Tiễn LA ra cửa, tôi chào LA và không quên cảm ơn ẻm về bữa ăn. Ẻm cười và quay đi, sau đó lại như sực nhớ ra chuyện gì đó, LA quay lại nói với tôi:
-àh quên mất, Ryu nè! Mai chở mình đi học được không ?
-ok được thôi, mà Quân đâu ko chở LA ? – tôi thắc mắc
-àh… tụi mình đang có chút chuyện á mà… nhờ Ryu nhé…
-ừkm, cứ để Ryu.
-Thanh kìu !
LA bước xuống nhà về phòng mình. Tôi đóng cửa lại, trải nệm ra đánh một giấc tới chiều lấy sức để tối còn đi làm chỗ Thím Cơ Bắp.
Gần 6h, tôi cưỡi 67 tới quán café bar của thím để làm việc. hôm nay là một ngày đặc biệt, vì nghe đâu có một band nhạc rất được dân mê rock trong thành phố yêu thích đến biểu diễn.
Dựng xe vào bãi đỗ, tôi vào quán chào Ông ( bà) chủ:
-hú ! mít tờ bravo ( tên thím cơ bắp ) ! tối nay ông không cưỡi moto lượn phố nữa àh ?
-chào Ryu-kun ! hôm nay nhiều việc nên người ta phải ở quán phụ giúp nà! (>_ “Bà” thím đang ngồi tính toán sổ sách ngước lên trả lời tôi. tôi cười chào lại, sau đó chào chị thu ngân rồi vào phòng thay đồ thay đồng phục quán.
Công việc của tôi ở quán này nhìn chung hơi cực nhưng cũng vui vẻ và dễ chịu. Vì quán café bar nên nhạc sống rồi DJ chơi tới gần nửa đêm mới hết khách. Cứ đầu tuần là lại có một buổi off cho anh em nghệ sĩ trong thành phố lên biểu diễn giao lưu cực kì thú vị. Ngày thường thì cho khách tới uống café có nhu cầu thì lên biểu diễn cho cả quán nghe trên nền nhạc của chị DJ. Nhân viên trong quán ngoài tôi và chị thu ngân ra còn có một nữ DJ hết sức sexy, một anh pha chế tại quầy bar và một nam một nữ bồi bàn khác. Với số lượng bồi bàn như vậy so với lượng khách vào quán ngày hôm nay thì bắt buộc chúng tôi phải vắt hết sức lực ra để phục vụ khách cho hết đêm nay.
Tôi bắt đầu công việc chạy bàn của mình, vừa chạy bàn tôi vừa tán tỉnh những nữ khách hang teen xinh đẹp dễ thương trong quán ( vì tật mê gái mà ). Nhưng vì đạo đức và không có hứng bồ bịch nên tôi chỉ tán tỉnh ở mức chọc ghẹo xã giao thôi.
Những người đi cùng bạn bè thì không sao, nhưng những em đi cùng người yêu thì tên bồ mấy ẻm cứ lườm nguýt tôi hài không đỡ được . các ẻm thì hồn nhiên cười đùa với tôi một cách hết sức tự nhiên.
Bỗng từ một bàn trong góc có tiếng gọi: “RYU !”
Tôi nhìn qua xem là ai, hóa ra là chị Oanh. Tôi giao khay đồ uống cho tên con trai bồi bàn khác rồi chạy thẳng đến chỗ chị chào hỏi để lại tên kia đang ngơ ngác. Thấy tôi tiến đến, chị lên tiếng:
-ủa em làm thêm chỗ này àh ? sao bữa giờ không nói chị biết ?
-dạ em làm được 1 tuần rồi chị. Hề hề - tôi cười
-cực không em ?
-dạ bình thường. làm ở đây vui lắm.
-vậy àh ? hì hì ?
-chị đi với ai vậy ?
-chị đi với anh yêu – chị cười rồi chỉ tay sang người đàn ông đối diện.
-àh vậy àh ! chào anh ! chúc anh chị buổi tối vui vẻ ! – tôi quay sang nói với anh ta. anh ta cười và bắt tay tôi.
sau khi bắt tay với bồ chị Oanh, tôi nói với chị:
-anh chị nói chuyện đi nhé, em mắc chạy bàn rồi, tối nay đông khách.
-ừ… đi đi.
-Mà chị gọi gì chưa ?
-Chị gọi rồi.
-Àh… z à ? z em đi đã.
Nói rồi tôi lại tiếp tục việc bồi bàn phong cách bựa của mình ( chỉ chạy bàn nào có gái ).
Thời gian cứ thế trôi đi, và cuối cùng cũng gần đến 9h, band nhạc chính của đêm nay cũng đã tới. thím cơ bắp dẫn họ lên khu vực chuẩn bị sau sân khấu nhỏ trong quán.
Đó là một nhóm nhạc gồm 4 người, 3 nam nà một nữ. 3 người nam có phong cách ăn mặc và trang điểm ma mị đúng chất rocker, 2 người để tóc dài rất “chất”, một người cắt cao gọn gang và mạnh mẽ. đặc biệt nhất vẫn là bong hồng duy nhất của band. Nhìn từ xa cô nàng trông hết sức cá tính và sexy , quyến rũ với phong cách đậm Gothic từ kiểu tóc, cách trang điểm đến cách ăn mặc. rồi đột nhiên ẻm ngước mặt lên nhìn về phía tôi và 2 mắt tròn xoe tỏ vẻ ngạc nhiên, tôi cũng cảm cảm thấy hình như là ai đó quen quen thì thốt lên: “ á đúng rồi, nhớ rồi” vì ngạc nhiên khi nhận ra người quen. Rồi cả 2 đứa cùng lên tiếng:
“Cậu làm ở đây àh? / cô là rocker àh ?”…