Lưu Quân Hạo và Nghiêm Tư Nhuệ quay trở về nhà, mệt mỏi ngã xuống sofa ở phòng khách.
"Thời gian này anh chỉ có thể ở nhà thôi, em cũng sẽ giảm bớt lịch trình lại để ở cạnh anh." Lưu Quân Hạo nói, tay đang soạn tin nhắn nhờ Đinh Hoài Du giúp cậu nghĩ cách cắt giảm lịch trình.
"Không được. Em điên à?" Nghiêm Tư Nhuệ lúc này bật dậy, ánh mắt 3 phần cảm động 7 phần cảm lạnh nhìn Lưu Quân Hạo chằm chằm.
"Sao lại không được? Để anh ở một mình em không an tâm, lỡ mà bị fan tư sinh hoặc anti tìm đến thì một mình anh không thể đối phó được."
Nghiêm Tư Nhuệ nhìn thái độ nhỡn nhơ của Lưu Quân Hạo mà tức muốn bóc khói, anh đứng dậy lấy thế muốn kéo cậu ngồi đối mặt trực tiếp với mình để nói chuyện. Không ngờ dùng lực có hơi mạnh, kéo người dậy được nhưng bản thân lại ngã xuống phía sau, thế là kéo cả hai ngã xuống cùng một lúc luôn. Sự việc xảy ra qua nhanh, cả hai mất vài giây để bình tĩnh lại.
Lưu Quân Hạo chống tay nhìn người nằm dưới thân mình, cậu lo lắng hỏi. "Tư Nhuệ ca, anh làm gì vậy? Anh có sao không?"
"Không sao, xin lỗi em. Anh không kiểm soát được, em có sao không?" Nghiêm Tư Nhuệ áy náy trả lời.
Lưu Quân Hạo lắc đầu.
Cạch~
Cánh cửa mở ra, Tống Tư Lâm tay kéo theo vali nặng nhọc đi vào, vô tình thấy cạnh tượng gây hiểu lầm trước mắt.
Lưu Quân Hạo đang ở phía trên, Nghiêm Tư Nhuệ lại bị đè ở phía dưới trông có vẻ rất thảm thương.
Lưu Quân Hạo và Nghiêm Tư Nhuệ không hiểu nguyên nhân Tống Tư Lâm có phản ứng kinh ngạc như thế, ngờ nghệch hỏi lại.
"Bọn tớ/bọn em thế nào?"
"Hai người ngồi ngay ngắn lại để chúng ta nói chuyện được không?" Tống Tư Lâm bất lực lên tiếng.
Lưu Quân Hạo và Nghiêm Tư Nhuệ lúc này mới ý thức được tư thế của cả hai đang rất ái muội, lập tức tách ra mỗi ngồi một góc sofa ngồi ngay ngắn lại.
"Khụ.. khụ~ Cậu đừng hiểu lầm, tớ và Quân Hạo chỉ là vừa té nên thế thôi." Nghiêm Tư Nhuệ giải thích.
"Đúng vậy, khi nãy anh ấy muốn kéo em ngồi dậy, không ngờ kéo mạnh quá nên cả hai ngã luôn xuống." Lưu Quân Hạo vừa nói vừa gật đầu phụ hoạ "Vừa hay là anh về tới."
Tống Tư Lâm càng nghe giải thích càng không tin tưởng, tự đặt câu hỏi cho bản thân: Tư Nhuệ có thể kéo Quân Hạo ngã dễ vậy sao? Bịa chuyện lừa con nít 3 tuổi à?
Rõ ràng là hai người có vấn đề.
[T/g: tuy khó tin, nhưng mà người ta nói thật có Tư Lâm à.]
Tống Tư Lâm đẩy vali qua một góc, sau đó đi đến ngồi xuống ghế.
"Nghe Lý tổng nói là video và hình ảnh đều được bên chuyên gia thẩm định là thật 100%, vụ việc lần này rốt cuộc là thế nào?" Tống Tư Lâm chần chừ một lúc, sau đó chạy qua ngồi sát Nghiêm Tư Nhuệ nói thêm "Lẽ nào cậu và Hứa Lệ Tuyết thật sự đã..."
Tống Tư Lâm nhìn biểu cảm thanh minh của Nghiêm Tư Nhuệ mà không kiềm được cười, vỗ vỗ vai người anh em của mình.
"Được được, tớ hiểu rồi."
Lưu Quân Hạo lúc này chen vào ngồi giữa, tách Tống Tư Lâm và Nghiêm Tư Nhuệ ra:
"Tư Lâm, anh đừng có mà nhân cơ hội trêu chọc Tư Nhuệ ca." Lưu Quân Hạo vừa nói, vừa kéo Nghiêm Tư Nhuệ nép sau lưng mình. "Hiện tại Tư Nhuệ ca là do em bảo vệ, anh cẩn thận đó."
Tống Tư Lâm: (@[email protected] |||||) ủa có cần bênh vực dữ dội vậy không?
Nghiêm Tư Nhuệ thấy không khí im lặng đột ngột, anh liền kéo hai người quay lại chuyện chính cần phải giải quyết trước mắt.
"Tớ và Quân Hạo đã đi gặp Hứa Lệ Tuyết, cô ta quả thực là đang mang thai. Khí sắc của cô ta không tốt cũng là thật, không phải do háo trang thành. Lúc cô ta nhìn thấy tớ, ánh mắt cũng rất có cảm xúc, khóc cũng rất thật."
"Diễn nhập tâm đến thế à?"
Tống Tư Lâm tỏ vẻ chê bai.
Lưu Quân Hạo giơ ngón like ủng hộ.
"Ban đầu em cũng nghĩ cô ta diễn nhưng mà khi em nói đợi xét nghiệm ADN thì mọi người cũng sẽ biết chân tướng, cô ta còn thách thức bọn em nữa." Lưu Quân Hạo kể lại "Cô ta nói không cần đợi đứa bé ra đời, chỉ cần đợi đến tháng thứ 7 là có thể xét nghiệm rồi."
Tống Tư Lâm nghe xong thập phần khó hiểu "Hứa Lệ Tuyết rốt cuộc lấy tự tin từ đâu mà nói mạnh miệng như thế chứ?"
Cả ba nhìn nhau thờ dài bất lực.
Tống Tư Lâm cập nhật tình hình cho Hạ Thụy Phong, lúc này nhận được một câu nói bông đùa.
Hạ Thụy Phong: hình ảnh đã xác nhận là hàng thật, cô ta lại tự tin về kết quả ADN. Còn về Tư Nhuệ ca thì không làm ra loại chuyện này, vậy lẽ nào có một nhân cách khác hoặc thế giới này có thêm 1 Nghiêm Tư Nhuệ đã làm ra loại chuyện kia với Hứa Lệ Tuyết?
Chính bởi câu nói đã giúp mọi người nghĩ đến một vấn đề táo bạo hơn, nhưng về sau sẽ giúp ít cho vụ việc lần này.