Nằm trên giường Lưu phong thẫn thờ nhìn trần nhà, vốn dĩ đã sẵn sàng tâm lí đối mặt với c·ái c·hết nhưng bằng cách nào đó hắn vẫn sống . Suốt mấy ngày qua vật lộn trên giường với cơn sốt không ngừng nghỉ cảm giác như bị t·ra t·ấn bị h·ành h·ạ dã man, có lúc hắn đã nghĩ mình nên c·hết để chấm dứt bản thân khỏi cơn đau đớn tột cùng . Suy cho cùng bản thân Lưu phong cũng không còn gì để mất .
Gia đình hắn mẹ mất sớm, bố lại lấy mẹ kế chỉ sau một tháng và cũng vì thế nên đã từ lâu người thân trong gia đình cũng như người xa lạ .
Từ khi lên đại học đến giờ hắn đã, không về nhà cũng khoảng ba năm, ngoại trừ việc vẫn chuyển tiền đều đặn để hoàn thành nghĩa vụ nuôi con thì bố hắn cũng không gọi mà chính hắn cũng chưa từng gọi về, hắn có thể đoán được mụ mẹ kế đã cố gắng thế nào trong việc gây khó dễ đồng thời tâng bốc con trai bà ta . Nhưng nó có quan trọng không ?. Không, kể từ khi bố hắn lấy vợ mới chỉ sau một tháng từ ngày mẹ mất, mối quan hệ đó đã chính thức chấm dứt . Hắn thực sự không biết mình muốn gì, Lưu phong chỉ đơn thuần là "Sống" .
Nhìn vào cánh tay đã kết vảy của mình, rũ bỏ cơn ủ rủ, Lưu phong đi về phía phòng bếp nhìn ra bên ngoài cửa sổ, một đàn đom đóm đi lại dưới đường . Lưu phong gọi chúng như thế vì không rõ vì nguyên nhân gì khoảng vào ngày hôm trước mắt của lũ zombie bắt đầu chuyển sang màu vàng khi về đêm nhưng lại trở về bình thường vào ban ngày .
Điều đó không phải gì tốt khi mà giờ đây vào buổi tối lũ zombie có vẻ như có thể nhìn được hắn từ xa . Lúc bị truy đuổi chỉ có một phần những zombie ở gần đuổi theo nhưng bây giờ Lưu phong tin rằng chúng có thể nhìn thấy được xa hơn . Bằng chứng là có một số ngoài đường lớn đã ngước đầu nhìn về phía Lưu phong .
" Không tốt tý nào "
Đóng lại rèm hắn quay lại phòng chính vừa ngồi vào ghế sofa .
" bịch .... bịch .... bịch ... bi..."
Nhìn về phía vách tường bằng đôi mắt u ám, có vẻ như người hàng xóm Thân Thiện đang rất muốn qua đây để xơi tái hắn . Tiếng đập đầu vào tường đã được một khoảng thời gian rất dài, điều đó chắc chắn không phải do người làm . Theo ấn tượng thì gia đình bên cạnh là một cặp vợ chồng, Lưu phong đã chạm mặt người chồng ra ngoài vào ngày hôm đó . Vậy nên bên trong hẳn là người vợ đã biến thành zombie, tất nhiên cũng không ngoài khả năng người chồng đã về nhưng ít ra thì tiếng động bên trong nói lên rằng chỉ có một .
Không rõ có phải do bị cơn sốt h·ành h·ạ quá lâu không mà khi khỏe lại Lưu phong cảm giác bản thân trở nên khỏe mạnh hơn .
" ha, điên rồi, điên mất rồi "
Cười cợt, Lưu phong đi vào nhà tắm, cơn sốt h·ành h·ạ mấy ngày nay gần như khiến hắn không làm được chuyện gì ra hồn . Mở vòi nước ra dòng nước ấm chảy dọc cơ thể khiến đầu óc hắn tỉnh táo hơn hoàn thành các nhu cầu vệ sinh cơ bản Lưu phong lau khô người rồi bước ra nhưng chỉ được nữa đường thì dừng hẳn lại .
" Cái quái gì "
Trước gương cơ thể Lưu phong hiện lên không khác gì một vận động viên thể hình, các múi cơ bắp phân chia rõ ràng, sờ lên người cảm nhận được sự mịn màng của làn da nhưng lại vô cùng săn chắc . Khuôn mặt vẫn thế nhưng có chút tốt hơn .
" Đây là ... mình sao ? "
Hắn không thể không thốt lên . Hắn có ngoại hình tương đối phổ thông chỉ cao khoảng 1m8 nhưng trong gương người kia phải cao gần 2m . Lưu phong chưa bao giờ rèn luyện cơ thể, chỉ cần chạy một đoạn đường đã khiến hắn phải thở dốc . Nếu không phải vì tuy ngoại hình có sự thay đổi nhưng vẫn có dáng vẻ của bản thân Lưu phong thì hắn đã cho rằng mình đã chuyển sinh thành người khác .
