Mỹ Thực Gia Tại Tu Tiên Giới

Chương 44: Ta Muốn Ăn Thịt Rồng.



Chương 44: Ta Muốn Ăn Thịt Rồng.

Ngón tay từ trên hư không giáng xuống, khiến cho Tứ Đại Long Vương đứng hình, muốn bước một bước cũng không thể bước, giờ phút này bọn họ cũng đã cảm nhận được sự bất lực của mình khi đứng trước cường giả đỉnh cao là như thế nào rồi.

Đến ngay cả Long Đế còn không thể nhúc nhích, ngón tay kia càng ngày càng gần, t·ử v·ong càng ngày càng đến gần đối với bọn họ, bọn họ chưa từng nghĩ bản thân sẽ c·hết đơn giản như vậy.

Thiên Đế lúc này vừa mới xuất hiện tại Nhân Giới, ánh mắt của hắn nhìn xuống bên dưới, nhìn thấy Diêm Vương đứng đó nhìn ngắm Tứ Đại Long Vương cùng với Long Đế, Diêm Vương bình thản vô cùng, tựa như không xem Long Đế cùng Long Vương để vào mắt.

Nhưng thứ hắn tập trung nhìn nhiều nhất chính là Ngô Đồng, người đánh ra một ngón tay phá hủy Long Trảo của Long Đế khiến cho đệ nhất cường giả của Long Tộc phải run rẩy đứng nhìn.

"Phải mau rời khỏi nơi này, không thể ở lại thêm nữa!" Thiên Đế ngay lập tức bỏ chạy, hắn không muốn lọt vào tầm mắt của người kia, quá đáng sợ rồi, lần này so với lần trước khi đối đầu với Ngưu Ma Vương còn đáng sợ hơn vạn lần.

Long Đế lúc này cảm nhận được t·ử v·ong đến gần, khuôn mặt của hắn giờ phút này không tái mét, muốn bỏ chạy nhưng lại không thể bỏ chạy.

ẦM! ẦM! ẦM!

"Không... không... ta không muốn c·hết... không!!" Long Đế gầm lên một tiếng, hóa thành bản thể, Long Uy cuồn cuộn tuôn trào ra ngoài, miệng ngay lập tức phun ra một cổ Long Tức cực mạnh.

"Âm Dương Dung Hòa: Thiên Địa Đồng Quy!" Long Uy cuồn cuộn, Long Lực tuôn trào từ trong miệng của hắn bắn ra một quả cầu năng lượng, thiên địa chấn động, Âm Dương Chi Lực như là sóng biển không ngừng tiến tới ngón tay mà Ngô Đồng đánh ra.



ẦM! ẦM! ẦM!

Ngón tay của Ngô Đồng từ trên hư không vẫn tiếp tục giáng xuống, tuế nguyệt thoi đưa, càn khôn nhất định phải bị trấn áp, một ngón tay của Ngô Đồng thôi đã khiến cho thiên địa rung động.

Ngón tay không ngừng phá tan Âm Dương Chi Lực, Long Lực từ trong miệng của Âm Dương Chân Long bắn ra, phá nát đi toàn bộ công kích của hắn.

ẦM!

"Ahhhhh.... không... không... ta không muốn c·hết... Ahhhhh!" Long Đế gầm lên một tiếng, cơ thể của hắn lúc này đón chịu một đòn t·ấn c·ông cực mạnh của Ngô Đồng giáng xuống, nhục thân gần như vỡ vụn, xương cốt gãy nát không còn lại gì, thần hồn mờ mờ ảo ảo gần như bị ma diệt.

ẦM!

Bản thể khổng lồ của Long Đế rơi xuống mặt nước, máu me đầm đìa, xương cốt vỡ vụn, thịt nát xương tan, nhục thân của hắn giờ phút này tựa như một tờ giấy nát, tựa như bị người ta bóp nát ném xuống mặt nước.

"Âm Dương Dung Hòa: Thiên Địa Đồng Thọ!" Long Đế sử dụng một chút sức lực cuối cùng, hắn thi triển bản mệnh thần thông của mình để nghịch chuyển âm dương, thay đổi nhân quả, khiến cho nhục thân của hắn trở lại trạng thái ban đầu.



Nhục thân, thần hồn của Long Đế ngay lập tức hồi phục lại trạng thái toàn thịnh, tựa như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra, nhưng cho dù hắn đã hồi phục lại bản thể, nhưng lại hao tổn đi 1 vạn năm tuổi thọ, khiến cho tu vi của hắn giảm đi một chút.

Thần thông cho dù mạnh như thế nào đi chăng nữa, có thể nghịch chuyển âm dương, thay đổi nhân quả đi chăng nữa thì cái giá phải trả là không nhỏ.

Long Đế từ dưới mặt nước vọt thẳng lên không trung, bản thể vừa đen vừa trắng của hắn nhìn chằm chằm về phía Thanh Giang Lạc, nơi mà Ngô Đồng đang đứng, hắn giờ phút này chỉ muốn chạy khỏi nơi này mà thôi, hắn mặc kệ đến con Âm Dương Long Ngư kia, mạng sống của hắn quan trọng hơn rất nhiều.

