Thánh Giới Quân Chủ cuối cùng cũng không chống lại cám dỗ của sức mạnh, công đức đã giúp hắn trở thành Thánh Nhân, hắn không thể từ bỏ, hắn vẫn sẽ dùng cách đó để trở nên mạnh hơn nữa, cho dù là Tuệ Minh có muốn ngăn cản hắn cũng đừng hòng.
"Tuệ Minh ngươi còn có lời trăng trối nào nữa hay không?" Thánh Giới Quân Chủ một khi đã xuất thủ thì sẽ không nương tay, hắn sẽ móc tim của Tuệ Minh lấy đi La Hán Đạo Quả.
"Haha! Thánh Giới Quân Chủ... ngươi đã gọi ta là Ma Tăng rồi thì ta còn gì để nói nữa chứ... đến đây... ta cùng ngươi chiến một trận!" Tuệ Minh giờ phút này đã không còn đường lui, chạy cũng không được mà chiến cũng không xong.
"Hừ! Nếu đã muốn c·hết như vậy, ta giúp ngươi lên đường!" Thánh Giới Quân Chủ hừ lạnh một cái, ngay lập tức bàn tay của hắn nở rộ một đóa hoa sen, ngay lập tức bao trùm lấy Tuệ Minh.
"Thánh Giới Luân Hồi Kiếp: Vãn Sinh Cực Lạc!" Thánh Giới Quân Chủ tung ra một đòn, một đòn triệt để g·iết đi Tuệ Minh.
"Bất Động Minh Vương Pháp Thân: Phật Nộ!" Tuệ Minh điều động toàn bộ công đức của mình tạo ra một cái chuông mặt quỷ, tựa như Đức Phật nổi giận để bảo vệ chính mình, hắn muốn rời khỏi Thánh Giới, muốn gặp lại Ngô Đồng một lần cuối trước khi c·hết.
ẦM! ẦM! ẦM!
KENG! KENG! KENG!
"Muốn trốn? Ngươi có chạy đi đâu cũng vô dụng!" Thánh Giới Quân Chủ ngay lập tức điều động pháp lực tiếp tục đánh tới, đuổi theo cái chuông màu đen mặt quỷ mà Tuệ Minh tạo ra trốn chạy.
Tuệ Minh giờ phút này nhục thân gần như tan rã, từng dòng pháp lực cuối cùng ở bên trong La Hán Đạo Quả không ngừng gia trì vào cơ thể của hắn, giúp hắn đỡ một đòn công kích của Thánh Nhân.
Đúng là thế nhân có câu, Chuẩn Thánh cho dù có mạnh đứng trước Thánh Nhân không khác gì sâu khiến, không vào Thánh Nhân chung quy chỉ là cỏ dại mọc hoang ven đường mà thôi.
"Hừ! Muốn chạy đến Nhân Giới? Cho dù đến Nhân Giới cũng không ai cứu được ngươi!" Thánh Giới Quân Chủ ngay lập tức đuổi theo, hắn sẽ không để cho Tuệ Minh sống sót.
Tuệ Minh một đường rơi vô định từ bên trên khe nứt Giới Vực xuống dưới, tuy rằng đã chọn đúng điểm rơi là Nhân Giới, nhưng giờ phút này hắn không biết bản thân mình có thể gặp được Ngô Đồng lần cuối hay không.
Ngô Đồng mới sáng sớm vừa mới uống một ngụm trà, vừa nhìn ngắm mặt trời mọc xong rất sảng khoái, chuẩn bị đi nấu cơm làm bữa sáng thì đột nhiên một tiếng ẦM to lớn vang lên, khiến cho hắn giật mình.
Từ trên bầu trời rơi xuống một cái chuông màu đen to lớn, pháp lực từ từ tan rã, giờ phút này Ngô Đồng nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang trôi nổi trên mặt nước.
"Tuệ Minh đại sư tại sao lại b·ị t·hương nặng như thế này?" Ngô Đồng nhìn thấy Tuệ Minh cả người v·ết t·hương chằng chịt, cơ bắp gần như rách nát, đôi mắt nhắm chặt nhưng máu từ bên trong lại chảy ra, giữa ngực nơi mà trái tim trú ngụ lúc này tựa như đang có thứ gì đó đốt cháy.
Tuệ Minh đại sư rốt cuộc đại chiến với người nào mà b·ị t·hương nặng như thế này.
"Ông Chủ... trước khi c·hết cuối cùng ta cũng gặp được ông chủ rồi!" Tuệ Minh đại sư khuôn mặt đau khổ nhìn Ngô Đồng nói.
"Đại sư... ngài bị làm sao vậy?" Ngô Đồng vừa lo lắng vừa khẩn trương nhìn Tuệ Minh đại sư hỏi.
"Ông chủ... nhân quả quá lớn... ta không dám nói ra... gặp lại được người mời ta bữa ăn ngon nhất ta từng ăn, đã khiến ta vui lòng rồi!" Tuệ Minh mỉm cười, giờ phút này sinh cơ gần như mất hết, nhưng vẫn chưa có hoàn toàn c·hết đi.
Ngô Đồng ngay lập tức lấy chén trà bản thân vừa uống đút cho Tuệ Minh đại sư uống một ngụm, dù sao thì trà mà hắn nấu cũng từ nước Tinh Hà mà ra, chắc chắn vẫn có công dụng chữa trị.
ẦM! ẦM! ẦM!
