Nhìn Tuệ Minh ở trước mặt, Ngô Đồng cảm thấy bản thân hắn thật tầm thường, nhưng cũng thấy Tuệ Minh là một vị Phật Tu chân chính, bước vạn dặm hồng trần cảm ngộ đạo hạnh, muốn tu ra được đạo của chính bản thân mình.
"Tuệ Minh đại sư thật là một vị Cao Tăng!" Ngô Đồng cảm thán nói.
"Thí chủ đã quá khen rồi, bần tăng chỉ là một vị Phật Tu bình thường, muốn khổ luyện bản thân mà thôi!" Tuệ Minh mỉm cười đáp lời.
"Haha! Tuệ Minh đại sư không thể uống rượu, vậy hôm nay ta sẽ mới đại sư uống trà ngon!" Ngô Đồng cười lớn, sau đó lục lọi bước vào trong bếp, tay cầm bình trà, lấy nước Tinh Hà đã đun sôi từ trước làm nước trà.
Trà mà Ngô Đồng uống cũng không phải là trà bình thường, lá trà này gọi là Ngô Đồng cũng giống với tên của hắn, nhưng lá trà Ngô Đồng này lại xuất xứ từ Ngô Đồng Thụ một loại chí bảo của Phượng Hoàng Tộc ở Yêu Giới, đáng tiếc hắn uống vào không có cảm giác gì.
Nước Tinh Hà đã sôi, ngay lập tức bỏ lá trà Ngô Đồng vào bên trong, thêm một chút ngũ vị cho thơm ngọt, bước ra bên ngoài, rót cho Minh Tuệ đại sư một chén nhỏ.
"Thí chủ... trà này là?" Tuệ Minh cảm nhận được hương thơm, sức nóng của chén trà trước mặt của mình.
Nước trà được nấu từ loại nước tinh khiết nhất của Tiên Giới, lá trà là loại lá trà chí bảo của Yêu Giới, hai loại kết hợp làm một, tạo ra một chén trà cực kỳ đặc biệt mà cả Ngũ Phương Thế Giới này chưa chắc đã có một ly.
"Nó gọi Ngô Đồng Trà lấy Tinh Hà thiên tượng làm nước, lấy lá Ngô Đồng làm lá trà, thêm một chút ngũ vị thơm ngọt, loại trà này rất là khó uống, nhưng thưởng thức được thì nó chính là mỹ vị thế gian, không có gì sánh bằng!" Đây là thứ mà Ngô Đồng tự mình sáng chế ra, không có trong Thực Phổ, một loại trà mà hắn đã nghiên cứu rất lâu, cũng may hệ thống cung cấp nguyên liệu cho hắn phun phí, mới tạo ra một loại nước trà ngon như thế này.
"Ực... ực!" Tuệ Minh nghe được câu trả lời của Ngô Đồng cũng hết hồn, nhưng đây là cơ duyên của hắn, hắn phải thưởng thức nó thật tốt nhất.
Tuệ Minh uống một hớp trà, hắn cảm nhận được tinh khí của Tinh Hà ở tận trên bầu trời, uống thêm hớp nữa hắn cảm nhận được sự nóng bức của Ngô Đồng Thụ, quả thật là chí bảo của chí bảo.
"Tuệ Minh đại sư, ta có thể hỏi một câu hay không? Coi như là phí của chén trà này!" Ngô Đồng đã chờ đợi ngày này rất lâu rồi, hắn muốn biết tu tiên là như thế nào, muốn biết cảnh giới của tu tiên giả, dù hắn không thể tu luyện, biết một chút cũng còn hơn không.
"Thí chủ cứ hỏi, thứ bần tăng biết, bần tăng sẽ không giấu diếm!" Minh Tuệ đã nhận được cơm chay, lại uống thêm một ly trà Ngô Đồng thì cái giá của hắn phải trả chắc chắn không thấp, nhưng đã là cơ duyên thì trả giá cũng bình thường.
"Tuệ Minh đại sư có thể nói cho ta biết tu tiên có những cảnh giới nào hay không? Ta chỉ là một phàm nhân, muốn trở thành tiên nhân, muốn ngự kiếm phi hành du ngoạn nhân gian, chỉ đáng tiếc tư chất ta quá kém, tu hành không được, nhưng ta cũng muốn biết tu tiên là như thế nào! Mong Tuệ Minh đại sư giải đáp!" Ngô Đồng thở dài một hơi hỏi, hắn biết người xuất gia không nói dối, lại không có tham sân si, chưa kể Tuệ Minh lại là một bậc Cao Tăng sẽ không lừa gạt hắn.
"Bần tăng không phải là Tu Tiên Giả, nhưng cũng hiểu một chút về kiến thức của Tu Tiên Giả!" Tuệ Minh nhìn Ngô Đồng một hồi lâu sau đó trả lời, câu hỏi này đối với hắn là không khó trả lời, nhung trả lời cho Ngô Đồng nghe lại là một chuyện khác.
Người có thể lấy nước Tinh Hà làm nước trà, lấy lá Ngô Đồng làm lá trà là một người bình thường sao? Chắc chắn là đang khảo nghiệm hắn, muốn kiểm tra hắn một chút mà thôi.
"Tu Tiên Giả khác với Phật Tu chúng ta, Tu Tiên chính là cầu trường sinh, cầu đại đạo, cầu lấy lực lượng, nhưng trường sinh có đơn giản sao? Tất nhiên là không đơn giản!
