Diêm Vương ngay lập tức ăn một miếng tai heo, hương thơm từ nước mắm cùng các loại gia vị hòa quyện vào nhau, trộn lẫn vào trong miệng của hắn, khiến cho hắn ngay lập tức cảm thấy tuyệt vời.
Nước mắm vừa mặn vừa chua, lại cay cay ngọt ngọt, lại thêm một chút dai dai sực sực của tai heo, khiến cho Diêm Vương ngay lập tức ăn một miếng cơm trắng vào miệng, trung hòa các gia vị lại với nhau.
"Thế nào Diêm Vương đại nhân... Gỏi Ngó Sen ngon hay không?" Ngô Đồng nhìn sang Diêm Vương hỏi.
"Tai heo vừa dai vừa giòn giòn sực sực cực kỳ tuyệt hảo, để ta tiếp tục thử!" Diêm Vương nói hết câu, ngay lập tức gắp thêm một miếng gỏi bỏ vào bên trong chén cơm của mình, rau răm, cà rốt, hành tây, ngó sen, bốn loại nguyên liệu trộn lẫn vào nhau Diêm Vương ngay lập tức cho vào miệng.
"Thật ngon, ta chưa từng ăn món nào lạ lùng như thế này, thật là tuyệt vời!" Diêm Vương vừa nhai vừa nói, cảm thấy đồ ăn của Ngô Đồng nấu thật sự thích hợp để uống rượu.
Diêm Vương ăn xong, ngay lập tức rót ra một ly Tiên Linh Đào Tửu, uống cạn một hơi không còn lại một giọt nào, cảm giác cay nồng của rượu, hòa quyện với các loại nguyên liệu của Gỏi Tai Heo Ngó Sen khiến cho hắn cảm thấy thoải mái vô cùng.
"Haha! Chúng ta cùng uống!" Ngô Đồng mỉm cười, bản thân cũng tự mình thưởng thức đồ ăn do chính bản thân hắn nấu ra, quả thật đây chính là món gỏi hắn hay ăn khi còn ở Trái Đất rồi, quá ngon, quá tuyệt vời kết hợp với Tiên Linh Đào Tửu nữa đúng là tuyệt hảo mỹ thực nhân gian.
Nhạc Thiên Vũ nhìn sư phụ cùng với Diêm Vương vừa cười vừa nói, vừa ăn món mới của sư phụ nấu, hắn cũng không chờ được nữa, ngay lập tức thưởng thức món mới của sư phụ, chỉ là khi vừa ăn vào một miếng Gỏi Ngó Sen đã khiến cho hắn cảm nhận được cơ thể của mình có điều gì đó kỳ lạ.
Trong cơ thể của hắn lúc này đó một loại năng lượng nào đó cực mạnh đang tẩy rửa thân thể của hắn, đang giúp hắn đột phá cảnh giới, ngay tức khắc từ Luyện Tinh Cảnh đột phá đến Hóa Khí Cảnh sau đó mạnh mẽ xông thẳng vào Luyện Tinh Hóa Khí Cảnh.
"Ta... ta vậy mà đột phá rồi!" Nhạc Thiên Vũ hoảng hốt không biết chuyện gì xảy ra, cảm thấy đồ ăn của sư phụ nấu quả thật là vừa ngon vừa tuyệt vời.
"Tiểu tử ngươi đừng nên ăn nữa... những nguyên liệu này chứa quá nhiều linh khí cùng dược lực, ngươi nên vào trong vận khí ổn định cơ thể đi, ăn nữa sẽ bạo thể mà c·hết đấy!" Diêm Vương nhìn thấy khuôn mặt hoảng loạn của Nhạc Thiên Vũ mà cảm thấy buồn cười, hắn cũng buộc miệng chỉ điểm Nhạc Thiên Vũ một hai câu.
"Đa tạ Diêm Vương đại nhân!" Nhạc Thiên Vũ nghe được câu này, hắn ngay lập tức bỏ chạy vào bên trong phòng, bắt đầu bế quan tu luyện.
"Ông chủ... đồ đệ ăn nhiều đồ có linh khí cùng dược lực mạnh như vậy, ông chủ sao lại không ngăn cản?" Diêm Vương liếc nhìn sang Ngô Đồng hỏi.
"Hắn không c·hết được, không phải còn còn có Diêm Vương ngài ở đây sao?" Ngô Đồng không có nhận ra điều gì khác thường, cho nên cũng không biết nên chỉ điểm đồ đệ này của mình như thế nào, dù sao thì hắn cũng chỉ là Phàm Nhân mà thôi.
"Haizz! Ông chủ thật là... !" Diêm Vương thở dài một hơi lắc đầu, tiếp tục thưởng thức đồ ăn trên bàn.
Trên bàn có Thịt Trâu Gác Bếp có Gỏi Trộn Ngó Sen cùng Canh Rồng Yên Vân, cả ba loại đồ ăn đều là tuyệt hảo của tuyệt hảo, thứ mà hắn chưa từng ăn qua bao giờ.
