ mới lạ.


Có điều sau đó Ôn Dao không chịu ra ngoài nữa, nên biết cũng biết gần hết rồi, Ôn Dao càng vui lòng ở trong phòng, thẳng đến sáng sớm ngày thứ hai Hạ Y Huyên gọi Ôn Dao rời giường đi ra ngoài xem chào cờ.


Lúc thức dậy trời còn chưa sáng hẳn, tới tăm mờ mịt đấy, trong không khí còn mang theo hơi thở ẩm ướt.


Các cô đi lẫn trong một đám dị năng giả và người bình thường đến một quảng trưởng cỡ lớn ở khu vực gần đó, Ôn Dao phát hiện người không nhiều lắm, đến sớm đều là một ít người già hơn bảy mươi tuổi, Ôn Dao còn nhìn thấy mấy ông bà lão hơn sáu bảy mươi tuổi.


Lục tục ngo ngoe cũng có những người khác đi đến quảng trường, nhìn thấy người quen còn chào hỏi nhau, sau đó ba người thành một nhóm nói chuyện phiếm với nhau, vốn quảng trưởng đang yên tĩnh cũng dần dần ầm ĩ lên.


"Người không phải rất nhiều."


Không phải nói là hoạt động cưỡng chế sao? Mọi người chung quanh đều phải tham gia hết chứ, làm sao chỉ có một nhóm người thế này?


Tuy nói không đầu không đuôi một câu, nhưng Hạ Y Huyên một giây hiểu ngay ý của em họ nhỏ, cô giải thích nói: "Thời gian còn chưa tới, lát nữa sẽ càng ngày càng nhiều người hơn. Hơn nữa bây giờ quản lý cũng gần giống trước kia, mỗi phân khu, trách nhiệm đến từng cá nhân, mỗi tầng lầu mỗi tầng trường, mỗi tòa nhà đều có Lầu trưởng, từng chung cư còn có khu trưởng hoặc khu ủy hội, bọn hắn sẽ giám sát đấy."


Như thế cũng không khác với trước tận thế cho lắm, cái này có lẽ là sự khác nhau giữa có chính phủ và không có chính phủ.


Hạ Y Huyên dẫn Ôn Dao đi phía trước nhất, tuy vị trí phía trước cũng không ít, nhưng Hạ Y Huyên vì an toàn, trực tiếp đứng ở bên cạnh một đám binh sĩ tuần tra, còn bắt chuyện cùng một tiểu đội trưởng.


Người càng ngày càng nhiều, hơn nữa dị năng giả đứng tách ra với người bình thường, hơn nữa vị trí dị năng giả của bọn hắn rất tốt. Cho dù bọn hắn làm trò đến chậm, nhưng không ngừng có người chủ động nhường lại vị trí tốt của mình.


Đương nhiên trong dị năng giả cũng có một ít người bình thường, bọn hắn đều là người trong một nhà, tinh thần diện mạo và cách ăn mặc đều khác hẳn người bình thường.


Người bình thường đối với dị năng giả rõ ràng rất sợ hãi, có ít người thậm chí còn mang theo nụ cười nịnh nọt những người nhà của dị năng giả kia.


Đã có phân chia thân phận đẳng cấp rồi à?


Ánh mắt Ôn Dao tối ám, cho dù căn cứ cố gắng tăng trình độ sinh hoạt của người bình thường lên, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra ưu đãi của dị năng giả, bọn hắn cống hiến cho căn cứ là điều không thể phủ nhận, lực chiến đấu của bọn hắn là nhu cầu cấp bách của căn cứ đấy.


Mặc kệ có bao nhiêu người không muốn, lại có bao nhiêu người mừng thầm, thế giới này đã là một thế giới thực lực vi tôn, mạnh được yếu thua, khôn sống mống chết.


Thời điểm trời có chút sáng lên, trên quảng trường đã đứng đầy người, liếc nhìn lại, người tới tấp nập, dường như không nhìn thấy đến tận cùng.


