Mỹ Thực Gia Tại Tu Tiên Giới

Chương 18: Ngưu Ma Vương.



Ngưu Ma Vương đồng ý đến Nhân Giới bắt Đồ Sơn Kiều Kiều, Hồ Yêu cảm thấy ngày hôm nay cho dù có vị cường giả thần bí kia ở Thanh Giang Hà bảo vệ thì Đồ Sơn Kiều Kiều cũng không có cách nào thoát được.

"Ngưu Ma Vương đại nhân... mời đi theo thuộc hạ!" Hồ Yêu cung kính dẫn đường.

Ngưu Ma Vương tuy rằng không muốn hạ giới, hắn không muốn nhớ lại chuyện cũ, chuyện năm đó hắn ở Nhân Giới cũng là một đoạn cố sự dài đằng đẵng khiến cho hắn đến tận bây giờ vẫn không quên.

Nhưng mà hắn cũng đã hết cách, để chấm dứt ân oán giữa hắn cùng với Yêu Hậu hắn đành hạ giới, bắt đứa con gái của huynh đệ của hắn trở về Yêu Tộc, hắn sẽ cố gắng bảo vệ con bé thật tốt, sẽ không để cho Yêu Hậu muốn làm gì thì làm.

"Đại nhân chính là nơi này!" Hồ Yêu cùng Ngưu Ma Vương đã đến Thanh Giang Hà, hai người đã xuất hiện trước mặt Thanh Giang Lạc, khu vực này vô cùng bình thường, chỉ có cửa tiệm nhỏ kia không được bình thường mà thôi.

"Người ở bên trong chính là cường giả thần bí mà ngươi nói sao?" Ngưu Ma Vương bình tĩnh vô cùng, hắn cũng không phải thất phu, tuy rằng tính nóng, nhưng hắn từng học lễ nghĩa, đọc sách viết chữ ở nhân gian cũng mấy chục năm, nên biết thứ gì là đúng thứ gì là sai, thứ gì nên làm thứ gì không nên làm.

"Đúng vậy đại nhân!" Hồ Yêu nhìn thấy Ngưu Ma Vương bình thường đến lạ, hắn có chút hiếu kỳ, không biết Ngưu Ma Vương muốn làm gì, chẳng lẽ không muốn động thủ.

Ngưu Ma Vương chỉ đứng từ trên bầu trời nhìn ngắm Thanh Giang Hà một chút, hắn đã lâu không đến Nhân Giới, muốn tận hưởng bầu không khí trong lành mát mẻ ở nơi này, sau đó mới động thủ.



Ở bên trong cửa tiệm của Ngô Đồng, hắn đã thưởng thức xong Súp Măng Thịt đã ăn xong một cái Giò Hầm Tam Muội, hương vị cay nồng của ớt, hương vị ngọt ngào của Súp Măng Thịt khiến cho bao tử của hắn cảm thấy cực kỳ dễ chịu.

Đồ Sơn Kiều Kiều ăn xong một bữa, cảm giác thoải mái ập đến, cơ thể của nàng nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy, tu vi bị đình trệ ngay lập tức buông lỏng, tuy rằng không có đột phá ngay lập tức, nhưng cơ duyên thế này cũng không phải ai cũng có thể gặp được.

"Đa tạ tiền bối đã ban tặng cơ duyên!" Đồ Sơn Kiều Kiều ngay lập cuối đầu cảm tạ, nàng vừa được trị thương, vừa được thưởng thức mỹ vị, lại còn giúp nàng nới lỏng bình cảnh, đây không phải là đại cơ duyên thì là cái gì nữa.

"Đã nói đừng gọi ta là tiền bối rồi mà!" Ngô Đồng lắc đầu, hắn chỉ là một phàm nhân không nhận nổi hai từ tiền bối này, Tuệ Minh đại sư xem hắn là người qua đường, Diêm Viêm thì xem hắn như là bằng hữu, còn Đồ Sơn Kiều Kiều cứ xem hắn là tiền bối, khiến hắn mệt c·hết.

"Tiền bối, cơ duyên mà tiền bối đã tặng, Đồ Sơn Kiều Kiều nguyện dùng nữa đời còn lại ở bên cạnh làm tỳ nữ của tiền bối!" Đồ Sơn Kiều Kiều một là muốn trốn chạy, hai là muốn ở lại đây báo đáp ân tình của tiền bối.

"Không cần, người đến là khách, khách đã dùng bữa xong rồi cũng nên rời đi!" Ngô Đồng lúc này đuổi khách, hắn có thể bảo vệ nàng một lần, hai lần, nhưng cả đời thì không được.

Trong lúc Ngô Đồng đang đuổi khách thì lúc này ở bên trên không trung của Thanh Giang Hà, Ngưu Ma Vương lúc này bắt đầu mở miệng.

"Tại hạ Ngưu Ma Vương của Yêu Giới, hôm nay đến đón chất nữ về nhà!" Ngưu Ma Vương lời nói vừa ra, Yêu Khí bộc phát, cả người của hắn như là b·ốc c·háy, tay cầm Hỗn Thiên Phủ mạnh mẽ vô song, một rìu bổ xuống có thể phá tan cả thiên địa.



Ngô Đồng ở bên trong cửa tiệm lại nghe thấy âm thanh từ bên ngoài truyền vào, chỉ mới có hơn một giờ đồng hồ, lại có người đến bắt người, thật đúng là phiền phức mà.

