Mộng Tình - Thập Ngũ Vỹ

Chương 1



"Xin lỗi, A Phi. Ta phụ nàng rồi!"

"Ta cứ nghĩ đoạn tình này, chỉ có cái chết mới chia lìa được đôi ta. Ai ngờ, giữa ta và hoàng vị, chàng nguyện từ bỏ ta."

Ôn Phi bình thản đến đáng sợ.

Nam nhân trước mặt rất đỗi quen thuộc. Năm đó, đã từng đứng dưới gốc đào này, cũng trong ngày xuân, ôm nàng vào lòng. Hứa bên nàng đời đời kiếp kiếp, mãi không rời xa.

Nay, Ôn Phi nàng, một thân hỉ phục gả sang Ngân quốc. Đường đường chính chính trở thành hoàng hậu của Ngân quốc.

Nàng và Cung Ngôn từ nay ân đoạn nghĩa tuyệt.

"Phi Phi, nàng giờ đã là người của ta rồi."

Hoàng đế Ngân quốc - Khương Phong ác độc, vô tình, thiên hạ truyền tai nhau nói y xấu xí khó nhìn, hậu cung không một bóng người. Mà nam nhân trước mặt Ôn Phi, tại sao lại không giống vậy? Rất tuấn tú.

Ôn Phi không phải người u mê không tỉnh. Chỉ vì một tên phụ bạc mà phải đau lòng ư? Đừng hòng! Hoàng hậu Ngân quốc, xem ra cũng không tệ.


Yên quốc...

Cung Ngôn lập nhị tiểu thư Ôn gia - Ôn Cơ lên làm hoàng hậu.

"A Phi, nàng thật đẹp."

Đêm động phòng, rõ ràng người trong lòng Cung Ngôn là Ôn Cơ, vậy mà...

Ôn Phi, tỉ có cái gì tốt chứ? Đã trở thành thê tử của kẻ khác còn vương vấn trong lòng Ngôn ca ca.

Ta không cam tâm!

Không chỉ lập hậu, liên tiếp nhiều ngày sau đó, Cung Ngôn nạp thêm hơn hai mươi phi tử. Hậu cung ngày càng đông đúc. Các đại thần có nữ nhi đến tuổi cập kề liền tìm đủ mọi cách nhét vào hậu cung, nhằm củng cố địa vị.

Ôn Cơ đâu màng chuyện đó. Kể cả khi Cung Ngôn có ôm ấp, có ân ân ái ái với người khác, nàng ta cũng chẳng hề ghen tị.

Nàng ta biết, tim của hắn, chỉ có duy nhất nữ nhân tên Ôn Phi.

Ngân quốc...

"Hoàng hậu nương nương, Cung Ngôn đó cũng thật là... đã cưới nhị tiểu thư rồi còn nạp thêm một đống mỹ nhân nữa. May mà ông trời có mắt, để người được gả sang đây."


"Thôi nào."

Ôn Phi nhớ lại trước kia, nàng biết cả Ôn Cơ và nàng đều yêu Cung Ngôn. Ôn Cơ coi như cũng đã được như ý rồi.

"Phi Phi."

Khương Phong lấy nàng từ phía sau, dịu dàng cúi xuống, ghé sát tai Ôn Phi thì thầm.

"Tên Cung Ngôn đó đúng là phong lưu thật. Nàng xem hậu cung của ta chỉ có mình nàng."

"Ha... vậy chàng muốn nạp thêm phi tử sao?"

Ôn Phi phì cười, trêu chọc Khương Phong.

"Ta nào dám."

Chẳng hiểu sao Khương Phong lại đối xử tốt với nàng như vậy, kì lạ hơn cả là nàng không bài xích việc y gần gũi nàng.

"Phi Phi, ta vừa làm cho nàng bánh cá này, nàng ăn thử xem có vừa miệng không?"

A Cẩn - cung nữ bên cạnh Ôn Phi nhìn hai người tình tứ trong lòng không khỏi ngưỡng mộ. Nữ nhân coi phu quân là trời. Thử hỏi, có nam nhân bình thường nào lại đích vào bếp cơ chứ? Huống hồ, đây còn là chân mệnh thiên tử nữa.


"Oẹ..."

Ôn Phi vừa ngửi thấy mùi cá cổ họng đã khó chịu, bụng dạ cồn cào.

"Phi Phi, nàng không sao chứ?"

"Ta buồn nôn."

Wattpad: ThapNguVy