Mượn Giống - Tô Mã Lệ

Chương 7: Đừng kẹp chặt như vậy



Phục Hoa tắm rửa xong liền đi vào phòng sấy tóc.

Hạng Chấn ở bên ngoài nói với Hạng Huân: "Bắn một lần là được."

Hạng Huân không cho ý kiến. Chiều cao của cậu cùng Hạng Chấn không khác biệt lắm, hai người cứ đứng ngoài cửa khiến không khí vừa trầm mặc lại xấu hổ. Một lát sau, Hạng Chấn vì quá bối rối mà nói: "Em vào đi."

Chính là vào phòng ngủ của Hạng Chấn cùng Phục Hoa.

Hạng Huân đẩy cửa đi vào, thấy cô đã sấy khô tóc, đang nằm trên giường.

Phục Hoa vì cảm thấy thẹn cho nên không dám nhìn thẳng vào cậu. Cô mới vừa tắm rửa xong, khuôn mặt còn bị hơi nước biến thành màu hồng phấn xinh đẹp.

Hạng Huân từng bước một đi tới, duỗi tay kéo chăn. Phục Hoa khẩn trương nhìn cậu một cái. Cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ, bên trong hoàn toàn trống rỗng, ngay cả nội y cũng không có. Cách một lớp váy ngủ màu hồng nhạt cũng có thể thấy rõ nhũ thịt đẫy đà cùng núm vú.

Năm ngón tay to bao bọc lấy nhũ thịt khiến Phục Hoa mẫn cảm run run, hai tay cô bất giác muốn đẩy cậu ra. Hạng Huân hơi dùng sức làm nhũ thịt tràn ra các kẽ ngón tay, ngón cái không tự chủ được mà khảy lên núm vú đang cương cứng.

Phục Hoa thấy đau hô nhẹ, tiếng thở dốc của cô cũng rất câu dẫn.

Hạng Huân nhịn không được cúi đầu, cách một lớp áo ngủ liếm nhũ hoa. Cậu đã cứng, dương vật bị quần bó chặt đến khó chịu.

Phục Hoa bị liếm đến khó chịu, khó chịu vì thoải mái đến muốn khóc. Cô mẫn cảm không chịu nổi, chân tâm vẫn luôn không ngừng ứa nước ra bên ngoài. Hai tay cô để trên vai Hạng Huân, dùng âm thanh rất nhỏ gọi cậu: "Hạng Huân, đừng...... Đừng liếm......"

Hạng Huân đứng dậy cởi quần áo. Cậu gầy hơn rất nhiều so với Hạng Chấn, nhưng da thịt lại rắn chắc bất ngờ. Khi áp người lên cô, Phục Hoa còn có thể ngửi được mùi sữa tắm trên người cậu.

"Chị dâu." Cậu muốn hôn cô, nhưng Phục Hoa nghiêng đầu né tránh, còn duỗi tay che lại miệng mình, một bàn tay khác che ngực.

Không biết là cô kháng cự hay là cảm thấy thẹn.

Hạng Huân nhìn cô một hồi lâu, song lại đè lấy hai tay cô trên đỉnh đầu, ngay dưới tầm mắt khẩn trương bất an của Phục Hoa mà cách lớp áo ngủ cắn vú cô.

"A......" Phục Hoa nhịn không được kêu một tiếng, lại nhanh chóng cắn môi, không cho mình phát ra âm thanh.

Hạng Huân đem áo ngủ cô liếm ướt đẫm, lúc này mới duỗi tay cởi ra, ném sang một bên, hai tay bắt lấy hai luồng nhũ thịt xoa bóp.

Phục Hoa nghiêng người muốn tránh, lại trốn không thoát.

Cả khuôn mặt Hạng Huân dính chặt vào ngực cô, cậu há to mồm cắn núm vú, âm thanh liếm mút vang lên vô cùng rõ ràng, khoái cảm kích thích khiến sống lưng Phục Hoa không nhịn nổi mà run run.

Cô che miệng, tiếng thở dốc khẽ len lỏi từ trong lòng bàn tay truyền ra ngoài: "A...... Không......"

Bàn tay cậu một đường thẳng tắp sờ tới chân tâm, sờ đến khi bàn tay đầy nước, trong mắt cậu dường như được thắp sáng, ánh mắt tựa như đang cười, cổ họng phát ra tiếng gọi: "Chị dâu."

"Chị ướt quá."

Khuôn mặt Phục Hoa nháy mắt đỏ lên, căn bản không nghĩ Hạng Huân sẽ nói ra loại lời này. Cô nghiêng mặt sang một bên, lấy chăn che lại đôi mắt mình, không muốn tiếp tục nhìn mặt cậu.

Hạng Huân cởi quần, nắm dương vật hoạt động vài cái chỗ chân tâm.

Âm hộ cô lớn lên thật xinh đẹp, âm mao thưa thớt mềm mại, hoa huyệt đỏ bừng, hai cánh hoa môi ướt dầm dề, còn đang không ngừng chảy nước.

Hạng Huân đè nặng quy đầu tiến vào hoa môi, chọc chọc vài cái vẫn chưa thể đi vào. Phục Hoa thấy vậy liền chui ra từ trong chăn, hai tai đỏ bừng, thẹn thùng nói: "Ở phía dưới một chút."

Tầm mắt cô không theo khống chế mà dừng trên dương vật Hạng Huân. Thứ kia của cậu không giống như Hạng Chấn đen tím. Dương vật Hạng Huân thiên về màu hồng, quy đầu dựng thẳng tắp, dường như còn dài hơn Hạng Chấn đôi chút.

Cô còn chưa kịp thu hồi tầm mắt, Hạng Huân đã cắm vào, thân thể cậu cũng áp thấp theo. Còn chưa cho cô thời gian thích ứng đã một phát đi vào toàn bộ.

Phục Hoa bị cắm đến rên rỉ, hai tay véo trên cánh tay Hạng Huân.

Đường đi vừa chặt vừa ướt nóng, một vòng lại một vòng thịt non gắt gao kẹp lấy côn thịt, thiếu chút nữa đã đem cậu kẹp bắn.

Thân thể Hạng Huân cứng đến gắt gao, con ngươi đen nhánh dừng trên mặt cô, trên trán nổi đầy gân xanh, giọng nói cũng rất thấp, mang theo hơi thở có vài phần áp lực:

"Chị dâu."

"Đừng kẹp chặt như vậy."