Mỹ Thực Gia Tại Tu Tiên Giới

Chương 13: Chuyện Cũ Của Diêm Vương (5).



Diêm Vương dùng hết sức bình sinh của mình chạy lại căn nhà nhỏ, nơi mà nương tử cùng đứa con chưa sinh ra của hắn, chỉ là khi đến nơi, cảnh tượng hoang tàn trước mặt khiến cho hắn phát điên, nương tử của hắn đã không còn trên đời.

Nương tử của hắn đã hi sinh tính mạng của mình để bảo vệ đứa con gái của hai người vừa mới ra đời, nhìn đứa bé nằm trong tả lót đang khóc oe oe, nằm trên thân thể đầy máu của nương tử của hắn, Diêm Vương lúc này nổi điên cả lên.

"Thu Nguyệt... nàng rời bỏ ta cùng con gái... nàng... nàng... Ahhhh!" Diêm Vương hai mắt tràn ngập sát khí, đôi mắt của hắn hiện lên tinh mang, một ánh nhìn của hắn ngay lập tức xé nát trời xanh, chém g·iết Lôi Công ngay lập tức.

Bàn tay của Diêm Vương ôm lấy đứa con gái vào lòng, một tay cầm Diêm La Kiếm hướng thẳng về phía của Thiên Đế.

"Thiên Đế... hôm nay ta sẽ huyết tẩy Tiên Giới, đánh nát Lăng Tiêu Bảo Điện của ngươi!" Diêm Vương bước chân đạp mạnh một bước, ngay lập tức xuất hiện trước mặt Thiên Đế.

Thiên Đế lúc này giật mình, tốc độ của Diêm Vương quá nhanh, tựa như cùng hắn đã không phải cùng một cảnh giới nữa rồi, Diêm Vương đã chứng đạo thành Thánh rồi sao.

XOẸT!

Một kiếm trảm ra ngay lập tức đánh bay Thiên Đế ra trăm trượng, đánh cho Thiên Đế chật vật chạy trối c·hết.

"Diêm Vương, ngươi vậy mà Nhập Thánh rồi... không... không thể nào!" Thiên Đế quát lớn, bỏ chạy trở về Tiên Giới, muốn dùng thiên đạo công đức chặn lại Diêm Vương.

"Thiên Đế, hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi... nợ máu phải trả bằng máu!" Diêm Vương sát khí mãnh liệt cực độ, hắn bước chân bước lên Tiên Giới.



Mỗi một bước chân của Diêm Vương đều mang theo ngàn vạn Ác Quỷ đi theo, giờ phút này Diêm Vương chính thức nhập Ma rồi, hắn tuy không có chứng đạo thành Thánh.

Nhưng giờ phút này hắn thực lực không kém Thánh Nhân một chút nào, giờ phút này Diêm Vương muốn biến Tiên Giới trở thành một bãi hoang tàn.

"Thiên Đạo Vô Cực Trận: Tỏa Ma Trận!" Thiên Đế điều động thiên đạo công đức, tạo ra Tỏa Ma Trận, nhốt Diêm Vương lại một chỗ, muốn dùng thiên đạo công đức để chém g·iết Diêm Vương.

"Thiên Đế... ngươi đường đường là người làm chủ Tiên Giới... nhưng lại hèn hạ bỉ ổi, hôm nay ta sẽ đánh nát Lăng Tiêu Bảo Điện của ngươi, đánh nát Cửu Trùng Thiên của ngươi!" Diêm Vương một tay ôm con gái, một tay cầm Diêm La Kiếm ngưng tụ Quỷ Khí.

"Bất Diệt Minh Vương Pháp Thân: Ngự Kiếm: U Minh Đoạn Thần Trảm!" Diêm Vương cả người bùng nổ Quỷ Khí, khiến cho toàn bộ Tiên Giới chìm vào trong bóng tối, Nhân Giới bị bóng đêm làm cho lu mờ, Thánh Giới cỏ cây không ngừng khô héo, Yêu Giới lửa cháy hừng hực ngay lập tức bị dập tắt.

Thiên Đế lúc này hoảng sợ cực độ, Tỏa Ma Trận không có cách nào giữ nổi Diêm Vương, một kiếm này trảm xuống, chắc chắn sẽ đánh nát Cửu Trùng Thiên của hắn.

"C·hết!" Diêm Vương trảm xuống một kiếm, ngay lập tức toàn bộ pháp tắc của Tiên Giới bị đình trệ, thiên đạo công đức bị vỡ vụn, Lăng Tiêu Bảo Điện, Cửu Trùng Thiên ngay lập tức bị một trảm của Diêm Vương trảm nát ra làm đôi.

Thiên binh thiên tướng nằm lăn lóc dưới mặt đất, chúng tiên nhao nhao hỗn loạn bỏ chạy, không có ai dám đối mặt với một Diêm Vương đã hoàn toàn mất đi lý trí, giờ phút này Diêm Vương không khác gì một tôn Ma Thần, không ai có thể ngăn cản, Thánh Nhân không ra Diêm Vương chính là vô địch.



Thiên Đế giờ phút này không có cách nào chống cự trước sức mạnh của Diêm Vương, hắn chỉ ngồi đó chờ đợi c·ái c·hết, hắn đã khó khăn như thế nào mới có thể đạt được đến địa vị như ngày hôm nay, nhưng chỉ vì một quyết định sai lầm, hắn phải trả giá bằng cả sinh mạng của mình.

