"Thưa Tĩnh Phi nương nương, đêm nay hoàng thượng không đến thăm hậu cung." A Cẩm cúi người cung kính bẩm báo.
"Đến đây chải tóc cho bổn cung."
Nữ tử ngồi ngắm mình trong gương, đôi mắt nàng đen láy trong trẻo, đôi môi đỏ mềm căng mọng. Ngũ quan trên gương mặt nàng ta đều là tinh hoa của tạo hóa. Mình hạc xương mai, gương mặt đẹp tựa như tiên tử.
Nàng đây chính là Cơ Tử Lan - phi tử đầu tiên được ân sủng cả hai đời hoàng đế.
A Cẩm cẩn thận nâng chiếc lược bạch ngọc đã tẩm nước hoa hồng khẽ chải từng đường nhẹ nhàng.
"Nương nương, người quả thật là tuyệt sắc giai nhân." A Cẩm không nhịn nổi mà thốt lên. Google 𝒏gaу 𝑡ra𝒏g ﹢ TrùmTruуệ 𝒏.𝚟𝒏 ﹢
Cơ Tử Lan vẫn ngắm mình trong gương.
Đây chính là nàng sao?
Nàng kinh tởm dáng vẻ này biết nhường nào.
Khương Tử Hoành sa cơ đến cái mạng cũng không còn. Đại An Quốc cũng theo thế mà sụp đổ, Hoàng Quý Phi - Cơ Tử Lan bị biếm thành dân thường giam giữ trong lãnh cung. Giá như cuộc đời nàng chỉ có thế thì nàng đã cam lòng với số phận. Ngờ đâu em trai của Khương Tử Hoành là Khương Quang Kỳ lên ngôi lập ra Đại Hòa Quốc, hắn ta không buông tha cho nàng. Nhất quyết mang nàng từ lãnh cung ra phong làm Tĩnh Đáp Ứng, đến ngày hôm nay, nàng đã trở thành Tĩnh Phi.
Năm đó, Tử Lan nhất quyết cự tuyệt thà chết cũng không làm phi tử của Quang Kỳ. Vậy mà hắn dám lấy tính mạng của cả nhà nàng ra uy hiếp. Tử Hoành chết trong uất hận, nàng bị ép buộc phải làm vợ của kẻ giết chồng. Thử hỏi Cơ Tử Lan nàng làm sao không hận dáng vẻ này?
Xoảng!!!
Tấm gương vỡ vụn, gương mặt của nàng trong gương cũng không còn nữa.
Bàn tay trắng hồng mịn màng giờ đây đã đẫm máu. Chính cơn đau mới giúp nàng thoát khỏi sự căm phẫn chính mình, vì gương mặt này, dáng vẻ này, nàng còn phải dùng tới rất nhiều trong việc trả thù những kẻ gây ra sóng gió.
"Nương nương, tay người chảy máu rồi, người đâu mau gọi thái y!" A Cẩm định tung cửa ra ngoài.
Tử Lan cất lời ngăn cô ta lại:
"Đừng gây náo loạn, bổn cung không sao."
A Cẩm nhìn bàn tay rướm máu của chủ tử mà không khỏi đau lòng. Cô quỳ mọp xuống xé khăn tay ra băng bó vết thương cho Tử Lan.
"Có tin tức gì về phượng tinh chưa?" Nàng thuận miệng hỏi.
"Bẩm nương nương, phượng tinh đã leo lên được long sàng. Danh phận cũng đã có rồi."
"Ngươi đoán thử xem, con phượng này có thể bay lên cao không hay chỉ bay được đến long sàng là cùng." Nàng nhướng mày hỏi A Cẩm.
"Nô tì không biết, số phận của phượng tinh này đều là do nương nương định đoạt." A Cẩm đáp.
Ba tháng trước.
Người của Khâm Thiên Giám đến trước mặt hoàng thượng khăng khăng ở vùng phía Đông có phượng tinh giáng thế, vầng hào quang sáng chói cả một vùng. Vị này chắc chắn là chủ nhân của phụng vị.
Khương Quang Kỳ nghe xong quyết định xuất cung một phen xem thực hư ra sao.
Hắn ta cũng tiện tay mang nàng theo.
Đến vùng An Ly phía Đông thì thuyền của Cơ Tử Lan không may gặp nạn cả người và thuyền đều chìm xuống sông.
May thay nàng được một nữ tử cứu giá kịp thời nên giữ được mạng.
Các nô tì nhanh chóng đưa nàng vào trong thay y phục, Bội Nhi cũng được đi theo.
