Ngô Đồng nhìn xem thông tin của phần thưởng mà hắn nhận được, Kỳ Linh Bát là một cái lu ủ rượu của Kỳ Linh Thổ Thần tại Thái Hư Giới.
Mà Thái Hư Giới rốt cuộc là ở đâu, hắn chỉ biết Ngũ Phương Giới có tổng cộng năm giới đó là Tiên Giới, Thánh Giới, Yêu Giới, Minh Giới, Nhân Giới mà thôi, còn Thái Hư Giới hắn chưa từng nghe qua.
"Có lẽ là một Giới Vực mà ta chưa từng nghe nói đến, hoặc là đã từng xuất hiện ở thời thượng cổ!" Ngô Đồng cũng không để ý đến Thái Hư Giới nữa, hắn giờ phút này ngay lập tức lấy ra Kỳ Linh Bát.
Kỳ Linh Bát ngay lập tức xuất hiện trước mặt Ngô Đồng, nó là một cái Lu to lớn được bao phủ bởi pháp tắc của thiên địa cực kỳ dày đặc, xung quanh cái lu được khắc hình một con Phượng Hoàng cùng với một con Kỳ Lân cực kỳ bắt mắt.
"Hệ thống đã tặng cho ta Kỳ Linh Bát chắc chắn đang muốn ta ủ rượu mời khách, chỉ là không có công thức!" Ngô Đồng lúc này thở dài, hắn nào biết ủ rượu, nấu ăn thì còn tạm được một chút, chứ ủ rượu thì hắn không khác nào người nghiệp dư, lấy gì ủ rượu.
[ Đinh! Chúc mừng ký chủ đã kích hoạt thành công hai thành tựu! ]
[ Đinh! Thực Phổ đã cập nhật công thức ủ rượu, mời ký chủ kiểm tra cùng xem xét! ]
"Tốt, Thực Phổ cũng đã cung cấp công thức ủ rượu, vậy thì ủ rượu thôi!" Ngô Đồng không chần chừ một chút nào, ngay lập mở ra Thực Phổ xem công thức cùng nguyên liệu mà hệ thống đưa tặng.
Nguyên liệu chuẩn bị ủ Tiên Linh Đào Tửu cũng khá là đơn giản, chỉ cần Gạo Nếp, Men Rượu cùng Đào Tiên 9000 năm là được.
Cũng may hệ thống có đem nguyên liệu tặng cho hắn đầy đủ, nhất là Đào Tiên 9000 năm, cực kỳ hiếm có, chỉ có duy nhất ba quả, đủ ủ ra một vò Tiên Liên Đào Tửu.
"Hệ thống cũng thật là keo kiệt, cũng không tặng dư thêm một hai quả, ta còn chưa từng ăn Đào Tiên bao giờ đâu!" Ngô Đồng thở dài, muốn cắn viên Đào Tiên 9000 năm kia vô cùng, nhưng vì rượu hắn đành phải nhịn.
Ngô Đồng lấy ra toàn bộ nguyên liệu, chuẩn bị ủ vò rượu đầu tiên của mình, rượu của Lý Xuân Thu để lại cho hắn tuy rằng ngon, nhưng so với Tiên Linh Đào Tửu chắc chắn không bằng.
Gạo Nếp được nấu thành cơm sau đó để nguội, rồi được trộn với một lượng nhỏ men lá ủ trong Kỳ Linh Bát khoảng một giờ đồng hồ trước khi đem chưng cất.
Trong quá trình lên men, men rượu tự nhiên trong lá sẽ biến Gạo Nếp thành rượu, tạo ra mùi thơm nồng đặc trưng của gạo nếp.
Sau một giờ, những quả Đào Tiên 9000 năm sẽ được Ngô Đồng thái mỏng thành từng lát nhỏ, được tiếp tục ném vào Kỳ Linh Bát, sau đó đem ủ xuống mặt nước lạnh giá của Thanh Giang Hà.
Bình thường muốn chưng cất rượu phải tốn từ một tuần cho đến một tháng, nhưng có Kỳ Linh Bát cùng những nguyên liệu đặc biệt chứa đầy Tiên Khí như Đào Tiên 9000 năm, hay Gạo Nếp 7800 Năm, Men Rượu 2800 Năm thì một vò Tiên Linh Đào Tửu chỉ cần một giờ đồng hồ là thành công chưng cất.
Nhưng mà vẫn phải chưng cất ở dưới mặt nước sâu lạnh của Thanh Giang Hà thêm một giờ đồng hồ nữa mới có thể đem lên thưởng thức, Tiên Linh Đào Tửu chưng cất còn nhanh hơn cả Thịt Trâu Gác Bếp mà hắn khổ công nấu nướng hơn một tháng vẫn chưa chín.
Ở bên ngoài lò lửa, Thịt Trâu Gác Bếp giờ phút này dần dần săn chắc lại, nước từ trong thịt trâu đã rút đi không còn lại gì, những miếng thịt trâu thơm lừng đã chín tới, lúc này đã có thể đem ra thưởng thức.
Một lúc sau Ngô Đồng lại kéo Kỳ Linh Bát từ sâu dưới Thanh Giang Hà lên trên, Tiên Linh Đào Tửu cùng Thịt Trâu Gác Bếp đã thành công chế biến, bây giờ đã đến lúc thưởng thức hai món ngon này cùng một lúc rồi.
"Thật là đúng dịp, Thịt Trâu Gác Bếp cùng Tiên Linh Đào Tửu có thể ăn cùng một lúc!" Ngô Đồng liếm môi một cái, bàn tay nhẹ nhàng xé một miếng Thịt Trâu Gác Bếp cho vào miệng, nhẹ nhàng lấy cái ly rót cho mình một ly Tiên Linh Đào Tửu thưởng thức.