"Đúng rồi Diêm Vương đại nhân... ở Minh Giới có chuyện gì vui hay không? Kể ta nghe thử xem?" Ngô Đồng cảm thấy có chút tò mò, không biết Minh Giới là một nơi như thế nào, có đáng sợ như là Địa Ngục hắn từng tưởng tượng ra hay không.
"Haizz! Ông chủ quá xem trọng Minh Giới của ta rồi, nơi đó toàn là ác quỷ, linh hồn của n·gười c·hết, hằng ngày không đánh nhau thì cũng tranh đoạt địa bàn, nghĩ thôi đã cảm thấy mệt, không có vui vẻ một chút nào!" Diêm Vương thở dài một hơi, cảm thấy ở Nhân Giới thật yên bình, không có phân tranh, không có đấu đá, cũng không phải hằng ngày đi xử lý một đống chuyện rắc rối.
Chưa kể hắn còn phải cai quản sổ sinh tử, cai quản sinh tử của ngàn vạn chúng sinh của Ngũ Phương Giới, đôi khi có kẻ muốn khởi tử hồi sinh lại náo loạn Minh Giới của hắn một phen, khiến cho hắn mệt mỏi vô cùng.
"Vậy sao? Cảm thấy làm chủ một giới cũng không dễ đúng không, cứ như ta mà cảm thấy thoải mái, tiêu dao tự tại, muốn làm gì thì làm, nhìn thế gian bằng nửa con mắt, chẳng quan tâm thế giới ngoài kia đang xảy ra chuyện gì chỉ quan tâm ngày mai ăn gì!" Ngô Đồng cười cười mở miệng nói, cuộc sống của hắn hiện tại chính là như vậy.
Không để ý mọi chuyện ở ngoài kia, hắn chỉ quan tâm bản thân ngày mai sẽ ăn cái gì, ngày mai nên làm cái gì, nên tìm cái gì giải sầu mà thôi.
"Thế gian này không phải ai cũng được tiêu dao tự tại, làm những chuyện mình thích như ông chủ, mỗi người đều có cái khổ riêng... không nên đánh đồng với nhau được!" Diêm Vương uống một ngụm rượu nóng, cả người có chút ngà ngà say mở miệng nói.
"Haha! Diêm Vương đại nhân nói cũng đúng... ngài cũng đừng mãi uống rượu như vậy... ăn một chút Canh Rồng Yên Vân đi!" Ngô Đồng nhìn thấy Diêm Vương đã ngà ngà say rồi, hắn ngay lập tức múc cho Diêm Vương một chén canh.
Bản thân cũng lấy một cái một cái đĩa, dùng đôi đũa của mình gắp ra con cá hầm thật lâu ở bên trong nồi canh.
Âm Dương Long Ngư sinh cơ bừng bừng, mùi hương thơm nức mũi, khiến cho mọi thứ xung quanh lu mờ, con cá này đúng là không tầm thường mà.
Diêm Vương húp một miếng nước canh để giải rượu, cắn một cái nấm hương vào trong miệng, gắp một miếng cá ăn cùng cơm trắng, cơm ngon canh ngọt quả thật là tuyệt hảo.
"Đúng là thịt của Âm Dương Long Ngư có khác, ngon tuyệt vời!" Diêm Vương khuôn mặt đỏ bừng khi ăn vào thịt cá, cảm nhận của hắn lúc này chính là linh khí tràn đầy chảy trong cơ thể, lại thêm hương vị tuyệt vời mà Ngô Đồng đã nấu lên, khiến cho Âm Dương Long Ngư càng trở nên ngon hơn vạn lần.
Ngô Đồng nhìn thấy Diêm Vương ăn thịt cá đỏ cả mặt, hắn lúc này tò mò, ngay lập tức gắp một miếng thịt cá cho vào trong miệng, đúng là ngon cực kỳ, thịt cá vừa ngọt vừa thơm lại có một loại cảm giác khiến cho đầu lưỡi của hắn nóng rát the the, tuy rằng không quá cay nồng nhưng cũng không phải người không ăn được cay có thể ăn được.
Nhưng rõ ràng Ngô Đồng chưa từng cho thêm ớt vào bên trong Canh Rồng Yến Vân, hắn chỉ cho thêm một chút tiêu đen mà thôi, cũng không thể nào tạo ra vị cay như thế này được.
Chắc chắn là do nguyên liệu, là do thịt cá có mùi vị như thế này, cá này mà nướng lên thì tuyệt vời, nấu canh có lẽ là một lựa chọn sai lầm của Ngô Đồng.
"Cá đúng là ngon, chỉ là đáng tiếc nếu nướng lên thì ngon hơn, lần sau phải kiểm tra kỹ lưỡng một chút mới được!" Ngô Đồng tuy rằng có chút tiếc nuối, nhưng ăn vẫn là cảm thấy ngon cực kỳ.
Diêm Vương lúc này nhắm lại đôi mắt, điều hòa thân thể của mình một chút, đúng là tác dụng của Âm Dương Long Ngư không tầm thường, khiến cho hắn xém chút nữa không giữ được mà đột phá đến Thánh Nhân, cũng may hắn kiềm chế được, bây giờ vẫn chưa phải là lúc đột phá Thánh Nhân của hắn.