Sau khi Khương Quang Kỳ biết tin, thấy nàng ta có công cứu giá ban thưởng hậu hĩnh. Nhưng nàng ta một mực muốn theo làm tì nữ cho Tử Lan, nàng ta nói cứu được Tĩnh Phi nương nương là phúc đức cả đời nhà nàng ta, nhất quyết đi theo hầu hạ.
Khương Quang Kỳ thấy nàng ta quả quyết, thành khẩn cầu xin như vậy hắn cũng chấp thuận cho nàng ta.
Nàng ta là Bội Nhi.
Mấy ngày sau, Bội Nhi theo nàng vào cung với thân phận là tì nữ.
Người của Khâm Thiên Giám nhanh chóng đến bẩm báo với Khương Quang Kỳ rằng hắn đã mang được phượng tinh vào cung. Tin tức này nhanh chóng lan ra khắp hậu cung nhưng chủ ý là muốn đến tai một người.
Sau đó mấy ngày.
Trong buổi thỉnh an Hương Quý Phi - người tạm thời nắm giữ lục cung.
Tạ Cẩn Ngọc hay Hương Quý Phi, nàng ta là trắc phi đầu tiên khi Quang Kỳ lập vương phủ. Tuy nhiên, ngôi vị chính phi đến nay là hoàng hậu đều bị hoàng thượng để trống. Luận về gia thế thì Tạ Cẩn Ngọc xuất thân hiển hách, nàng ta là đích nữ của Đại tướng quân Tạ Công Bằng. Tạ Gia bao nhiêu năm nay cũng rất có chỗ đứng trong triều. Luận về thâm niên, về phần này chẳng ai có thể qua nổi nàng ta, phi tử đầu tiên của hoàng thượng, hậu vị bỏ trống, thái hậu đã quy tiên. Tạ Cẩn Ngọc đương nhiên nắm giữ lục cung.
"Tĩnh Phi muội muội vừa hồi cung sức khỏe không được tốt, ta nghe người bẩm báo nói muội bị ngã xuống sông, xem ra cũng đã nếm trải một phen kinh hãi." Hương Quý Phi buông lời thăm hỏi đến nàng, nhưng ánh mắt nàng ta không nhìn đến nàng một cái, chỉ chăm chú vuốt ve con mèo trên tay.
"Đa tạ Quý Phi nương nương để tâm tới, Tử Lan giữ được cái mạng này đều là nhờ tì nữ này cứu giá." Nàng nhanh chóng hồi đáp lời Cẩn Ngọc. Không ngoài dự đoán của nàng, Hương Quý Phi vừa nghe đến có người cứu giá nàng lập tức hướng mắt nhìn.
"Tì nữ này là Chu Bội Nhi, có công cứu giá ta được hoàng thượng ban thưởng" Cơ Tử Lan đưa mắt nhìn Bội Nhi, cô ta nhanh chóng bước lên quỳ mọp xuống, khẽ nói:" Nô tì Chu Bội Nhi thỉnh an Hương Quý Phi, nương nương cát tường".
Ánh mắt lục cung đổ dồn về Bội Nhi người thì hiền từ, kẻ thì căm ghét.
Tiện tì này làm hỏng hết tâm tư của bổn cung!
Nếu đã như vậy bổn cung quyết cho ngươi sống không bằng chết.
Hương Quý Phi hướng mắt nhìn Bội Nhi, ngoài miệng ban thưởng nhưng trong lòng không ngừng cắn xé Bội Nhi.
"Ngươi có công cứu giá Tĩnh Phi, bổn cung nhất định ban thưởng cho ngươi. Ngước mặt lên cho bổn cung xem." Hương Quý Phi đã râm ran nghe tin đồn về phượng tinh nhập cung mấy hôm nay. Phượng tinh mà mọi người đồn thổi là con tiện tì này sao?
Bội Nhi ngước mặt lên.
Tạ Cẩn Ngọc nhìn thấy gương mặt nàng ta mặt mũi lập tức biến sắc. Bội Nhi rất xinh đẹp nhưng điều đáng nói ở đây là cô ta giống Cẩn Ngọc đến mấy phần. Gương mặt giống Cẩn Ngọc như vậy lại mang số phượng tinh ư? Tiện tì này có gương mặt giống Cẩn Ngọc như vậy lại theo hậu hạ Tử Lan. Tĩnh Phi đây rốt cuộc là có ý gì? Phượng tinh này muốn nhòm ngó phụng vị hay chính ả Cơ Tử Lan này muốn vượt mặt Cẩn Ngọc.