Tu Tiên rất cực khổ, rất là khó khăn, nhưng cũng rất thoải mái, có thể thỏa mãn được dục vọng của bản thân, có người vì mạnh hơn muốn trở thành tiên nhân, có người vì muốn truy cầu đại đạo, có người lại muốn trả thù, mỗi người tu tiên đều có mục đích riêng của mình, cho nên Tiên Nhân không giống nhau.
Nhưng cảnh giới tu luyện lại giống nhau, Tu Tiên bắt đầu từ Luyện Tinh Hóa Khí sau đó lại đến Luyện Khí Hóa Thần.
Hai cảnh giới nhỏ này chính là nền móng của Tu Tiên Giả cũng là thứ khiến Tu Tiên Giả kẹt lại nhiều nhất.
Muốn Hóa Thần chắc chắn phải Hóa Phàm mà không phải Tu Tiên Giả đều từ Phàm Nhân trở thành Tiên Nhân sao? Bọn họ nào cam chịu từ một Tiên Nhân cao cao tại thượng Hóa Phàm.
Cho nên người ta gọi cảnh giới thứ ba chính là Luyện Thần Phản Hư, không luyện được Thần không luyện được Phàm thì sẽ không Phản Hư sẽ không có cách nào trở thành Luyện Thần Phản Hư.
Luyện Thần Phản Hư là đến Địa Tiên một tôn Tiên Nhân hành tẩu Đại Địa, nhìn ngắm thế gian phồn hoa, nhìn ngắm nhân gian thống khổ, cảm nhận hết tất cả Hồng Trần sẽ trở thành một vị Thiên Tiên.
Thiên Tiên cũng chưa phải chân chính Tiên Nhân bọn họ chỉ mới là thoát khỏi thân xác của người phàm, vượt qua khỏi được đại địa, nhìn ngắm được một chút sao trời mà thôi, muốn chân chính trở thành Tiên phải cảm ngộ được đại đạo, cảm ngộ được cái chữ Tiên của bản thân mới có thể trở thành Chân Tiên."
Tuệ Minh giải thích từng cảnh giới của Tu Tiên Giả mà hắn hiểu cho Ngô Đồng, hắn hiện tại so với Tu Tiên Giả thì chỉ mới là Chân Tiên mà thôi, không quá cao, cũng không quá thấp, hắn biết ở phía trên Chân Tiên còn có cảnh giới khác, nhưng muốn lý giải thật sự khó khăn.
Ngô Đồng nghe Tuệ Minh giải thích mà chảy mồ hôi, Tu Tiên cũng không có đơn giản như hắn nghĩ, trở thành Tiên Nhân rồi còn có thể tự do tự tại như hắn lúc này sao? Có thể hắn không Trường Sinh không thể rời khỏi Thanh Giang Lạc nhưng cuộc sống hiện tại đã rất tốt rồi.
"Đa tạ đại sư đã chỉ điểm, chỉ là Chân Tiên là cuối cùng của Tiên Đạo sao?" Ngô Đồng biết Chân Tiên không phải là cực hạn cao nhất của Tu Tiên Giới.
"Chân Tiên không phải là giới hạn cao nhất của Tu Tiên Giới, nhưng bần tăng chỉ hiểu rõ đến Chân Tiên mà thôi!" Tuệ Minh thở dài một hơi, đáng tiếc tu vi của hắn quá thấp không hiểu rõ được câu hỏi của Ngô Đồng.
"Mời đại sư giải đáp!" Ngô Đồng tiếp tục hỏi.
"Bần tăng không hiểu cũng sẽ không giải thích được, chỉ có thể nêu tên cảnh giới mà thôi, mong thí chủ thông cảm!" Tuệ Minh thở dài một hơi tiếc nuối, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của Ngô Đồng.
"Trên Chân Tiên chính là Kim Tiên, Thái Ất Kim Tiên, Đại La Kim Tiên, Chuẩn Thánh, Thánh Nhân!" Tuệ Minh nhắc đến Thánh Nhân lại có chút sợ hãi, đại đạo Thánh Nhân chính là tối cường, dưới Thánh Nhân chỉ là sâu kiến.
"Đa tạ Tuệ Minh đại sư đã giải đáp!" Ngô Đồng cúi đầu cảm tạ, hắn cuối cùng cũng hiểu rõ một chút cái gọi là Tu Tiên của thế giới này.
"Thí chủ không cần phải cảm tạ... là ta hổ thẹn không thể giải đáp hết câu hỏi của thí chủ dành cho ta!" Tuệ Minh cúi người mỉm cười, sau đó đứng dậy rời đi, hắn đã dùng cơm trưa, cũng đã dùng nước trà, bây giờ phải tiếp tục đi truy cầu đạo của bản thân hắn rồi.
"Tuệ Minh đại sư, mong rằng tương lai chúng ta đâu đó sẽ gặp lại nhau!" Ngô Đồng mỉm cười nhìn bước chân của Tuệ Minh rời đi, hôm nay đối với hắn là một ngày vui, là một ngày nên chúc mừng.
Trong lúc Ngô Đồng đang vui mừng thì lúc này đột nhiên hệ thống lại có phản ứng sau ba năm im lặng.
[ Đinh! Chúc mừng kí chủ đã thành công có được khách hàng đầu tiên! Mỹ Thực Hệ Thống chính thức khởi động! ]