Ngày tháng trôi qua nhanh chóng, chỉ thoáng cái mà đã tới ngày vui của Nhã Phương bạn thân cô. Khi đi dự đám cưới cô vận một bộ váy màu trắng nhẹ rất đơn giản không quá ôm sát vào người, chân đi đôi giày bút bê, trông cô không quá đơn giản mà cũng không quá phô trương, tất cả mọi thứ điều rất tao nhã, mềm mại. Còn hắn mặc một bộ vest tây rất lịch lãm đi bên cạnh cô
- Vợ à, phụ nữ mang thai không nên uống rượu, chuyển sang uống nước cam nhé - hắn ôn nhu lại lo lắng cho cô nói
- Được - cô cười tươi đám
Cô khoác tay hắn đi từ tự tới chỗ cô dâu chú rể, Hạo Minh đi bên cạnh hắn, trên tay cầm một đĩa thức ăn ngon, được đi dự đám cưới đông vui náo nhiệt là cậu chắc chắn sẽ vui vẻ mà nghe lời cha mẹ.
Vừa thấy cô đi tới Nhã Phương liền cầm váy của mình lên tới bên cạnh cô, hôm nay là ngày quan trọng với Nhã Phương, cô dâu trong ngày này luôn là người đẹp nhất. Cô nhìn Nhã Phương xinh đẹp đi tới chỗ mình, trong trang phục váy cưới hoa lệ, Nhã Phương tựa như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích. Chú rể cũng chả kém cạnh, một thân vest trắng rất giống soái ca nha.
- Linh Linh, sao giờ mới tới chúc rượu - Nhã Phương giọng giận hờn nói
- Rượu không có chỉ có nước cam - cô giơ cốc nước cam lên nói
- Phụ nữ mang thai không thể uống rượu, uống rượu rất tổn hại thai nhi - hắn thấy cô nói vậy liền bồi thêm một câu
- Hả ! Vậy Nhã Phương từ đầu tới giờ em uống bao nhiêu rượu rồi - Sơn hoảng hốt nói
- Ngày vui như này, thiếu rượu thật không phải phép - Nhã Phương nhíu mày nói
- Sâu rượu, uống vậy đủ rồi - cô cười nhẹ rồi đoạt lấy cốc rượu trên tay Nhã Phương đưa cho Sơn
- Hả ! Rượu của tôi - Nhã Phương bất bình lên tiếng
- Cô ơi, bảo bảo trong bụng cô không thích uống rượu đâu, giống như em con vậy - Hạo Minh lanh lợi lên tiếng
- Tiểu oa nhi, con thì biết cái gì - Nhã Phương nhéo má Hạo Minh giọng đầy cưng chiều nói
- A đúng rồi, cũng sắp tới lúc cô dâu tung hoa cưới rồi nhỉ - hắn chuyển chủ đề nói
- Ừ ha - Nhã Phương bất thốt nói
Vậy là Nhã Phương liền di giời tới chỗ cao cao của thuyền rồi chuẩn bị xuất chiêu tung hoa công của mình. Tất cả những cô gái còn ế à nhầm còn ở giá liền nhìn bó hoa một cách phi thường thèm khát. Bó hoa tung trên không một lúc liền rơi xuống. Ở dưới các cô nàng tranh nhau giành lấy. Bó hoa được bắt bởi một cô gái dáng dấp khá nhỏ nhắn. Mặt rất dễ thương nha.
Sau khi hôn lễ kết thúc, hắn liền đưa cô về nhà ngay tức khắc không ở lại lậu xem Nhã Phương bóc quà cưới nữa tuy có hơi tiếc nuôi một chút nhưng cô cũng thấy mệt mỏi nên không kháng cự hắn đành chấp nhận để hắn đưa về nhà. Về tới nhà cô lết xác lên phòng và ngủ luôn. Tới khi hắn vào phòng lúc nào cô cũng không biết nữa.
- Vợ...vợ...vợ...mau mau dậy ăn tối đi...trễ lắm rồi con đói đấy - hắn ngọt ngào nói rồi đỡ cô dậy.
- Ăn đi...chắc cả ngày nay em chưa ăn được cái gì...cháo nóng cẩn thận - hắn nói rồi múc từng thía cháo đút cho cô
- Em tự ăn được - cô mệt mỏi đưa tay lên lấy bát cháo
- Anh muốn đút cho em - hắn nghiêm giọng nói
Cô cũng chẳng nói gì nữa...nếu hắn đã rảnh rỗi muốn đút cho cô thì cô cũng chả ngại mà cho hắn vận động cho đỡ chán đâu. Dù sao thì thế này có phải rất lãng mạng không quá quá romantic ấy chứ. Càng nghĩ lại càng thấy tim mình đập mạnh hơn, vành tai cô hơi đỏ lên. Cô liền chấn tĩnh lại tình thân, khuôn mặt lại bình thườn trở lại không đỏ như vừa rồi nữa.
- Có sao không...ôm hả...vừa rồi mặt em rất đỏ - hắn lo lắng đưa tay lên chán đo nhiệt độ cho cô
- Ăn cháo vào là khoẻ mà....anh này mai đi dã ngoại đi - cô chuyển chủ đề nói
- Trời lạnh lắm đấy hay đợi lúc em sinh xong đi vẫn chưa vội mà - hắn ngọt ngào nói rồi đưa tay xoa bụng cô
- Không...em muốn mai đi cơ - cô giọng nũng nịu
- Được mai đi...bảo bối ngoan ăn hết rồi nghỉ ngơi cho khoẻ đi
- Hì...được - cô nói rồi tiếp tục được anh đút cháo cho ăn