Mùa Tuyết Tan: Ước Nguyện Đêm Sao Sau Mưa

Chương 6



Vội dùng ipad của mình, truy tìm dữ liệu sót lại, 0173 quen nhất là loại nhiệm vụ này, cho nên truy vết ra rất lẹ, biểu cảm thiếu niên rạng rỡ lên ngay sau đăng nhập vào trực tuyến trung tâm phiên live.

Mấp máy tay, hệ thống nhanh chóng nhập cuộc với những người trước màn hình đó, tài khoản vừa xuất hiện, một biểu tượng sáng chói đặc biệt trong phần bình luận [ 【V】﹝Cố Doãn Trường Lạc﹞: Cốt truyện nó sẽ đặt biệt lắm đấy ]

[ Đây là có ý gì? ]

[ Đại đại, cậu biết gì rồi? ]

[ Thật không? ]

[ ... ]

[ Tự khen không đáng tin lắm đâu ]

[ Cơ mà lộ da thịt như này sao chưa bị cấm chiếu thế, tò mò thật, không đùa ]

[ ....như thế nào không giống tưởng tượng a, người trên giường là ai, nam chính á!? ]

[ ??? ]

[ Không phải đâu? Chưa thấy qua loại cốt truyện mà nam chính bị nữ chính thượng, hắn hạ, coi cách trói rồi, chẳng lẽ nữ công nam thụ, giường cường.... hé :)) ]

[ Chắc chắn không phải, tuyệt đối là không! ]

[ Nhưng người ta cũng đẹp zai chứ bộ, cơ ngực kia kìa, èo ~ (﹃ )! ]

[ Rồi có phải nam chính hay không?? ]

[ 【V】﹝Cố Doãn Trường Lạc﹞: Phải đó ]

[ ... ]

[ Kích thích! Mở đầu đã xôi thịt thế này, quá xá đã, ngon, ya ~ ! ]

[ Mau lên, mau lên, spoil cốt truyện có được không! ]

[ ... ]

0173 xem comment đến nhập tâm, quên luôn cả lối về, suýt nữa thì không túm được điểm mấu chốt để thu thập bằng chứng. May là dạng live này cũng giống như phần mềm trực tuyến, có hình ảnh quay với góc độ rõ ràng, cũng không có bị cản trở tầm nhìn gì bởi bóng tối trong căn phòng.

Điều khác biệt đó là live này cao cấp hơn, không ảnh hưởng gì đến thế giới này cả, các nhân vật bên trong cũng không phát hiện điều dao động.



0173 xem thấy Tâm Thư Như tiếp cận đến kí chủ nhà mình, ngẩng đầu, sau đó tạm thời cất ipad của mình vào trong không gian. Dù sao làm công việc phải đến nơi đến chốn, lơ là cảnh giác trong lúc này là không được.

Thiếu niên hai ba bước tiến trở lại trong góc phòng để quan sát một màn tiếp theo sắp xảy ra.

Tâm Thư Như đi đến bên giường, cô nhìn gương mặt thân quen cô thầm mơ ước bấy lâu nay. Vạt áo trước ngực rớt qua hai bên mạng sườn, da thịt rắn chắc khỏe khoắn, từ vai xuống đến eo, nhân ngư tuyến ao hãm, tỉ lệ cơ thể Hạ Cảnh Xuyên hoàn hảo đến đáng kinh ngạc.

Ngồi xuống giường, Tâm Thư Như không dừng lại mà trèo lên, khóa chặt sườn hông mình, ngồi trên eo Hạ Cảnh Xuyên.

Mát lạnh da thịt cùng nhiệt khí cơ thể, Tâm Thư Như mang bộ váy trắng, chất liệu vải voan rất mềm mịn. Thiết kế bộ váy chỉ ngắn che quá mông một chút, còn chưa hoàn toàn lấp kín, ẩn ẩn thấy vải ren sâu thẩm, trên đùi non buộc lấy một sợi vải, đùi trong cọ xát. Không sai khi nói, sự thuần khiết cùng ám muội mà Tâm Thư Như có được sử dụng rất nhuần nhuyễn.

Phòng live đã bùng nổ.

[ **, đây là phòng live se* à?!!! ]

[ Thoát phòng! Tôi lập tức thoát phòng! ]

[ ( \=ノωヽ\=).... thôi đi, các người đừng dối lòng, thích lắm rồi còn gì, mau mau, làm gì làm nhanh đi, đừng chậm trễ! ]

[ ... ]

Hệ thống ở xa xa nhìn những comment đã tràn ngập trên màn hình, như mã dữ liệu liên tục đổi mới và nảy lên, điều này đủ để chứng minh rõ được khung cảnh này quá nóng mắt nhìn. Cũng không phù hợp để mở lên phát sóng trực tiếp. Rốt cuộc sao lại thế này. Là thế lực nào đang can thiệp đến?

Có chút không đơn giản.

0173 thầm ghi nhớ sự kỳ quái này, tại đây hệ thống không rảnh để suy nghĩ xa xôi hơn, bản thân cũng là thật lười phân tích. Thế giới này cấp bậc không cao, cùng lắm lộ liễu cho người khác thấy mặt tối của nam nữ chính, không nguy hiểm gì đến tính mạng được cả.