"Haizz! Được rồi, ta sẽ giúp cô nương thêm một lần cuối, còn về sau này cô nương bước tiếp như thế nào, tại hạ không giúp được!" Ngô Đồng hết cách, hắn không có ý định có tỳ nữ, Thanh Giang Lạc của hắn quá nhỏ, hắn cùng Tiểu Hắc sống đã quá chật chội rồi.

Ngô Đồng nói hết câu, hắn lần nữa mở cửa bước ra ngoài, không biết thế giới này Ngưu Ma Vương có giống trong phim truyện hắn từng xem hay không, cái tên này đối với hắn quá quen thuộc rồi.

"Vừa rồi ta đã nói, đừng có đến làm phiền ta các ngươi quên rồi sao? Bây giờ ta không còn dễ nói chuyện như vừa rồi đâu!" Ngô Đồng ánh mắt tuy rằng bình bình thường thường, nhưng có một loại ác ý cực độ khiến cho người ta cảm thấy không rét mà run, người có tâm lý kém cỏi như Hồ Yêu là một ví dụ.

"Bằng hữu, nếu tại hạ có làm phiền thì tại xin tạ lỗi, hôm nay đến tệ xá của bằng hữu chỉ là muốn đón chất nữ về nhà mà thôi!" Ngưu Ma Vương cũng cảm nhận được Ngô Đồng không bình thường, tuy rằng bề ngoài chỉ là phàm nhân, nhưng khí độ đó cho dù là Chuẩn Thánh cũng rất ít người có được.

"Chất nữ? Là nàng sao? Ngươi là một con Trâu nàng là một Nhân Yêu lại là Hồ Ly cùng ngươi có liên quan gì? Mẹ ngươi là Hồ Ly hay là cha ngươi là Hồ Ly?" Ngô Đồng giọng nói cực kỳ gợi đòn, khiêu khích trắng trợn.



"Bằng hữu, ta đến đây với thiện ý, chưa từng xúc phạm bằng hữu, cớ gì phải nặng lời như vậy? Tuy ta cùng nàng không cùng huyết mạch, nhưng cha của nàng là bằng hữu vào sinh ra tử với ta, ta muốn mang nàng trở về Yêu Giới gặp cha nàng!" Ngưu Ma Vương tuy rằng không vui, nhưng hắn cũng không có tức giận, lễ độ ôn tồn đáp lại.

"Vậy sao?" Ngô Đồng liếc mắt nhìn về phía Đồ Sơn Kiều Kiều, muốn hỏi ý kiến của nàng.

"Ngươi... ngươi... đừng có mà lừa gạt ta, các ngươi mới vừa rồi thôi còn muốn g·iết ta, lóc xương lột da, lấy đi nội đan, hút đi huyết mạch Cửu Vĩ Hồ của ta, bây giờ nói muốn đưa ta về gặp cha ta? Đừng hòng ta tin!" Đồ Sơn Kiều Kiều bị hai tên Đại Yêu của Yêu Tộc đuổi g·iết tận mười ngày nửa tháng, nàng làm sao có thể tin Yêu Tộc cơ chứ.

"Ta không giống bọn chúng... ta thật sự...!" Ngưu Ma Vương lúc này không biết nên giải thích như thế nào cho Đồ Sơn Kiều Kiều hiểu rõ.

Ngô Đồng nhìn khuôn mặt khó xử đó của Ngưu Ma Vương biết rằng những lời hắn nói là thật, Linh Đồng của hắn cũng nhìn thấy được tâm trạng của Ngưu Ma Vương lúc này rất tệ, nhưng mà cho dù có là như vậy, thì mọi quyết định đều thuộc về Đồ Sơn Kiều Kiều.

"Đã nàng không muốn cùng ngươi rời đi, ngươi nói ngươi cùng cha nàng là bằng hữu vào sinh ra tử, vậy thì đừng làm khó nàng nữa, đi đi, ta sẽ không tính toán chuyện này!" Ngô Đồng phất tay đuổi người.

"Haizz! Ta cũng không muốn dùng vũ lực mang nàng đi, nhưng ta có ước hẹn với người khác, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ bảo vệ nàng chu toàn!" Ngưu Ma Vương cầm lên Hỗn Thiên Phủ chuẩn bị động thủ.

Ngô Đồng lắc đầu, Ngưu Ma Vương chắc chắn không phải là Thánh Nhân, cao lắm chỉ là Chuẩn Thánh mà thôi, mà hắn lại không muốn g·iết Chuẩn Thánh, thế gian này Chuẩn Thánh thưa thớt vô cùng, c·hết đi một vị sẽ khiến cho cân bằng của Ngũ Phương Giới trở nên hỗn loạn, cho nên lần này hắn sẽ dạy dỗ cho Ngưu Ma Vương một trận mà thôi..

"Cơ hội ta cũng đã cho ngươi rồi, ngươi không rời đi, ta đành phải xuất thủ!" Ngô Đồng thở dài một hơi, ngước nhìn lên nhìn Ngưu Ma Vương nói.

"Ta chỉ muốn mang người rời đi, không muốn g·iết người, các hạ yên tâm, ta sẽ nhẹ tay!" Ngưu Ma Vương cũng không muốn g·iết người, chỉ muốn mang người rời đi.

Lúc này Hồ Yêu ở bên cạnh cũng ngay lập tức trốn xa ra mấy chục dặm bên ngoài Thanh Giang Hà, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi c·hết, hắn không muốn cuốn vào trò chơi của cường giả.