Lý Xuân Thu cho dù là tu sĩ Đại La Kim Tiên đi chăng nữa cũng không gánh nổi nhân quả của một vị Chuẩn Thánh để lại, chắc chắn tương lai sẽ không yên ổn tu hành.
"Lý tiên sinh, có lẽ ta hại Lý tiên sinh mất rồi, thịt này quả thật là của Ngưu Ma Vương!" Ngô Đồng thở dài một hơi nói.
"Hả? Ông chủ là đang nói thật?" Lý Xuân Thu lúc này nuốt một ngụm nước bọt, hắn từ nãy đến giờ ăn không ít thịt xiên nướng, mà thịt hắn ăn lại là thịt của Chuẩn Thánh Yêu Tộc, chắc chắn sau này đi du sơn ngoạn thủy sẽ gặp không ít Yêu Tộc t·ruy s·át, nhân quả này quá lớn, hắn gánh không nổi.
"Ông chủ... ta sai rồi... có cách nào cứu được ta hay không?" Lý Xuân Thu lúc này mới chú ý Ngô Đồng không phải là người bình thường, khí chất phi phàm đó ngay cả hắn cũng không thể sánh bằng, cho dù là bên ngoài lộ ra chỉ là một phàm nhân tầm thường, nhưng khi nhìn kỹ thì ngay cả Chuẩn Thánh cũng không bằng.
"Lý tiên sinh yên tâm, có những thứ chú định đã như vậy, muốn cũng không thay đổi được!" Ngô Đồng lắc đầu, có lẽ đêm nay Lý Xuân Thu tự mình đưa tới cửa tiệm của hắn là một kiếp nạn của Lý Xuân Thu phải trải qua, nhân quả đã định đoạt Lý Xuân Thu phải tự mình tiếp nhận.
"Ta... ta tiếp nhận nổi sao?" Lý Xuân Thu lúc này mới cảm thấy bản thân tò mò, bản thân tham ăn cho nên mới thành ra cớ sự này, nếu như không đến Thanh Giang Lạc thì hắn đã không phải nhận lấy nhân quả của Ngưu Ma Vương để lại.
ẦM! ẦM! ẦM!
Đột nhiên trời nổi lên sấm chớp, tiếng hú của chó sói trên bờ không ngừng hú hét, âm thanh vang vọng của những tiếng gầm không ngừng vang lên, Yêu Khí không ngừng bộc phát, nhắm thẳng vào hai người Ngô Đồng cùng với Lý Xuân Thu.
Nhân quả mà Ngưu Ma Vương để lại cuối cùng cũng tới, tới cũng thật nhanh, người ăn thịt Chuẩn Thánh của Yêu Tộc chắc chắn Yêu Tộc sẽ không bỏ qua cho người đó.
Ở Nhân Giới tuy rằng Yêu Tộc không nhiều như Yêu Giới, nhưng Yêu Tộc vẫn là tồn tại ở Nhân Giới rất nhiều, Yêu Tộc lần đầu tiên xuất hiện chính là tại Nhân Giới, sau này Yêu Chủ tìm ra một Giới Vực vô chủ lại chứa đầy Yêu Thạch khiến cho Yêu Tộc tu luyện nhanh hơn mới chuyển sang Yêu Giới mà định cư đến nay đã được trăm vạn năm.
Nhưng Yêu Tộc cũng không phải là hoàn toàn rời đi hết, còn lại một bộ phận không muốn rời xa quê hương của mình, bọn chúng vẫn ở lại Nhân Giới cho đến tận ngày nay.
Nhưng cho dù ở Nhân Giới hay là Yêu Giới bọn chúng vẫn tuân lệnh Yêu Tộc Yêu Chủ mà làm việc, chỉ cần có kẻ dám động vào người của Yêu Tộc thì có dù đó có là Chuẩn Thánh của Nhân Tộc cũng không thoát khỏi sự truy lùng của Yêu Tộc.
"Ông chủ, hình như ta cảm nhận được rất nhiều Đại Yêu đang nhìn chằm chằm ta!" Lý Xuân Thu lúc này cái lưng chảy đầy mồ hôi hột, tham ăn mấy miếng thịt nướng, cuối cùng bị một đám Đại Yêu t·ruy s·át.
"Ừm! Bọn chúng đến rồi, chỉ là đêm nay bọn chúng không làm phiền chúng ta ăn cơm được!" Ngô Đồng mỉm cười nhẹ nhàng, tiếp tục tự mình dùng bữa.
Lý Xuân Thu thở dài một hơi, thịt của Ngưu Ma Vương ăn thì cũng đã ăn rồi, ăn ít hay nhiều bây giờ cũng không còn quan trọng nữa, cho nên hắn không câu nệ một chút nào, ăn sạch sẽ cơm trắng, ăn mấy chục xiên thịt nướng một lần.
"Ông chủ... cơm cùng thịt nướng hôm nay rất ngon, trời đã gần sáng, ta cũng phải đi rồi, ta không có thứ gì, để thứ này lại cho ông chủ!" Lý Xuân Thu đứng dậy cảm tạ Ngô Đồng một cái, đưa cho Ngô Đồng cái hồ lô rượu của hắn.
"Đưa cho ta rồi thì Lý tiên sinh lấy gì uống rượu?" Ngô Đồng cảm nhận được bên trong hồ lô này vẫn còn rất nhiều rượu, đủ để hắn thưởng thức một thời gian dài.
