Tôi gõ xong liền không để ý nữa, lại lướt xuống dưới. Còn gì đau đớn hơn việc buổi đêm khuya còn xem phải mấy video đồ ăn cơ chứ, tôi vội vàng mở WeChat nhắn cho anh trai:
" Đại ca, anh có thể mua trà sữa cho em không?"
"Còn khuya." - Anh tôi rep lại rất nhanh.
Hừ, tên đáng ghét này. Tôi bực bội vất điện thoại xuống giường. Một lúc sau lại có tin nhắn đến, thế nhưng mà lần này lại là tin nhắn của anh Chu Duyên.
"Trà sữa yêu thích của em.[Hình ảnh] Em còn muốn uống không?"
Thấy tin nhắn, tôi giật mình bật dậy.
Tôi nên trả lời sao đây, hay giả vờ ngủ không thấy tin nhắn. Mà sao anh ấy biết tôi thích uống loại này nhỉ? Không lẽ tâm linh tương thông? Chắc là không phải vậy rồi, có khi là tên anh trai đáng ghét của tôi lại ngồi than phiền kể xấu tôi cho mà xem.
Thấy tôi không trả lời anh lại gửi tin nhắn tiếp:
"Sao thế em? Ngủ rồi à?"
"Muốn ạ, cảm ơn anh Chu Duyên."
Tôi ngại ngùng đặt điện thoại xuống, hai má tự nhiên đỏ ửng. Quá ngại ngùng, tôi trùm chăn hồi hộp đợi anh.