Tiếp tục chăm chú theo dõi Tâm Thư Như sẽ làm gì, và cũng là thử thách xem kí chủ định lực ra sao. Đúng như dữ liệu đã cho, hoặc là.....

Mong anh không làm tôi thất vọng, kí chủ à.

 Trở về phía Tâm Thư Như, tại lúc này, cô bắt đầu cảm thấy khá thẹn khi làm như vậy, còn may rằng trừ cô và Hạ Cảnh Xuyên.

Sẽ chẳng ai biết đêm nay cô đang làm gì cả.

Sẽ không có người thứ hai biết nữa, sự trơ trẽn của cô, mọi thứ, bí mật và kế hoạch của cô sẽ cưỡng ép Hạ Cảnh Xuyên, khiến anh, hiểu được tình yêu của cô.

Tâm Thư Như tỉ mẩn, cẩn thận và cảm nhận hơi nóng của cơ thể đối phương đang bị da thịt mát lạnh cô hòa tan.

Thời Tất Thanh hơi run rẩy bởi nhiệt độ đột ngột áp đến, thanh thanh mát mẻ xua đi cơn nóng hừng hực này, hắn có một loại ý nghĩ, muốn nhiều hơn như vậy. Đôi mắt nhắn chặt bỗng nhăn lên càng sâu.



Ham muốn về thể xác và tình dục bị phóng đại khi thị giác và thính giác bị phong bế.

Tiếng thở dốc và mùi hương dịu nhẹ, vừa trấn an vừa dụ dỗ.

Tâm Thư Như ngón tay chạm ở giữa mày Thời Tất Thanh, muốn xoa dịu để nó giãn ra, nhưng điều đó càng làm hắn căm ghét. Lập tức phản ứng lại, quay ngoắt mặt qua một bên, bàn tay treo trên không bơ vơ lạc lõng của Tâm Thư Như cứng đờ trong chốc lát.

Cô biết, việc này không thể dừng lại được nữa, nếu đã làm, cô phải làm đến cùng, nấc thang phía sau đã biết mất, chỉ có tiến về phía trước, chứ không thể quay trở lại ban đầu.

Tâm Thư Như nhẫn nhịn cơn đau đớn đang hối thúc của con tim đang đạp loạn nhịp, thình thịch chờ mong. Nén nhịn lại gấp gáp, Tâm Thư Như ẩn nhẫn vuốt ve một bên má Thời Tất Thanh. Mồ hôi khiến những sợi tóc hắn dính vào thái dương, một tay khác, Tâm Thư Như đặt ở trước ngực hắn.

Mông lùi về, vải mỏng áo đang khoác trên người cô ma sát tạo nên một thứ tê dại, ngứa ngáy nóng rực xúc cảm đang cọ cọ eo Thời Tất Thanh, mặc dù hành động quyến rũ đó có chút vụng về. Lại là nhát chí mạng làm Thời Tất Thanh càng ham muốn, đê mê lại hấp tấp.

Thời Tất Thanh bụng như là cháy lên dục hỏa thiêu đốt không thể dập tắt, hắn ngâm rên, lý trí trong lòng dần bị tình dục lấn át.

﹝Kí chủ, hưởng thụ đủ hay chưa?﹞Hệ thống nhận thấy Thời Tất Thanh có dấu hiệu bị dẫn dắt vào trong hãm lạc, cuối cùng vẫn thiếu kiên nhẫn, nhịn không được mà lạnh giọng nhắc nhở.

Thời Tất Thanh im lặng, đôi mắt mê ly lúc này đã thanh tỉnh một chút.

Hệ thống nhìn Thời Tất Thanh lúc này chật vật suýt không giữ vững thần chí, càng nghĩ càng cảm thấy bản thân bị tư liệu lừa cho một vố đau điếng người. Tưởng là gặp được một kí chủ có triển vọng, không ngờ rằng....

﹝Haha ~﹞Hai ba hạ âm tiếng từ cổ họng thiếu niên phát ra thành tiếng.

Là cười khẩy, âm thanh nặng nề đầy chế giễu hắn ﹝Đúng là phế vật﹞

 ‘ .... ’

 ‘ Xin lỗi.... ’

﹝Tôi thất vọng rồi, so với kí chủ cuối cùng của tôi, anh còn góc không bằng﹞Nói rồi, hệ thống hơi nghiêng đầu ﹝Loại động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, não anh quyết định và chi phối theo cảm xúc ở dưới đũng quần à??﹞

﹝Thuận lý thành chương, tuân theo? Tôi mượn anh diễn vai nam chính chắc??﹞

Hệ thống càng nói, nộ khí càng mau tiêu thăng, nó không muốn điên lên, nhưng chiếc kí chủ này quả đúng là không được!!

﹝Tôi còn tưởng anh ‘ cử ’ không lên, hóa ra đều là lừa người cả....﹞

﹝Anh lừa tôi, quá đáng﹞Thiếu niên ai oán lẩm bẩm, âm thanh dần nhỏ và hóa thành hư vô, tốc độ biến hóa cảm xúc còn nhanh hơn lật bánh tráng. Tựa như cô vợ nhỏ... oán hận hắn không chịu ngó ngàng gì đến thiếu niên vậy....

Thời Tất Thanh không rõ nhân cách của thống tử nhà hắn, chỉ nghe thấy như vậy liền có loại lương tâm bị cắn rứt không thôi.

‘ Hệ thống.... ’