"Yên tâm đi ông chủ, ta vẫn còn một cái hồ lô nữa!" Lý Xuân Thu lấy ra từ bên trong nhẫn trữ vật một cái hồ lô khác, hắn ngay lập tức mở nắp uống một ngụm rượu lớn, cảm thấy sảng khoái vô cùng.
"Vậy ta yên tâm rồi, Lý tiên sinh đi thong thả, cẩn thận một chút khi đi đường!" Ngô Đồng tiễn biệt Lý Xuân Thu.
Lý Xuân Thu không nói thêm gì nữa, bước chân tiêu sái rời khỏi Thanh Giang Lạc chỉ là khi hắn vừa đặt chân lên đất liền, trước mặt hắn là hai con Đại Yêu có tu vi Kim Tiên chặn lại đường đi của hắn.
"Trên người của ngươi có mùi vị của Yêu Tộc bọn ta? Ngươi đã ăn thịt Yêu Tộc của bọn ta có đúng không?" Hai con Đại Yêu sắc mặt dữ tợn nhìn Lý Xuân Thu hỏi.
"Nhân quả đến thật nhanh, vừa rời khỏi Thanh Giang Hà một cái, đã có Đại Yêu tiếp đón!" Lý Xuân Thu xuất kiếm, hắn không nói hai lời với đám Yêu Tộc này, bọn chúng đến chắc chắn là không thiện.
"Không ổn! Là Đại La Kim Tiên tu sĩ!" Hai con Đại Yêu hoảng sợ khi nhìn thấy Lý Xuân Thu rút kiếm, chỉ là đã chậm, kiếm trên tay của Lý Xuân Thu đã chém g·iết hai con Kim Tiên Đại Yêu.
"Ta cũng không muốn xuất thủ g·iết các ngươi đâu, ta chỉ sợ đêm dài lắm mộng mà thôi!" Lý Xuân Thu thu lại kiếm của mình, bước qua xác c·hết của hai con Đại Yêu cản đường hắn.
Cứ như thế Lý Xuân Thu tiếp tục du sơn ngoạn thủy, chỉ là từng bước chân của hắn giờ phút này đều phải đối mặt với Đại Yêu, Tiểu Yêu, thậm chí là Đại La Kim Tiên Yêu Tộc.
Nhưng mà Lý Xuân Thu tựa như được thứ gì đó che chở, chỉ cần hắn rút kiếm không cần biết tu vi của ngươi có mạnh như thế nào, có phải là Đại La Kim Tiên hay không cũng không đỡ nổi một đòn.
Lý Xuân Thu lúc này cảm thấy trảm yêu trừ ma cũng là một việc tốt bảo vệ thương sinh, hắn từ bỏ đi cái ý niệm làm vào triều đình vào làm quan, bây giờ hắn chỉ thích cầm kiếm đi trảm yêu trừ ma.
Nhưng mà Lý Xuân Thu cũng không phải là người không biết lý lẽ, hắn từng là người đọc sách, cho nên hắn biết đánh người chạy đi chứ không đánh người chạy lại, Yêu Tộc nào đối với hắn có ác ý hắn sẽ thẳng tay mà tiễn chúng lên đường, còn Yêu Tộc không có ý xấu với hắn, hắn cũng không có ra tay.
Thế gian này có người tốt cũng có người xấu, cho nên Yêu Tộc cũng vậy, có Yêu tốt cũng có Yêu xấu, cho nên Lý Xuân Thu không có lạm sát người vô tội.
Nhân quả mà Lý Xuân Thu phải trả khi ăn thịt của Ngưu Ma Vương chính là bị Yêu Tộc không ngừng t·ruy s·át, nhưng cũng là một loại kiếp nạn giúp hắn bước trên con đường tu hành, chọn ra thứ mà bản thân hắn nên làm.
Trở lại Thanh Giang Lạc, Ngô Đồng giờ phút này bước lại ghế dựa, tay cầm một xiên thịt nướng nhai nhai, uống một hớp rượu mà Lý Xuân Thu để lại, khiến hắn cảm thấy thoải mái vô cùng.
Ngô Đồng đêm nay sẽ không ngủ, hắn vẫn sẽ thức để canh Thịt Trâu Gác Bếp đến khi chín hẳn, với lại trời cũng đã gần sáng, ngủ cũng không được nữa, bây giờ ngồi đây nhìn ngắm mặt trời chuẩn bị mọc lên không phải sung sướng hơn sao.
"Đáng tiếc Thịt Trâu Gác Bếp chưa chín, chưa có thể kích đồ giám cùng với thịt xiên nướng được!" Ngô Đồng cảm thấy tiếc nuối thở dài một hơi nói.
Đồ Giám Thực Phổ phải cần hai món ăn cùng một nguyên liệu hoặc nấu cùng một lúc mới có thể kích hoạt đồ giám, hôm nay tuy rằng hai món đều được làm từ thịt Ngưu Ma Vương chỉ đáng tiếc là Lý Xuân Thu không có cơ hội thưởng thức Thịt Trâu Gác Bếp cho nên hắn không thể nhận được phần thưởng khi k·hông k·ích được đồ giám.
"Thôi không sao, vị khách tiếp theo chắc chắn sẽ được thưởng thức vị ngon của Thịt Trâu Gác Bếp!" Ngô Đồng không suy nghĩ nhiều nữa, ánh mắt hướng lên bầu trời, nhìn ngắm mặt trời chuẩn bị mọc lên.