Chỉ là vừa rồi đòn t·ấn c·ông kia của Ngô Đồng đã khiến cho không gian bị phong bế, người khác có thể rời đi dễ dàng, nhưng hắn cùng Long Tộc thì không thể, tựa như Ngô Đồng đã nhắm vào hắn thì hắn không có cách nào chạy thoát.

"Nhân Tộc... ngươi chẳng lẽ muốn đuổi tận g·iết tuyệt sao?" Long Đế lúc này âm thanh vang lên, hắn biết bản thân không thể chạy thoát, giờ phút này chỉ có thể mở miệng cầu xin tha thứ.

"Đuổi tận g·iết tuyệt? Hôm nay ta muốn ăn thịt rồng!" Ngô Đồng ánh mắt lạnh lùng vô cảm nhìn thẳng lên không trung nhìn Long Đế nói lớn.

"Ngươi... ngươi... vậy mà xem Long Tộc bọn ta như thức ăn, như sâu kiến?" Long Tộc chính là chủng tộc cường đại bậc nhất ở Ngũ Phương Giới, từ huyết mạch cho đến linh hồn đều là cực phẩm trong cực phẩm.

Long Tộc chính là được Thiên Đạo ân sủng được Đại Đạo chiếu cố, vừa sinh ra đã là Kim Tiên, trưởng thành một chút liền là Đại La Kiếm Tiên, thậm chí Âm Dương Chân Long vừa sinh ra đã là Chuẩn Thánh trưởng thành liền là Thánh Nhân, ấy vậy mà trong mắt Ngô Đồng cũng chỉ là thức ăn thôi sao.

"Trong mắt Long Tộc các ngươi luôn xem Nhân Tộc chúng ta là sâu kiến, còn các ngươi trong mắt ta cũng chỉ đơn giản là nguyên liệu nấu ăn mà thôi, có gì khác biệt sao?" Ngô Đồng âm thanh vang lên, ngay lập tức khiến cho Ngũ Phương Giới chấn động.

Các chủng tộc cường đại lúc này hoảng loạn vô cùng, nhất là Phượng Hoàng Tộc cùng những chủng tộc cường đại ở Yêu Giới sợ hãi không thôi, âm thanh này vang lên, vang vọng khắp cả Ngũ Phương Giới, khiến cho Ngũ Phương Giới chấn động dữ dội.



Ở Nhân Tộc vậy mà có một tên điên cuồng lấy vạn tộc làm nguyên liệu nấu ăn, lấy vạn tộc làm thức ăn, kẻ này mạnh đến mức nào mà ngay cả Thiên Đạo cũng không dám giáng xuống Thiên Phạt khi nói ra câu đại nghịch bất đạo như vậy.

"Ngươi... ngươi!" Long Đế nghe được câu này, trong lòng hoảng loạn vô cùng, hắn không phải đến Nhân Tộc để đem Âm Dương Long Ngư trở về sao? Cuối cùng bản thân đến rồi lại không rời đi được.

Long Đế sợ hãi, Tứ Đại Long Vương càng sợ hãi hơn bao giờ hết, bọn họ cũng là Long Tộc cho nên lời của Ngô Đồng nói ra như là sét đánh, muốn mạng của bọn họ.

"Long Đế đại nhân... chúng ta... chúng ta phải c·hết ở đây sao... ta vẫn còn chưa muốn c·hết!" Bắc Hải Long Vương chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vọng như vậy, cho dù trước đây phải đối mặt với đại kiếp của Long Tộc hắn cũng chưa từng tuyệt vọng như hôm nay.

Hắn từ khi chứng đạo nhập Thánh đến nay, chưa bao giờ cảm thấy bản thân bất lực đến như thế này.

Đông Hải Long Vương, Tây Hải Long Vương, Nam Hải Long Vương giờ phút này cũng cảm thấy tuyệt vọng như là Bắc Hải Long Vương, bọn họ hôm nay có thể c·hết tại Nhân Giới, c·hết một lần bốn huynh đệ.

"Hắn đã muốn g·iết... ta có giãy dụa cũng là vô dụng, thực lực của hắn... thậm chí là Tổ Long xuất hiện... cũng khó mà có thể chống lại!" Long Đế nhận định, giờ phút cận kề với c·ái c·hết hắn mới nhớ đến lời của Tổ Long từng nói.

"Ở bên ngoài rất nguy hiểm, cho dù ngươi có là Thánh Nhân đi chăng nữa, cũng sẽ có ngày bị người ta xem là thức ăn, cho nên phải trốn thật kỹ, trốn chính là vương đạo." Tổ Long không phải là người nhát gan, hắn là cường giả mạnh nhất nhì Ngũ Phương Giới, nhưng biến cố quá khứ đã làm cho hắn sợ hãi, cho nên mới có câu nói này tương truyền lại ở Long Tộc.

Giờ phút này Long Đế mới cảm nhận được những lời của Tổ Long nói là đúng như thế nào, cho dù ngươi mạnh như thế nào, có là Vô Địch Thánh Nhân đi chăng nữa, cũng sẽ có ngày bị người ta róc xương, lột da ra để làm thức ăn.

Diêm Vương giờ phút này nhìn thấy sự bất lực của Âm Dương Long Đế, lại nhìn sang Ngô Đồng, hắn giờ phút này càng hiếu kỳ thân phận của Ngô Đồng hơn bao giờ hết, Ngô Đồng rốt cuộc là ai.