"Thiên Đế... nợ máu trả lại bằng máu, ngươi g·iết c·hết nàng ấy, ta sẽ g·iết c·hết ngươi!" Diêm Vương sát khí hùng hồn, tay cầm Diêm La Kiếm chém xuống.

PHẬP!

Chỉ là khi Diêm La Kiếm trảm xuống, Thiên Đế không bị tổn hại chút nào, người b·ị t·hương lại là Vương Mẫu Nương Nương, nương tử của Thiên Đế.

"Diêm Vương... nương tử của ngươi c·hết rồi, vậy để ta đi theo nàng... Thiên Đế không thể c·hết... Tiên Giới sẽ hỗn loạn!" Vương Mẫu Nương Nương cả người đầy máu tươi, Quỷ Khí đang không ngừng ăn mòn tính mạng của nàng.

"Hahaha! Thiên Đế... Thiên Đế a Thiên Đế ngươi thật tốt số, nhưng xin lỗi, cho dù có là ai đi chăng nữa, thì cũng không cứu được ngươi!" Diêm Vương cũng không có ý định tha cho Thiên Đế, hắn muốn g·iết c·hết Thiên Đế trả thù cho Thu Nguyệt cho dù là Vương Mẫu Nương Nương đứng ra đi chăng nữa cũng không được.

Diêm Vương đã nhập ma, giờ phút này không ai cản được hắn, sự mất mát đi người hắn yêu thương đã khiến hắn trở nên điên cuồng, hắn lúc này chỉ muốn trả thù, chỉ muốn đòi lại công đạo cho nương tử của mình.

Phục Hy đứng ở Núi Côn Lôn tại Nhân Giới không nhìn được nữa, hắn cũng không muốn Diêm Vương hủy đi bao năm cố gắng của hắn, cũng không muốn Minh Giới vừa mới thành lập trở nên loạn lạc, lúc đó nhân gian Ác Quỷ sẽ lại một lần nữa nổi dậy.

Phục Hy xuất hiện ở trước mặt Diêm Vương, ngăn cản Diêm Vương không cho hắn hạ thủ, hôm nay Thiên Đế không thể c·hết, mà Diêm Vương cũng không thể nhập Ma quá sâu.

"Diêm Vương... dừng tay đi... Thiên Đế đã trả giá đủ rồi, con đừng quên con còn có đứa bé ở trong lòng!" Phục Hy xuất hiện nhẹ nhàng mở miệng nói.



Diêm Vương nhìn thấy bóng dáng của Phục Hy, hai mắt của hắn ngay lập tức ướt đẫm từng dòng lệ, hắn muốn g·iết Thiên Đế để trả thù cho nương tử của mình, nhưng Phục Hy đã can ngăn, hắn không ra tay được.

"Phục Hy đại thần... cứu... cứu Vương Mẫu!" Thiên Đế giờ phút này mới cảm nhận được khi gần mất đi người quan trọng nhất của mình sẽ đau khổ như thế nào, hắn cuối cùng cũng hiểu Diêm Vương tại sao lại phát điên như vậy rồi.

"Thiên Đế... ngươi đã khiến cho Diêm Vương mất đi người quan trọng nhất của hắn... vậy thì ngươi cũng nên chịu cảm giác đau đớn như Diêm Vương đi... Vương Mẫu không c·hết được... nhưng sống cũng không được tốt!" Phục Hy cũng không muốn ra tay cứu lại Vương Mẫu Nương Nương, dù sao thì cái giá phải trả của Thiên Đế chính là Vương Mẫu Nương Nương.

Diêm Vương tuy rằng không thể g·iết được Thiên Đế, nhưng mối hận của hai giới sẽ không kết thúc, nó sẽ kéo dài mãi mãi cho đến trăm vạn năm sau.

"Thiên Đế... từ nay về sau Minh Giới cùng Tiên Giới là địch, từ nay về sau ta cùng ngươi không đội trời chung!" Diêm Vương nói hết câu, thu lại Diêm La Kiếm, một tay ôm con gái của mình rời đi, rời khỏi Tiên Giới.

Tiên Giới bị phá hủy gần như một nửa, Cửu Trùng Thiên bị một kiếm của Diêm Vương chém thành hai nửa, Lăng Tiêu Bảo Điện giờ phút này hỗn loạn vô cùng, không khác gì một bãi hoang tàn.

Diêm Vương trở về Minh Giới từ ngày hôm đó hắn cũng không còn xuất hiện nữa, con gái của hắn dung mạo như thế nào, tên gọi là gì cũng không ai biết chỉ là sau khi Diêm Vương trở lại Minh Giới một truyền thuyết lại xuất hiện trong nhân gian, lan truyền cho đến tận ngàn năm sau..

Trở lại hiện tại, Diêm Vương nhìn lên bầu trời thở dài một hơi, bầu trời tuy rằng rất đẹp, nhưng cũng không có hoàn mỹ như người ta từng tưởng tượng, Tiên Giới cũng không có chính đạo như người phàm nhìn nhận.

"Ông chủ câu chuyện của ta... ông chủ cảm thấy thế nào?" Diêm Vương nhìn sang Ngô Đồng đang uống trà, cười cười hỏi.

Ngô Đồng không có trả lời, hắn không ngờ Diêm Vương trước khi lại máu điên như thế, một mình đối chiến với cả Tiên Giới, còn đánh sập cả Lăng Tiêu Bảo Điện, chém nát Cửu Trùng Thiên, khiến cho Tiên Giới một hồi hỗn loạn.