Hương Quý Phi nhanh chóng nở ra một nụ cười hiền từ, nói:
"Bổn cung vừa nhìn thấy Bội Nhi lập tức cảm thấy mến tay mến chân, bổn cung muốn giữ Bội Nhi lại làm tì nữ hầu hạ không biết ý của Tĩnh Phi muội muội thế nào?"
Bất cứ ai nhòm ngó phụng vị đều phải bỏ mạng dưới tay nàng ta, tiện tì Tử Lan kia không phải dễ dàng tính sổ. Cẩn Ngọc ta tính sổ con phượng tinh này trước, Tử Lan ngươi phải xếp hàng đợi sau. Hương Quý Phi nghĩ thầm trong bụng.
"Chỉ là một nha hoàn nhỏ bé, ta cũng không muốn tranh với nương nương. Nhưng đây là nha hoàn hoàng thượng ban cho ta không thể muốn cho là cho tùy tiện được." Nàng nhìn Bội Nhi với vẻ mặt không nỡ.
"Nếu là nha hoàn hoàng thượng ban thì càng có thân phận hầu hạ bổn cung. Bổn cung giữ Bội Nhi ở lại, lát nữa sẽ sai người bẩm báo với hoàng thượng. Muội muội yên tâm, hoàng thượng sẽ không trách phạt muội đâu." Hương Quý Phi ngữ điệu nhỏ nhẹ nói.
Trước mặt tất cả phi tử, Tạ Cẩn Ngọc ngang nhiên cướp nha hoàn của nàng. Trước là để thị uy với tần phi lục cung, sau là thẳng mặt thách thức nàng.
Cơ Tử Lan cười khẩy một cái.
"Quý Phi nương nương thích nha hoàn đó như vậy, ta cũng không tranh với người. Dù sao trên dưới Diệp Hoa Cung người hậu hạ ta đều là người hoàng thượng đích thân lựa chọn. Một nha hoàn có sá gì đâu."
"Quý Phi nương nương hà tất gì phải tranh với cô ta. Ở chỗ muội nha hoàn tốt rất nhiều, muội tặng cho tỷ vài người" Dung tần lên tiếng phá vỡ bầu không khí căng thẳng. Nhưng nàng không biết Dung Tần này là mỉa mai Cẩn Ngọc hay là xu nịnh không có đầu óc. Những lời ngu ngốc như vậy, trong lúc này cũng có thể nói ra.
Nàng nhìn sắc mặt Cẩn Ngọc rõ ràng tức điên người, vẻ mặt hiền từ cũng tiêu tan rồi.
"Hỗn xược!" Hương Quý Phi tức giận.
Dung Tần giật thót mình vội vã quỳ xuống.
"Bổn cung và Tĩnh Phi đang nói chuyện, dựa vào đâu mà ngươi dám xen vào?" Hương Quý Phi cao giọng chất vấn.
"Thần thiếp vốn chỉ có ý tốt không cố ý làm nương nương nổi giận" Dung Tần run rẩy.
"Không có phép tắc, mau ra ngoài quỳ gối hai canh giờ cho bổn cung" Hương Quý Phi quát.
Tì nữ thân cận của Hương Quý Phi nhanh chóng đưa Dung Tần ra ngoài bắt đầu chịu hình phạt.
Cả lục cung khẽ đưa mắt nhìn nhau.
Ả Dung Tần này chẳng qua chỉ là kẻ chết thay mà thôi.
Sau khi buổi thỉnh an kết thúc.
Hương Quý Phi sai người đến báo hoàng thượng về chuyện Bội Nhi.
Quang Kỳ lại nói hắn không nhớ nha hoàn Bội Nhi là ai, sai thân cận của Cẩn Ngọc mang Bội Nhi đến ngay. Không ngờ vừa thấy Bội Nhi, Quang Kỳ lại bảo rất giống Cẩn Ngọc. Bội Nhi lại có công cứu giá Tĩnh Phi vì thế nhận được ân điển phong làm Chu Thường Tại ngụ ở Hàm Yên Cung do Cẩn Ngọc làm chủ vị.
Tạ Cẩn Ngọc nghe xong tin này tức muốn vỡ lồng ngực những vẫn phải chiều theo ý hoàng thượng cho Chu Thường Tại một tiểu viện trong cung.
Vài tuần sau, Khương Quang Kỳ đến Hàm Yên Cung lâm hạnh Chu Bội Nhi. Những ngày sau đó liên tiếp nghỉ lại tiểu viện của Chu thị. Đây là ân điển trước giờ chưa từng có.