Dân chúng trong căn cứ cũng không phải lần đầu tiên chào cờ, không cần các binh sĩ tổ chức, vô cùng tự giác đứng thẳng, cũng không xảy ra sự kiện chen chúc giẫm đạp.


Không có người lớn tiếng ồn ào, đa phần mọi người đều châu đầu ghé tai lặng lẽ nói với nhau.


Ôn Dao và Hạ Y Huyên hấp dẫn không ít tầm mắt của mọi người, đặc biệt là những người đứng ở hàng đầu tiên, đều dùng ánh mắt mịt mờ không rõ đánh giá các cô, suy đoán thân phận của các cô.


Đối với những ánh mắt dò xét ngoài sáng trong tối kia, Ôn Dao không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ tùy ý nhìn bốn phía chung quanh, nghĩ thầm làm sao còn chưa bắt đầu.


Lúc này, Hạ Y Huyên lại tiến đến bên tai Ôn Dao nói ra: "Em đừng thấy bây giờ những người kia nghe lời như vậy, lúc mới bắt đầu không ít người gây chuyện đấy. Đặc biệt là những dị năng giả kia, ngại mỗi tuần giày vò bọn hắn một lần, bọn hắn đều không muốn đến."


Nói đến chuyện này Hạ Y Huyên thoáng dừng một phát, cũng không biết nghĩ đến điều gì mà cười khúc khích, thấy ánh mắt nghi hoặc của Ôn Dao quăng về phía mình, cô vội ngừng cười tiếp tục nói: "Những kẻ gây chuyện kia bị thu thập vô cùng thảm, hơn nữa còn ném hết mặt mũi trước mặt những người bình thường kia, sau đó như cháu ngoan vậy, ngoan ngoãn nghe lời không chịu được. Ngừng, thật sự không dạy dỗ liền không nhớ lâu, nhưng những kẻ kêu gào lợi hại nhất thường là những dị năng giả bình thường, một chút cũng không biết xem sắc mặt nhìn người."


Hạ Y Huyên đang tám chuyện, đột nhiên, trên đỉnh đầu truyền đến một hồi còi chói tai, có người dường như đang thử thử tín hiệu, sau đó một ca khúc sục sôi hăm hở tiến lên vang lên toàn bộ quảng trường!


Chương 582: Chào cờ (hạ)


Edit: Trang Nguyễn


Theo âm nhạc vang lên, có âm thanh dậm chân diễu hành chỉnh tề từ xa truyền đến, Ôn Dao giương mắt nhìn lại, trên bãi đất trống phía trước có một hàng đội ngũ nện bước chân uy vũ ngay ngắn đi đến bên này.


Khóe miệng Ôn Dao co rút, cũng không phải Ôn Dao cảm thấy không tốt ở đâu, có điều có cần ngay hàng thẳng lối như thế không chứ?!


Mặc dù có thời điểm nhìn các binh sĩ huấn luyện cũng rất chỉnh tề, nhưng nhìn lại những người này, quả thật gặp phải dân chơi thứ thiệt rồi!


Trên cơ bản đều thống nhất chiều cao cùng thân hình, đưa tay đá chân kia cũng không kém bao nhiêu góc độ và khoảng cách, tốc độ tiến lên giống như đúc, Ôn Dao cảm thấy cứ như cùng một người.


Không lẽ bọn hắn đều không huấn luyện không tu luyện chỉ để tập luyện thứ này? Bằng không sao có thể thống nhất như vậy!


Với tư cách kẻ dị giới xuyên không Ôn Dao thật đúng là không thể hiểu được, Ôn Dao cảm thấy điều này dường như có chút lãng phí thời gian.


Có thời gian sao không huấn luyện tu luyện, đến đây làm chuyện không chút hữu dụng, không phải lãng phí thời gian thì là cái gì?


Nhưng mặc kệ trong lòng Ôn Dao nghĩ thế nào, trên mặt Ôn Dao không lộ ra chút gì, chỉ yên tĩnh nhìn xem đội ngũ dần dần đi vào, thuận tiện quan sát đám người bên dưới.


