Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 42: Gặp lại



Về nước được 1 , 2 ngày liên tục cô nhận được các cuộc gọi từ quản lí của cô bên Anh về việc cô làm nhà thiết kế riêng cho một số công ty ở tại nước. Nhưng con số mà họ trả cho cô thật quá sức tưởng tượng. Đột nhiên trên màn hình máy tính của cô hiển thị 1 công ty, giá cũng khá là cao và còn kèm theo một câu nói đầy thách thức " Tôi nghĩ nếu cô chọn tôi, cái lợi con tăng lên gấp bội "

Chà chà, chủ tịch công ty này có vẻ là rất cá tính nhưng chắc là không bằng được chú của cô, xem lại tên công ty, tên công ty này là " LD " cô nghĩ chắc là tên của ai đó thuộc về từ L và D. CHọn công ty này, cô bắt đầu liên lạc với bên công ty. Bên phía công ty khá là vui tính, họ hẹn cô 30 phút nữa sẽ gặp tại trụ sở chính tầng cao nhất.

Vừa cúp máy xuống, cô liền nhanh nhanh chọn 1 bộ quàn áo đẹp để mặc. Cô mặc 1 cái áo sơ mi trắng và 1 chiếc váy dài tới mắc cá chân sẻ 2 bên từ đùi xuống, chiếc váy có hoa văn kẻ sọc đen trắng, đi đôi giày cao gót vào làm tăng chiều cao của cô lên đôi chút, tô ít son vào môi, cô không đánh thêm phấn vào má hay kẻ mi, để mặt mộc đi gặp đối tác, tóc thả tự nhiên, phía đuôi bồng bềnh. Lấy chìa khoá xe ô tô, cô lái đi tới địa điểm hẹn.

Nhắc tới ô tô, cô lại thấy buồn cười, ở bên Anh, chú cô có hỏi là thường ngày cô đi làm bằng cái gì, cô mới trả lời là xe máy, sau đó chú ấy thể hiện 1 vẻ mặt rất sốc, sau đó nói à mua ô tô cho cô, cô đã từ chối là vì cô vẫn thích cái xe máy của cô, vì chiếc này là do cô dun tiền lương của bản thân để mua nó, cuối cùng chú và cô cãi nhau 1 trận, giăng co 1 hồi, chú ấy mới bảo là mua lại chiếc xe máy này của cô, giá còn cao hơn giá cô mua xe, nhưng cô vẫn nhất định không bán.

Cuối cùng, khi về nước, cô vừa vào gara nhà mình để lấy em xe máy của mình chở Jun đi dạo cuối cù nó lại biến thành cái ô tô màu trắng đời mới nhất, biết ai là thủ phạm cô gọi cho chú cô, và cô nhận được là mấy lần tắt máy, thế là cô mới nhắn tin qua email của công ty , nói là chú mà không trả lời điện thoại thì cháu chết cho chú coi. Cuối cùng ổng phải nhận điện thoại và đảm bảo rằng em xe của cô bên Anh vần lành lặn.

Haizzz xe thì cũng đã đổi rồi, giờ chỉ còn chấp nhận đi xe ô tô thôi, được cái rất tiện lợi, ngày nào cô đi đâu, Jun cũng leo lên xe ngồi ở vị trí bên cạnh ghế lại nhăn nhở thò đầu ra ngoài cửa sổ hóng gió.

Tới công ty, cô bước xuống, lấy dây xích đeo vào cô cho Jun, lấy cái kính đen đeo vào mắt, cầm theo túi xách đi vào công ty, vào thang máy chuyên dụng dành cho khách mời, trước khi vào, vệ sĩ đứng trước cầu thang máy cần cô xác nhận vài thứ, không để ý tới nội dung tờ giấy cô kí luôn vào đẻ xác nhận. Cô đi vào thang máy, nhấn vào nút tầng cao nhất, sau đó đứng chờ một lúc.

" Ting"

Tiếng thang máy kêu báo hiệu tới nơi, bước vào, trước mắt cô là 1 căn phòng hay đúng hơn là 1 ngôi nhà mini tại công ty của chủ tịch. Cô trước khi tới đây có tìm hiểu về công ty này, chủ tịch công ty này nghe nói là không bao giờ tiết lộ nhan sắc, tới các bữa tiệc toàn đeo mặt nạ, mà nhờ có vị chủ tịch này, gần 2 năm công ty này đã phát triển rất thịnh vượng có thể nói vị chủ tịch này rất có tài. Bước vào không thấy bóng dáng ai cô còn tưởng mình đã đi nhầm tâng lên định quay lại, nhưng cậu bé Jun lại tinh nghịch chạy lung tung

- Jun, con quay lại đây cho mẹ không được chạy lung tung không thì lần sau mẹ không cho con đi đâu hết - cô nói rồi bắt lấy hay chân trước của Jun bế cậu đặt lên vai mình