" Dù nhìn bao lâu cũng không thể tin được "
Nhìn hình ảnh trong gương Lưu phong suy nghĩ vận chuyển nhanh chóng
( Virut ... Người khác l·ây n·hiễm thành zombie ta bị l·ây n·hiễm nhưng không c·hết, dựa vào đâu : cơn sốt, thể chất đặc biệt, kháng virus người được chọn ? ) .
Dựa trên những gì đã biết quá thiếu thông tin để Lưu phong đưa ra kết luận .
" Mà thôi, quản nó là gì "
Cảm nhận lực lượng lạ lẫm trong cơ thể . Một ý nghĩ chợt lóe, Lưu phong cầm lên chiếc cốc trên bàn .
" Crack "
Chỉ với một lực vừa phải chiếc cốc trở nên méo mó rồi vỡ ra thành từng mảnh.
( Thật sự không phải tưởng tượng )
Lưu phong ước tính dựa trên cảm nhận sức lực hắn giờ đây phải gấp đôi lúc trước .
Tận thế bất ngờ ập đến không một lời báo trước . Bất kì ai không đủ khả năng sinh tồn đều bị loại bỏ . Hắn cũng là một trong số đó . Nhưng hắn đã được cho một cơ hội, một cơ hội để trở nên mạnh mẽ hơn, một cơ hội để được sống sót trong thế giới đã phát điên này . Đây là cơ hội của riêng hắn .
Tự nhủ với bản thân, đôi mắt Lưu phong dần trở nên sâu thẳm đầy kiên định . Sau khi mẹ hắn ra đi và bố hắn trở thành người xa lạ mất đi gia đình trong tim cuộc sống này đối với hắn chỉ là những điều cay đắng, cơn sốt đưa hắn đến trước cánh cửa của sự sống và c·ái c·hết trở về từ cõi c·hết tính cách hắn đã có sự biến đổi lớn, hoặc ít nhất vẻ ngoài của hắn là vậy, hắn nhận ra cuộc sống quý giá như thế nào, hắn sợ hãi c·ái c·hết, hắn muốn sống sống theo cách của bản thân .
Đó chính là ý nghĩa cuộc sống đối với hắn
( Khi ngày tận thế ập đến tôi nghĩ mình sẽ c·hết nhưng cuộc đời lại cho tôi làm lại lần nữa, nó cho ta sức mạnh và lần này tôi sẽ nắm lấy nó, đây là cơ hội của ngươi Lưu phong mục đích mà ngươi hướng tới, sức mạnh để bảo vệ bản thân và cả những người xung quanh ngươi trong cái thế giới này )
Tâm trạng hưng phấn khi tìm thấy được nguồn động lực Lưu phong bắt đầu lập kết hoạch những điều hắn cần làm kiểm tra nhà bếp thu được một số thức ăn
Ghi chú :
1 : vật tư
+ Nước khoáng : 1 bình lớn, 3 chai nhỏ, lượng lớn nước sinh hoạt
+ Thức ăn : 3 gói mì
+ Vũ khí : dao nhỏ, gậy nhôm từ khung giá treo quần áo .
Trong điện thoại Lưu phong chỉ liệt kê những đồ dùng thật sự cần thiết như ăn uống hay v·ũ k·hí vì điện nước vẫn chưa cắt nên điện thoại vẫn còn nguồn năng lượng bất quá không rõ vì lí do gì mà lại không có sóng nên dù muốn thì cũng không thể truy cập vào mạng được, tượng tự tivi cũng rơi vào tình trạng tương tự cứ như bị cách li khỏi thế giới .
Tận thế đã qua được hơn một tuần nhưng không có tin tức gì về q·uân đ·ội, liệu có ai đến giải cứu không Lưu phong không biết hoặc ít nhất là cho đến khi tìm được cách truy cập vào mạng . Tuy rằng hắn bỗng trở nên mạnh mẽ hơn nhưng nếu được thì hắn vẫn nguyện ý được q·uân đ·ội giải cứu, bất quá nếu vẫn tiếp tục chờ đợi thì khả năng hắn sẽ c·hết đói trong chính căn phòng mình .
Ngồi yên chờ đợi, đặt tính mạng bản thân vào tay người khác không phải tính cách Lưu phong .
"Âm thanh gì "
Một âm thanh vang lên qua tai Lưu phong, nhận ra ngay âm thanh đó hắn chạy ra cửa sổ nhìn lên bầu trời . Đó là một chiếc trực thăng .
( Quả nhiên q·uân đ·ội vẫn tồn tại )
Thở phào nhẹ nhõm, sau đó khuôn mặt hắn đọng lại, chiếc trực thăng đang lao về phía nơi hắn đang ở . Hình ảnh của chiếc trực thăng lớn dần theo từng giây . Không còn bay thẳng nữa mà thay vào đó là xoay tròn của biểu hiện trực thăng mất kiểm soát.
"CON M* "
Văng tục, hắn lao nhanh về phía ngược lại với hướng nó lao tới .
" ẦMMMMMMM "
Cả tòa nhà rung chuyển, tốc độ quá nhanh để có thể kịp làm điều gì, Lưu phong mất đi ý thức .