Truyện được đăng tại wattpad: hongtrang301


Vào thời điểm âm nhạc vang lên, tiếng nói chuyện trên quảng trường dần dần an tĩnh lại, tất cả mọi người yên lặng nhìn chăm chú vào đội nghi trượng, vẻ mặt cũng càng ngày càng nghiêm túc và trang trọng.


Ôn Dao cảm thấy bầu không khí toàn bộ quảng trưởng xảy ra biến hóa, như ma xui quỷ khiến, Ôn Dao phóng xuất tinh thần lực ra, bao trùm toàn bộ quảng trường.


Tuy trên quảng trường rất yên tĩnh nghiêm túc và trang trọng, nhưng Ôn Dao dùng tinh thần lực cảm nhận lại thấy hoàn toàn khác biệt, đa phần tinh thần lực của mọi người đều chấn động rất kịch liệt, có thể cảm nhận được tâm tình kích động trong lòng bọn hắn.


Ôn Dao không thể nào hiểu được, chẳng phải chỉ xem kéo cờ thôi sao? Sao lại kích động như vậy?


Người đi đầu tiên trong đội nghi trượng cầm một cây cờ khoảng hai mét, hắn đi đến đài kéo cờ, cầm quốc kỳ trong tay treo lên cột cờ, các binh sĩ khác đứng thẳng chung quanh, tất cả mọi người đang yên tĩnh chờ đợi.


Vào giây phút quốc ca vang lên, tay phải người kéo cờ cầm quốc kỳ dùng sức vung lên, lá cờ đỏ sao vàng phóng khoáng tung bay lên trên bầu trời, đồng thời binh sĩ bên cạnh từ từ kéo dây trên cột, để lá quốc kỳ từ từ lên không trung.


Trong nháy mắt quốc ca vang lên đó, Ôn Dao cảm thấy chấn động tinh thần lực chung quanh càng cường liệt hơn, hơn nữa tình cảm của mỗi người cũng đều khác nhau.


Ôn Dao nghĩ nghĩ, hai mắt nhắm nghiền, nghiêm túc bắt đầu cảm thụ những cảm xúc kia.


Có kích động, có vui mừng, có bi thương, có bình tĩnh, còn có đủ loại cảm xúc phức tạp không thể hiểu được... tất cả cảm xúc giao tạp cùng một chỗ, lan tỏa với nhau, mà trên khuôn mặt bình tĩnh của những dị năng kia cũng có hơi chút động dung.


Chấn động cảm xúc hỗn loạn mãnh liệt như thế trùng kích tinh thần lực của Ôn Dao, làm cho Ôn Dao có chút nhíu mày, nếu không phải tinh thần lực Ôn Dao đủ cường, nói không chừng sẽ bị cảm xúc mãnh liệt đó lôi kéo.


Có người hát theo quốc ca, ngay từ cầu người theo không nhiều lắm, âm thanh cũng rất nhỏ, về sau, người gia nhập càng ngày càng nhiều, âm thanh như bùng nổ, vào lúc kết thúc cuối cùng, thậm chí có người tê tâm liệt phế gào rú, tiếng ca đinh tai nhức óc, tiếng nổ xé trời.


Vào lúc tất cả cảm xúc cuối cùng đạt đến đỉnh điểm, thậm chí Ôn Dao còn có thời gian suy nghĩ, cũng may chung quanh căn cứ không còn Zombie, bằng không động tĩnh lớn như vậy có thể dẫn đến không ít đấy, làm không tốt sẽ có một hồi Zombie triều công thành.


Nhưng Ôn Dao vẫn không sao hiểu được, chẳng phải chỉ là chào cờ sao, vì sao cảm xúc của mọi người lại chấn động mạnh như thế, còn có rất nhiều người khóc, có người đỏ mắt ngẩng đầu nhìn lá quốc kỳ cao cao trên đỉnh cột cờ, đón gió tung bay.