Thịt Trâu Gác Bếp cay nồng bùng nổ hương thơm ở trong miệng của Ngô Đồng, Tiên Linh Đào Tửu lại dịu nhẹ thanh mát, ngọt ngào vô cùng, ngay lập tức xóa tan đi mùi vị nóng bỏng của Thịt Trâu Gác Bếp.
"Tuyệt... hai món ăn này thật tuyệt!" Ngô Đồng sảng khoái vô cùng, Thịt Trâu Gác Bếp cùng Tiên Linh Đào Tửu kết hợp với nhau đúng là tuyệt tác của thế gian.
Trong lúc Ngô Đồng đang cảm nhận hương thơm của Tiên Linh Đào Tửu cùng Thịt Trâu Gác Bếp hòa quyện trong miệng của hắn, thì lúc này bên cạnh lại xuất hiện một người, từ tốn ăn thức ăn, uống rượu của hắn.
"Ông chủ... nhàn nhã như vậy sao?" Diêm Vương hôm nay buồn chán, muốn lên cùng Ngô Đồng trò chuyện, không ngờ lại nhìn thấy Ngô Đồng đang thưởng thức món ngon cùng rượu ngon mới chưng cất xong.
"Hả? Diêm Vương đại nhân? Địa Phủ không có n·gười c·hết hay sao? Hôm nay rảnh rỗi đến thăm tại hạ?" Ngô Đồng nghe thấy âm thanh của Diêm Vương, hắn ngay lập tức mở ra đôi mắt, nhìn Diêm Vương hỏi.
"Ông chủ đánh người bay đến tận Minh Giới bọn ta, khiến ta đau đầu một phen, hôm nay đến đây đòi nợ!" Diêm Vương mỉm cười nhìn Ngô Đồng nói, sau đó lại tiếp tục khen: "Ừm... thịt của Ngưu Ma Vương đúng là không tệ, lại thêm rượu ngon này nữa, đúng là tuyệt vời!"
"Thánh Giới Quân Chủ không c·hết sao? Mà cũng đúng Thánh Nhân nào dễ dàng c·hết như vậy!" Ngô Đồng có chút kinh ngạc, nhưng cũng không quá quan tâm đến sự sống c·hết của Thánh Giới Quân Chủ: "Diêm Vương đại nhân, ăn thịt uống rượu của ta, phải trả tiền đấy!"
Diêm Vương cùng Ngô Đồng vừa nói chuyện của Thánh Giới, vừa khen thức ăn của Ngô Đồng, hai người trò chuyện rất là thoải mái, tựa như là bằng hữu lâu năm mới gặp lại.
"Ông chủ... dạo này không câu cá nữa sao? Cá Minh Ngạc ở Vong Xuyên Hà dạo này rất mập mạp!" Diêm Vương có chút thèm thịt cá nướng Minh Ngạc ánh mắt nhìn xem Ngô Đồng dò hỏi, tựa như muốn Ngô Đồng làm cho hắn ăn.
"Không rảnh... dạo này ta phải tiếp đón Tuệ Minh đại sư, lại phải canh đống thịt trâu này, thời gian đâu mà đi câu cá chứ! Diêm Vương đại nhân muốn ăn sao?" Ngô Đồng trả lời, sau đó lại nhìn Diêm Vương hỏi.
"Đúng là có chút thèm cá nướng Minh Ngạc, nhưng giờ có thịt trâu này rồi thì không còn thèm nữa!" Diêm Vương vừa nói, vừa xé một miếng thịt trâu cho vào miệng.
"Thịt của Ngưu Ma Vương không phải muốn có là có đâu, cho nên giá tiền rất mắc, Diêm Vương đại nhân muốn ăn, thì phải trả tiền!" Ngô Đồng cười cười mở miệng nói.
"Tiền sao? Có cần ta cho ông chủ thêm nguyên liệu để nấu ăn hay không? Ta thì không có tiền đâu?" Diêm Vương cười cười nói.
"Nguyên liệu? Không biết ở Minh Giới ngoài cá Minh Ngạc ra thì còn thứ gì ngon nữa, ta cũng muốn nấu một vài món mới!" Ngô Đồng có chút tò mò nhìn Diêm Vương hỏi.
"Cái này phải để ta về Minh Giới mới biết được, ta không rành rọt lắm mấy vụ nguyên liệu nấu ăn!" Diêm Vương xoa xoa đầu, cảm thấy bản thân làm chủ Minh Giới không được tốt cho lắm, ngay cả ở Minh Giới có thứ gì ngon cũng không biết.
"Haha! Được rồi... được rồi, ta chờ nguyên liệu của Diêm Vương đại nhân!" Ngô Đồng cười lớn, cảm thấy Diêm Vương đúng là buồn cười.
"Có thể cho ta mang đi một ít Thịt Trâu Gác Bếp cùng với Tiên Linh Đào Tửu này hay không?" Diêm Vương đến đây ban đầu là muốn trò chuyện, nhưng giờ đây lại muốn thó đồ ăn của Ngô Đồng, ai bảo đồ Ngô Đồng nấu quá ngon làm gì.
"Được... một cân thịt trâu cùng một vò Tiên Linh Đào Tửu được chưa!" Ngô Đồng cười cười, đem một cân Thịt Trâu Gác Bếp cùng một vò Tiên Linh Đào Tửu cho Diêm Vương.
Diêm Vương vui vẻ nhận lấy đồ của Ngô Đồng đưa cho, sau đó trở lại Minh Giới làm việc, hắn cũng không thể đi khỏi Minh Giới quá lâu, đi lâu Minh Giới sẽ loạn mất.