Ngô Đồng cũng nhìn thấy được ánh mắt của Đồ Sơn Kiều Kiều nhìn hắn, hắn biết nàng có rất nhiều chuyện muốn hỏi hắn, hắn cũng sẽ không đuổi nàng đi ngay lập tức.
"Đồ Sơn cô nương, trước khi rời đi, ta có thể giải đáp cho cô nương những thắc mắc mà cô nương không thể giải đáp!" Ngô Đồng tuy rằng không hiểu được thế gian này, nhưng là người hiện đại, đọc qua cũng rất nhiều sách, đôi khi những câu nói trong sách hắn từng đọc qua có thể giúp được cho nàng.
"Tiền bối... à không ông chủ, ta là Nhân Yêu rốt cuộc ta có lỗi gì!" Đồ Sơn Kiều Kiều chảy xuống hai dòng nước mắt, nàng vì thân phận Nhân Yêu này mà bị Yêu Giới t·ruy s·át, Nhân Tộc ghét bỏ.
Nàng không phải là người cũng không phải là yêu, nàng lúc này không nơi nương tựa, không biết đi về đâu, không biết tương lai nên sống như thế nào.
"Đồ Sơn cô nương không có lỗi, cô nương cũng không cần tự trách bản thân mình!