Ôn Dao ngẩng đầu nhìn người bên cạnh, phát hiện hốc mắt Hạ Y Huyên cũng có chút hồng hồng, xem ra cũng bị bầu không khí như vậy lây nhiễm.


Chào cờ kết thúc, nhưng người vẫn không rời khỏi quảng trường, đang lúc Ôn Dao nghi hoặc, âm thanh thông báo lại được truyền đến một lần nữa.


"Tất cả các đồng chí ở căn cứ Hoa Nam, buổi sáng tốt lành, hôm nay ngày 11 tháng 3 năm 20xx, chúng ta đã sinh hoạt trong tận thế năm thứ nhất bảy tháng..."


Âm thanh là một giọng nữ, nhưng cũng không phải giọng nói thanh thúy dịu dàng, ngược lại khá trầm thấp, vô cùng giàu tình cảm, nghe vào tai có chút ngứa ngứa đấy.


Nói xong lời mở màn, cô ấy bắt đầu giới thiệu khoảng thời gian này căn cứ lấy được một ít thành tựu cùng một vài thành quả chiến dịch trọng yếu, khen ngợi một vài đoàn dị năng và người bình thường cống hiến trọng yếu cho căn cứ, đồng thời còn công bố một tuần lễ qua đoàn dị năng nào lấy được danh hiệu vinh dự, hiệu triệu tất cả các đoàn dị năng khác học tập theo bọn hắn.


Danh hiệu vinh dự là cái quỷ gì vậy?


Ôn Dao nghe không hiểu ra sao, Ôn Dao nhìn vào đám dị năng giả đứng phía trước quảng trường, phát hiện bọn hắn cũng không lộ vẻ khinh thường hay biểu lộ không đúng nào, ngược lại vô cùng hâm mộ, đây là chuyện gì xảy ra?


Ôn Dao đầy bụng nghi vấn, nhưng ở đây không phải chỗ nói chuyện, âm thanh thông báo bên trong vẫn còn tiếp tục, nghe nghe, Ôn Dao nhịn không được ồ lên một tiếng.


Hạ Y Huyên cũng không đặt quá nhiều tinh lực vào âm thanh thông báo kia, cô đã sớm biết đa phần các tin tức đó, thấy sắc mặt em họ khác thường, cô nửa cúi người nhẹ giọng hỏi: "Làm sao vậy?"


Ôn Dao lắc đầu, không giải thích, ngược lại càng thêm nghiêm túc nghe thông báo.


Ôn Dao quan tâm không phải nội dung thông báo, mà là giọng nói kia.


Nghe xong một hồi, Ôn Dao lộ ra một nụ cười nhẹ —— quả nhiên là thế.


Giọng nói này nghe thế nào cũng thấy rất bình thường, nhưng khi chăm chú cẩn thận cảm nhận sẽ phát hiện ra, giọng nói này có thể kéo lên cảm xúc của những người khác, ảnh hưởng tinh thần lực của những người khác, chỉ có điều rất yếu ớt mà thôi, dù sao cũng truyền ra qua âm thanh thông báo, nhưng có thể có hiệu quả như thế cũng không tồi rồi.


Hiệu quả như vậy không có ảnh hưởng lớn với dị năng giả, nhưng lại không nhất định với người bình thường.


Ôn Dao chú ý đến, trong bên trong âm thanh thông báo, không ngừng truyền ra một loại tin tức như: khó khăn bây giờ chỉ là tạm thời, chúng ta đang từng bước một dành lấy thành công, mọi người phải cùng nhau đoàn kết nhất trí, cố gắng hăm hở tiến lên...


Hơn nữa hiệu quả vẫn rất rõ rệt đấy, ít nhất đa phần cảm xúc của người bình thường được động viên, sắc mặt bọn hắn ửng hồng, nắm đấm hai tay siết chặt, tràn ngập hy vọng vào tương lai.


Về phần nhóm dị năng giả, ngoại trừ trước đó biểu thị hâm mộ, ganh tị với đoàn dị năng đạt danh hiệu vinh dự kia, phần lớn thời gian đều nhàn nhạt,