- Âu Âu À ú - Jun kêu lên như kiểu ăn vạ

Dường như có cái gì đó đang thu hút Jun thì phải, chứ bình thường Jun rất ngoan không bao giờ như này cả. Đặt Jun xuống cô tò mò không biết cậu bé tìm gì, để túi sách lên ghế sofa, đi theo đằng sau Jun, cậu bé đi tới cửa phòng tắm rồi ngồi im như gì, bên trong có tiếng nước vừa được tắt, chả lẽ có người đang tắm, cô chợt nhận ra rằng hành động của mình rất khiến nhã bèn đứng bật dậy chỉnh chu lại quần áo rồi quay lưng bước đi, chưa được 5 bước thì có giọng nói quen thuộc mà có chết cô cũng không quên

- Có vẻ như là cô rất biến thái thì phải Linh Linh - hắn cất giọng

- Sao anh lại ở đây, nữ chủ tịch đâu - cô quay mặt lại, nhìn hắn một thân chỉ quấn đúng mảnh vải trắng

Cô nhớ là lúc nghe điện thoại là 1 giọng nữ mà, sao lại như vầy, chả lẽ là hắn đã âm mưu gì đó ư, vậy là cô mặc bẫy ư, chết thật, vậy ra là Jun tìm hắn, cô mới chợt nhớ ra trước đây Jun rất thích bám hắn mà hắn lại ghét chó, haizzz thật là mất mặt cô mà, tự gọi mình là hiểu Jun thế mà lại không để ý tới việc này

- Là thứ kí của tôi - hắn nói rồi tới gần cô

Chợt lùi mấy bước, tới khi lưng chạm tường, thì không thể lùi được nữa, hắn ám sát vào người cô, để thân thể nóng bừng của mình sát vào người cô, dùng chân mình tách hai chân cô ra để cái vật nam tính kia chạm vào cô. Hắn vẫn như xưa biến thái vô độ.

- Anh bỏ ra, tôi không muốn làm nhà thiết kế chính nữa, tôi đi về - cô để hay tay chặn hắn lại gần cô hơn

Người hắn khá ướt vì mới tắm xong, những giọt nước ở tóc hắn làm ướt hết áo sơ mi của cô đồng thời lộ luôn hàng.

- Cô cứ thử xem, cô đã kí vào hợp đồng rồi nếu vi phạm hợp đồng sẽ phải đền số tiền khá lớn đấy - anh giơ tờ hợp đồng ra trước mặt cô

- Làm sao có thể tôi còn chưa.......- cô nói chợt dừng rồi đen mặt

Vừa lúc nãy vào thang máy có kí qua mấy tờ giấy mà cô lại không để ý tới nội dung, chết thật mắc bẫy rồi. Là do quá sơ xuất mới đúng, cô phải rút kinh nghiệm sau việc này mới được. Giật lấy tờ giấy cô đọc qua một lượt, thấy mấy nội dung phần đầu trong bản hợp đồng tạm được cô không nói gì nữa im lặng chấp nhận. Dù sao điều 4 trong khoản hợp đồng có ghi là chỉ trong thời hạn 1 năm thôi. Cô sẽ chịu đựng 1 năm vậy

- Cô thông minh lắm - hắn nói rồi cười, đồn thời buông cô ra

Cô đi tới ghế sofa ngồi xuống, hắn cũng mặc quần áo vào đàn hoàng, rồi để tớ hợp đồng lên bàn. Thư kí từ bên ngoài đi vào để lên bàn 2 tách cà phê, uống 1 ngụm đầy, để nuốt trôi cục tức này. Thấy hắn đi ra, trên tay còn nắm cổ bé Jun của cô mặt cau có.

- Đừng mang chó vào phòng tôi, nó nằm lên giường của tôi thực bẩn quá - hắn nói rồi ném Jun cho cô

- Này anh đừ làm thế với Jun, tội nó - đỡ lấy Jun cô vuốt vuốt nhẹ đầu nó

Jun cũng ngoan ngoãn nằm trong lòng của cô, thi thoảng còn dịu dịu đầu vào bụng cô như kiểu lấy lòng. Hắn ngồi xuống đối diện cô rồi trao đổi 1 số thứ về thiết kế mới, cô cũng nghiệm túc đưa ra các vấn đề khá sáng tạo.

- Nếu ra mắt sản phẩm mới theo kiểu như Slow Motion anh thấy thế nào, trong đoạn video chúng ta đưa ra các thành phần của các mẫu thiết kế để làm tăng độ tin tưởng của người mua hàng - cô nói

- Được đấy, tôi thích ý tưởng này - hắn cười rồi đồng ý

Cô nhìn đồng hồ xem thời gian thì thấy đã hơn 2 tiếng cô trò chuyện với hắn, đang định đứng lên đi về thì người thư kí ban nãy mang 2 tách trà vào.

- Uống trà đi, làm việc xong uống trà sẽ rất thoải mái - hắn nói rồi nhấm nháp 1 ít trà

Thấy vậy cô cũng chẳng nói gì uống luôn, uống được 1 ít thì cô để lại rồi đúng lên ra về, đi tới gần cửa thì loạng choạng ngã nhào xuống. Trước khi bất tỉnh nhân sự cô nghe thấy Jun đang sủa rất to vẻ như gặp phải cái gì đó rất đáng sợ, rồi nhìn thấy hắn cười, nụ cười đậm nét gian trá.....và cô lâm vào tình trạng hôm mê.