Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 55: Hạnh phúc



Sáng hôm sau, cô cùng anh thức dây khá muộn, điều đó khiến cho cô vô cùng xấu hổ khi đối mặt với mẹ chồng cô !

- Huhuhu tất cả là tại anh, giờ em biết làm sao đây, đã quá trễ cho bữa sáng rồi - cô phụng phịu nói

- Được rồi, được rồi đều tại anh hết được chưa - anh cười cười an ủi cô

- Hứ, không thèm nói chuyện với anh nữa - cô bước xuống giường chạy vội vào nhà tắm

Còn anh ở trên giường chỉ biết cười trừ, sau đó cũng ý thức được rồi xuống giường lấy quàn áo mặc vào rồi đi xuống nhà

Ở phòng khách, sau khi cô và anh đi xuống thì gặp ngay các bậc trưởng bối đang nở một nụ cười rất chi là hài lòng, điều đó khiến mặt cô đỏ lên

- Haha, không sao không sao, vợ chồng hoà thuận là điều bình thường, mẹ không trách con đâu - mẹ chồng cười nói với cô

- Vâng, con cảm ơn mẹ, để con chuẩn bị bữa trưa ạ - cô cười rồi đi ngay vào phòng bếp để chữa ngượng

Vào nhà bếp, cô sắn tay làm những món ăn ngon, bổ dưỡng cho sức khoẻ. Đang bận rộn làm, vì quá tập trung, cô không để ý có người bước vào, cầm tô bột mì quay người định lấy cốc nước thì đâm sầm vào, bột bay tứ lung tung

- Ay ya, anh sao lại ở đây - cô ngồi bật dậy, lấy khăn lau dọn

Còn anh bị dính bột cả người bị nhuộm thành màu trắng trông giống y hệt bé Jun nhà cô. Đưa tay lau lau mặt nhem của anh cô buồn cười nói

- Lần sau nhớ lên tiếng, nếu không em lại không cẩn thận làm đổ hết mọi thứ - Cô nói tiếp tục thu dọn đống bừa bộn này

- Xin lỗi, tại anh định giúp em, nhưng mà lại thành như vầy - Anh nói rồi cùng cô lau dọn

- Haizzz, Vũ Trung mẹ đã bảo là con tính tình vụng về không giúp được nó cái gì đâu chỉ tổ làm con bé mất công đi dọn dẹp bãi chiến trường của con thôi, tốt nhất con ngồi yên một chỗ cho mẹ - Mẹ chồng cô nói rồi sau đó kéo anh ra ngoài để cô làm mọi việc

- Mẹ không sao đâu, là do con không cẩn thận thôi - cô giúp anh giải vây

- Con đừng viện cớ cho nó, nó là thế đấy, con phải nghiêm khắc nó mới xửa được cái tính hậu đậu này - mẹ chồng cô nói rồi mắng cho anh một trận

- Mình à, việc bọn trẻ cứ để chung nó tự giải quyết mình đừng can dự vào - bố chồng cô can ngăn mẹ chồng cô

- Haizzzz thật là - mẹ chồng cô thở dài rồi

- Hihi cảm ơn ba - anh hướng ba chồng cô cảm ơn

- Ừ - ba chồng cô cười rồi kéo mẹ chồng cô ra ngoài phòng khách

- Vợ ơi, lát nữa mình đi chơi đi - anh nói rồi tiếp tục với công việc của mình

- Em còn nhiều việc phải làm lắm - cô nói rồi tiếp lục ngoáy bột mỳ

-...Có người giúp việc mà, chiều nay anh sẽ gọi đến - anh nói vẻ mặt mong đợi nhìn cô

- Haizzz được rồi, nhưng mà em sẽ về sớm để nấu cơm được không ? - cô nói rồi nhìn anh

- Được được vợ thích thì chồng đồng ý thôi - anh cười, sau đó bê các món ăn cô làm ra bàn

Cả nhà cùng ngồi vào bàn ăn cơm, bữa ăn rất ấm áp và vui vẻ, mẹ chồng và bố chồng cô cũng hay nói nên bữa ăn rất vui, anh thì thêm vài câu, cô thì chỉ cười, hoà khí gia đình rất tốt. Ăn xong cô thu dọn đồ trên bàn rồi đi rửa bát. Rửa xong cũng đã tầm 1h chiều. Vươn vai cô đi lên phòng ngủ trưa.

Bước vào căn phòng, luồng không khí lạnh đã phả vào mặt, hoá ra là anh bật điều hoà. Cô đi tới chỗ anh vén chăn nằm xuống. Anh xoay người ôm lấy cô, mặt cọ cọ vào vai cô, cố tìm chỗ thoải mái để hưởng thụ.

- Vợ - anh khẽ gọi

- Ừ - cô trả lời mắt vẫn nhắm

- Hay chúng ta đón Hạo Minh về đây được không, anh muốn gặp thằng bé và muốn yêu thương nó - anh khẽ nói

- Thật? - cô không tin vào điều tai mình nghe thấy

Anh thật sự có thể chấp nhận đứa con của cô và người đàn ông khác ư ? Anh thật sự không giận dữ hay trách móc cô mà thay vào đó là muốn chăm sóc cho Hạo Minh, cô cảm động không nói lên lời.

-....ừ - anh nói

- Được vậy hôm nào em sẽ đưa Hạo Minh tới gặp anh - cô nói

- Ừ - anh trả lời sau đó ôm chặt cô hơn, hai người cứ như vậy mà thiếp đi

Cuộc sống hiện tại thật hạnh phúc, không lo lắng, không tủi nhục, không đau lòng, chỉ có hạnh phúc. Cô ước rằng thời gian này cứ như vậy mà kéo dài thật tốt biết mấy...