Bỗng nhiên lúc này bầu trời của Thanh Giang Hà đột nhiên tối sầm lại, không gian vặn vẹo, từ bên trong bước ra một người, khí độ cực kỳ đáng sợ, khuôn mặt tuy rằng cực kỳ hiền lành, nhưng giờ phút này tràn ngập sát khí.
"Thánh Giới Quân Chủ... ngươi đến Nhân Giới bọn ta làm gì?" Nhân Tộc Chuẩn Thánh xuất hiện dò hỏi, cho dù hắn chỉ là Chuẩn Thánh nhưng vẫn là người đứng đầu một giới, có tư cách trò chuyện với Thánh Nhân.
"Chuẩn Thánh Nhân Tộc mau đi đi, ta đến đây để bắt Ma Tăng của Thánh Giới mà thôi, đảm bảo không ảnh hưởng đến Nhân Tộc các ngươi!" Thánh Giới Quân Chủ mở miệng đáp lời.
"Được... vậy bọn ta không làm phiền Thánh Giới Quân Chủ làm việc nữa, chỉ là nhớ không được làm hỏng pháp tắc của Nhân Giới!" Nhân Tộc Chuẩn Thánh nói xong ngay lập tức rời đi, dù sao người kia cũng là Thánh Nhân hắn còn dây dưa ở lại chắc chắn không an toàn.
Thánh Giới Quân Chủ hướng về phía Thanh Giang Hà mà đi, ngay lập tức hắn xuất hiện hở Thanh Giang Hà, xuất hiện ở bên trên Thanh Giang Lạc.
"Phàm nhân... mau đem tên Ma Tăng kia ra đây cho ta!" Ánh mắt của Thánh Giới Quân Chủ nhìn về phía Ngô Đồng mà nói, giọng nói ra lệnh cực kỳ, chỉ cần Ngô Đồng kháng lệnh sẽ hôi phi yên diệt.
"Ồn ào, kẻ nào từ đâu tới, dám gọi Tuệ Minh đại sư là Ma Tăng?" Ngô Đồng ngước nhìn lên bầu trời quát lớn, ngay lập tức bầu trời chấn động dữ dội, khiến cho Thánh Giới Quân Chủ lui lại phía sau một bước.
"Kẻ này? Không phải là Phàm Nhân cũng không phải Chuẩn Thánh?" Thánh Giới Quân Chủ nhìn chằm chằm Ngô Đồng, hắn cảm nhận được Ngô Đồng không tầm thường, nhưng không nhận ra được Ngô Đồng có phải tu sĩ hay không.
"Ông chủ... hắn là Thánh Giới Quân Chủ... là Thánh Nhân... ông chủ... mau giao ta ra đi... ta không muốn liên lụy đến ông chủ!" Tuệ Minh đã gặp được Ngô Đồng, bây giờ hắn có c·hết cũng cảm thấy nhẹ lòng.
"Tuệ Minh đại sư... yên tâm... chúng ta là bằng hữu, ta làm sao để cho Tuệ Minh đại sư g·ặp n·ạn được cơ chứ!" Ngô Đồng mỉm cười nhìn Tuệ Minh đại sư nhẹ nhàng nói một câu.
Tuệ Minh đại sư là vị khách hàng đầu tiên của hắn, là người đầu tiên khen hắn nấu ăn rất ngon, là người giúp hắn có thêm nhiều khách hàng mới, công đức mà Tuệ Minh đại sư để lại cho Thanh Giang Lạc là không thể nào đếm xuể, hắn làm sao bỏ mặc người đã giúp hắn thoát khỏi cảnh tượng Thanh Giang Lạc không người nào ghé thăm được chứ.
Thánh Nhân thì làm sao? Mạnh hơn Lĩnh Vực Vô Địch của hắn sao? Thánh Nhân thì làm sao? Có thể g·iết được hắn sao? Cho dù hôm nay có Thiên Vương Lão Tử xuất hiện, cũng không ai làm được gì Tuệ Minh đại sư.
Người mà hắn muốn cứu cho dù Diêm Vương có muốn mang đi cũng không thể mang đi.
"Đạo hữu hắn là Ma Tăng của Thánh Giới chúng ta, đạo hữu cũng là Thánh Nhân không nên vì hắn mà xung đột với Thánh Giới!" Thánh Giới Quân Chủ lúc này nhận định Ngô Đồng là Thánh Nhân, cho nên không có vọng động xuất thủ.
"Ta không phải Thánh Nhân! Ta chỉ là Phàm Nhân bình thường mà thôi, nhưng người ta cứu cho dù là ai cũng không có quyền được mang đi khi chưa được ta cho phép!" Giọng nói của Ngô Đồng vang lên, to lớn đến độ vang vọng khắp cả Ngũ Phương Thế Giới.
Ngay lúc này Ngũ Phương Giới ngay lập tức chứng động bởi một giọng nói vang lên, Diêm Vương ở Minh Giới nghe được giọng nói này, Yêu Chủ ở Yêu Giới cũng b·ị đ·ánh thức, Thiên Đế của Thiên Đình cũng mở ra đôi mắt nhìn về phía Nhân Giới.
Thánh Nhân trên khắp Ngũ Phương Thế Giới lần lượt chấn động, bọn họ muốn nhìn xem thử ai mà ngông cuồng đến như vậy, ngay cả Thánh Nhân cũng không để vào mắt.